Kể từ khi bị lừa đến nỗi tự phản bội chính mình, Charlie tránh không xem báo hay tạp chí nữa. Nó không muốn nghe những tiếng nói. Nó không muốn nghe trộm chuyện riêng tư hay lắng nghe chuyện bí mật của người khác nữa. Mỗi lần mẹ nó mở báo ra đọc, nó lại ngoảnh đầu đi. Nhưng ngoại Maisie bảo phép thuật bẩm sinh của nó nên được sử dụng, để cho vui thôi vậy mà. Cuối cùng ngoại cũng thuyết phục được Charlie lắng nghe hình hai ngôi sao màn bạc mà bà ngưỡng mộ : Gregory Morton và Lydia Smiley.
Bức hình chụp bên hồ bơi. Ban đầu Charlie chỉ nghe được một tiếng tóe nước nhỏ xíu. Nó định đẩy tờ tạp chí ra chỗ khác, đang hy vọng thế là đã mất hẳn cái biệt tài không mong đợi đó, thì một giọng nói vang lên, “Phải giảm cân đi thôi em gái. Người em nứt ra khỏi cái bikini kìa.
Đó chắc chắn là giọng của tay phó nháy, bởi vì liền ngay theo sau là giọng của Gregory Morton văng tục khủng kiếp, “Mày có để người yêu của tao yên không, mày là đồ ****!!! Tao thích mũm mĩm, trông…”
Lydia Smiley văng tục thậm chí còn nhiều hơn Gregory, cô ta nói, “Đủ rồi. Tao chịu hết nổi tụi bay rồi. Cả hai thằng ****!!!”
Charlie lặp lại những gì nó đã nghe được cho ngoại Maisie và mẹ. Họ phá ra cười lăn cười bò, cười chảy cả nước mắt. Charlie thấy chuyện đó đâu có mắc cười lắm, nhưng tiếng cười của ngoại Maisie dễ lây nên cuối cùng nó cũng bật cười theo hích hích.
“Ôi, Charlie, nghe thêm nữa đi,” ngoại Maisie nài nỉ. “Để coi, tấm này được không?”
Ngoại lại đẩy tờ tạp chí về phía Charlie, chỉ vô hình ngài thủ tướng và gia đình.
Charlie chưa kịp liếc nhìn tấm hình thì cửa mở tung, và nội Bone hiên ngang đi vô. Ngay lập tức bà đoán được chuyện gì đang xảy ra, bèn phăm phăm đến bên bàn, giật lấy tờ tạp chí và kẹp vô nách.
“Sao các người dám làm chuyện này?” Bà hét lên, lườm ngoại Maisie trước tiên rồi lườm mẹ Charlie. “Thằng bé này được ban phép thuật,” bà thò một ngón tay dài dí mạnh vô đầu Charlie, “và các người đang khuyến khích nó lạm dụng phép thuật.”
“Con chỉ…” Charlie cất tiếng.