Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Chương 111

Tác giả: Ngân Nhi
Chọn tập

“Cô cùng anh tôi có quan hệ như thế nào?” Kỷ Dịch Hạo tiếp nhận ly nước thì đột nhiên hỏi vấn đề này.

Hạ Cảnh Điềm thất kinh, có vẻ có chút không biết làm sao, nhưng là, nàng vẻ mặt bối rối nhìn trong mắt Kỷ Dịch Hạo, thì đã hiểu rõ đáp án, môi mỏng âm thầm quyến rũ ra một vòng cười trào phúng, hắn uống cạn ly nước, nhíu mày hướng Hạ Cảnh Điềm nhìn: “Anh của tôi không ở đây à?”

“Ngài ấy đã ba ngày chưa có trở về .” Hạ Cảnh Điềm thành thật khai báo, nói thật ra, dưới loại tình huống này gặp Kỷ Dịch Hạo, đối với nàng mà nói là rất nhiều xấu hổ .

Lại nghe Kỷ Dịch Hạo mím môi cười nói: “Cô buổi chiều có bận chuyện gì không?”

“Hôm nay là ngày nghỉ.” Hạ Cảnh Điềm khó hiểu, thành thật trả lời.

“Giúp tôi một chút.” Kỷ Dịch Hạo giọng điệu nhẹ nhàng lên tiếng, nghe hình như là một chuyện nhỏ.

Hạ Cảnh Điềm không nhanh không chậm gật đầu, mới lên tiếng nói: “Là việc gì?”

“Hôm nay mẹ của tôi tới thăm, tôi nghĩ muốn nhờ cô đóng giả làm bạn gái tôi.” Kỷ Dịch Hạo vẻ mặt đương nhiên, dường như thật đúng là không xem chuyện đó to lớn.

Hạ Cảnh Điềm lại bị chấn động mở to mắt, cái gì? Nàng không có nghe lầm chứ! Đóng giả làm bạn gái của anh ta? Nhìn Hạ Cảnh Điềm thần sắc kinh ngạc, Kỷ Dịch Hạo nhấc lên lông mày, đột nhiên lên tiếng nói!”Cô sẽ không cùng anh tôi kết hôn chứ!”

Kỷ Dịch Hạo lời nói lại một lần nữa như bom ném vào tim Hạ Cảnh Điềm, nàng lắc đầu như trống bỏi, cấp cấp giải thích nói: “Không không. . . Tôi cùng Kỷ tổng không có quan hệ gì.”

Kỷ Dịch Hạo lông mày buông lỏng, ánh mắt cười hì hì đánh giá Hạ Cảnh Điềm bề ngoài cùng giọng nói nhẹ nhàng nói: “Vậy cũng tốt, mẹ của tôi rất các cô gái nhu mì dịu dàng.”

“Nhưng tôi sợ là ứng phó không được.” Hạ Cảnh Điềm miễn cưỡng từ chối, loại chuyện này nàng cũng không phải đã chưa làm, hơn nữa, phải gặp mẹ Kỷ Vĩ Thần, đánh chết nàng cũng không làm.

“Không cần sợ, mẹ của tôi rất hiền, cô chỉ cần cùng bà ấy nói chuyện là được.” Kỷ Dịch Hạo trấn an, cũng trong lòng âm thầm bất đắc dĩ, mẹ đột nhiên từ Paris trở về, mục đích đúng là muốn xác định lúc trước hắn có nói dối không, nói sẽ mau chóng tìm cô gái tốt thành gia lập thất, bây giờ thì hay rồi, hắn vội vội vàng vàng chạy về , liền một người bạn gái đàng hoàng cũng không có, những cô người mẫu ngôi sao gì gì đó, nếu dẫn về cũng chỉ có bị mắng, mẹ hắn cũng không phải là người bình thường.

Hạ Cảnh Điềm lo lắng, trước đừng nói nàng hiện tại thân phận gì, chỉ cần bảo nàng làm chuyện giả dối đã khiến cho nàng hoảng hốt không thôi, hơn nữa, mẹ của Kỷ tổng, nàng nói cái gì cũng không dám đối mặt nha! Nàng khó xử nhăn lại lông mày: “Tôi. . . Thật sự không được, Kỷ tổng giám, anh hãy tìm người khác đi!”

Kỷ Dịch Hạo cười ha hả trấn an: “Không quan hệ, mẹ của tôi chỉ có hai giờ thời gian, bà ấy rất nhanh sẽ đi.” Hạ Cảnh Điềm hình tượng thập phần phù hợp với mẫu con dâu trong đầu mẹ, thoạt nhìn không quá đẹp, hơn nữa ánh mắt lại tinh khiết trong sáng, người cũng cao ráo, tuy nhiên xuất thân có chút thấp, nhưng mặc kệ, mọi chuyện nói sau, chờ mẹ trở về Paris sẽ qua thôi.

Hạ Cảnh Điềm làm sao biết những suy nghĩ của con cái nhà giàu này, chính là, Kỷ Dịch Hạo biểu lộ này thật giống như đã nhận định vai cho Hạ Cảnh Điềm rồi, nàng vốn muốn cự tuyệt, chính là, Kỷ Dịch Hạo ánh mắt thản nhiên lại làm cho nàng nói không nên lời nói nhẫn tâm…, cần phải nói dù gì bọn họ cũng từng làm việc cùng nhau, nàng cho dù đáy lòng không nguyện ý, cũng là không có cách nào khác.

Kỷ Dịch Hạo vừa uống nước, vừa chú ý quần áo của Hạ Cảnh Điềm, chỉ chốc lát sau, đứng lên nói: “Xế chiều hôm nay theo tôi ra ngoài một chuyến.”

“Đi đâu?” Hạ Cảnh Điềm kinh ngạc hỏi.

“Đi thì cô biết.” Kỷ Dịch Hạo ra vẻ thần bí cười vui vẻ, tay lấy ra điện thoại di động gọi một cuộc, 20 phút sau, một chiếc Porsche màu đỏ xuất hiện ở trước mặt hai người, Hạ Cảnh Điềm còn sững sờ thì đã bị Kỷ Dịch Hạo kéo đi ra ngoài.

20 phút sau, Kỷ Dịch Hạo mang theo Hạ Cảnh Điềm đi vào một cửa hàng thời trang, Hạ Cảnh Điềm mới bừng tỉnh đại ngộ, anh ta đang muốn mua quần áo cho mình, nàng vội vàng muốn cự tuyệt, lại nghe Kỷ Dịch Hạo nói, đây là vì gặp mẹ hắn mà chuẩn bị, phải biết rằng, mẹ hắn cũng là một người rất có thưởng thức, không thích ăn mặc tùy ý, ngay cả có quần áo đắt tiền thế nào mẹ cũng không thích.

Chỉ chốc lát sau, Hạ Cảnh Điềm một thân thục nữ đứng trước gương, phối hợp với khuôn mặt Hạ Cảnh Điềm thanh tú, giống như là cô bé nhà nào rất hồn nhiên ngây thơ, Kỷ Dịch Hạo thoả mãn gật đầu, cuối cùng, tiếp một cuộc điện thoại nói là xe của mẹ rất nhanh đi đến biệt thự Kỷ Vĩ Thần rồi, hai người lại lập tức trở về.

Hạ Cảnh Điềm trong lòng khẩn trương, chuyện này tới đột ngột, Hạ Cảnh Điềm tâm lý vẫn chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt, chỉ thấy trước cửa biệt thự Kỷ Vĩ Thần ngừng hai chiếc cao cấp, nàng trong lòng không khỏi thầm than, nếu như không có Kỷ Dịch Hạo nói cho nàng biết mẹ anh ta về, nàng kia thật không biết nên dùng mặt mũi nào gặp bà ấy.

Xe dừng lại, từ trong xe đi ra một người mặc áo lông, phối hợp với quần dài trang nhã, tốc ngắn uốn xoăn rất quý phái, gương mặt so với trong tưởng tượng của Hạ Cảnh Điềm già hơn một chút, khoảng hơn năm mươi tuổi, nhưng là vẫn rất cò phong vận, bảo dưỡng rất tốt, bà ấy gương mặt có vẻ thập phần phúc hậu, mặt bình thản nhưng rất có uy, đây chính là cảm giác đầu tiên của Hạ Cảnh Điềm.

“Mẹ, đến đây.” Kỷ Dịch Hạo tiến lên ôm vị phu nhân trước mắt một cái, trên mặt tràn đầy mỉm cười vui sướng.

“Coi như ông trời phù hộ, trước khi mẹ xuống mồ có thể gặp được con.” Phu nhân cũng rất ẩn dấu, nhìn qua Kỷ Dịch Hạo khuôn mặt tràn đầy từ ái, tâm Hạ Cảnh Điềm níu chặt cũng hơi chút thả.

Kỷ phu nhân cặp mắt kia khôn khéo nhìn Hạ Cảnh Điềm một vòng, bà cười ôn hòa nói: “Cô là?”

Hạ Cảnh Điềm có chút quẫn bách, Kỷ Dịch Hạo lại thay nàng giải trừ: “Mẹ, cô ấy chính là người con muốn giới thiệu với mẹ, Hạ Cảnh Điềm.”

Hạ Cảnh Điềm trên người phong phạm tươi mát sạch sẽ, làm cho Kỷ phu nhân liếc nhìn đã thích, bà sống hơn năm mươi tuổi, hôm nay mong đợi nhất chính là hai đứa con trai tìm được người nó thích, sớm một chút kết hôn, cho bà còn bế cháu! Kỷ Vĩ Thần gần đây chú ý sự nghiệp, đối với hôn nhân không hề nghĩ đến, hôm nay, không còn cách nào, chỉ có trước bức thằng con thứ hai lấy vợ, Kỷ phu nhân cười: “Hạ Cảnh Điềm, tên cùng người rất xứng.. đừng đứng đó, đi vào ngồi đi!”

Hạ Cảnh Điềm không thể tưởng được Kỷ phu nhân lại dễ tính thân thiện như vậy, đi theo phía sau bà, nàng âm thầm thở dài một hơi, hoặc nhiều hoặc ít nàng đã bị tiểu thuyết và phim truyền hình ảnh hưởng, nàng tổng cho rằng người trong giới thượng lưu, nhất định tâm cơ thâm trầm, nghiêm khắc, nhưng không ngờ, Kỷ phu nhân lại là người rất từ ái.

Đi vào đại sảnh, Hạ Cảnh Điềm tự tay pha trà, Kỷ Dịch Hạo nói chuyện cùng Kỷ phu nhân, Hạ Cảnh Điềm ở một bên rất ít khi nói vào, bởi vì bọn họ nói chuyện mà nàng một câu cũng không thể nói theo, Kỷ phu nhân thật cũng không để nàng một mình, chỉ chốc lát sau, liền bắt đầu tìm hỏi gia thế công việc Hạ Cảnh Điềm, nghe tới là làm ở công ty Kỷ thị thì bà rất mừng rỡ, khi Hạ Cảnh Điềm nói về nhà của mình thì bà cũng không có biểu hiện kinh ngạc hoặc là xem thường, ha ha cười, tận lực tán dương Hạ Cảnh Điềm dịu dàng nhu mì, muốn Kỷ Dịch Hạo hảo hảo quý trọng.

Hai giờ đối với bọn họ mà nói, xác thực trôi qua rất nhanh, ngay khi Kỷ Dịch Hạo muốn đưa mẹ về thì lại nghe Kỷ phu nhân cảm thán nói: “Đã lâu chưa có trở về nước, cảm giác rất nhớ quê nhà nha!” Nói xong những lời này thì câu tiếp theo lại làm cho Kỷ Dịch Hạo cùng Hạ Cảnh Điềm đồng thời chấn động, Kỷ phu nhân muốn đổi vé máy bay, tính trưa mai mới trở lại Paris, hơn nữa, đêm nay muốn ở tại biệt thự Kỷ Vĩ Thần.

Bây giờ phần lớn là Kỷ phu nhân hỏi, Kỷ Dịch Hạo trả lời, Hạ Cảnh Điềm ở một bên phụ họa cười, cứ như vậy trò chuyện, thời gian đã đến chiều tối, Kỷ Dịch Hạo rất nhanh an bài bữa tối, đoàn người đi thẳng đến một nhà hàng, trên đường, Hạ Cảnh Điềm bởi vì cùng Kỷ phu nhân ngồi một chiếc xe nên cũng không có một mình cùng Kỷ Dịch Hạo nói chuyện, Hạ Cảnh Điềm trong lòng khẩn trương, nàng lo lắng nhất chính là chuyện đêm nay, nếu như theo Kỷ phu nhân nói…, như vậy nàng cùng Kỷ Dịch Hạo không phải sẽ tiếp tục diễn trò?

Bọn họ mới vừa vào nhà hàng, chợt nghe đến Kỷ Dịch Hạo tiếp một cuộc điện thoại, Hạ Cảnh Điềm ánh mắt liếc nhìn qua, thấy anh ta sắc mặt có chút thần bí, cầm điện thoại đi nơi khác, Hạ Cảnh Điềm trước cùng Kỷ phu nhân vào chỗ ngồi, Kỷ phu nhân bắt đầu tìm hỏi tình cảm hiện tại của Hạ Cảnh Điềm và con trai.

Hạ Cảnh Điềm không quen nói dối, bởi vì vừa nói dối mặt sẽ đỏ, nhiều khi, Kỷ phu nhân một câu cũng dẫn tới Hạ Cảnh Điềm mặt đỏ không thôi, nhưng là, đúng là Hạ Cảnh Điềm biểu hiện này không chút nào làm ra vẻ giả dối, tự nhiên mặt đỏ ngược lại dẫn tới bà ha ha cười rộ lên, thật cũng không có ép hỏi nữa.

Đúng lúc này, điện thoại Hạ Cảnh Điềm có tin nhắn, Hạ Cảnh Điềm cầm lấy xem xét, dĩ nhiên là của Kỷ Dịch Hạo, “Đi ra ngoài một chút” , Hạ Cảnh Điềm sững sờ, chỉ phải hướng Kỷ phu nhân cười nói: “Con đi toillet một chút.”

Nữa đường đi ra, nàng trông thấy Kỷ Dịch Hạo đứng chờ tại góc cua quẹo, nhìn thấy Hạ Cảnh Điềm đến, giọng điệu có chút bất đắc dĩ lên tiếng nói: “Anh của tôi chút nữa sẽ tới, cô phải chuẩn bị tốt.”

“Cái gì?” Hạ Cảnh Điềm kinh ngạc mở to mắt, Kỷ Vĩ Thần tới? Trời ạ! Này làm sao bây giờ?

“Không cần phải gấp gáp, trong điện thoại tôi đã cùng anh ấy giải thích qua, chốc lát đến đây, các ngừoi giả bộ như không biết nhau là được.” Kỷ Dịch Hạo biểu lộ ôn hòa kể ra, đáy lòng nhưng có chút lo lắng, bởi vì vừa mới nghe giọng Kỷ Vĩ Thần tựa hồ không quá phối hợp, hắn cũng có chút ảo não, Kỷ Vĩ Thần rõ ràng đang ở Mĩ, như thế nào thoáng cái trở lại rồi?

“Nhưng. . . Tôi. . .” Hạ Cảnh Điềm đã có chút nói lắp rồi, Kỷ Vĩ Thần đến, hiển nhiên là đem nàng dọa sợ, không cần nghĩ, chỉ biết tình huống này có bao nhiêu xấu hổ.

“Không quan hệ, cô không thấy mẹ tôi rất thích cô sao?” Điểm này, Kỷ Dịch Hạo nhìn cực kỳ tinh tường.

Kỷ Dịch Hạo nhìn đồng hồ, cau mày nói: “Anh ấy sắp đến rồi, chúng ta đi vào trước đi!” Nói xong, tay cũng thân mật ôm eo Hạ Cảnh Điềm, Hạ Cảnh Điềm có chút mất tự nhiên, cứng ngắc thân thể cùng hắn đi vào bàn ăn.

Chọn tập
Bình luận