*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
《Vườn trường (1)》
THỂ CHẤT ” CHẠM VÀO MỘT CÁI ĐÃ CHẢY NƯỚC”?
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Editor: Dương Gia Uy Vũ
????????????????????????????????????????????????????
Hôm nay là ngày khai giảng của năm nhất, năm hai* Trường cao trung Tinh Long, sân trường ngày thường an tĩnh hôm nay lại ồn ào tiếng người, vô cùng náo nhiệt.
*Lớp 10, 11
Một đám học sinh vừa mới tiến vào một hoàn cảnh mới, trên gương mặt non nớt đều là ngây ngô mới lạ.
Mà học sinh năm hai vừa tạm biệt sân trường, ở nhà vượt qua một kỳ nghỉ chán chường cũng không khỏi cảm thấy hưng phấn vui vẻ, dù sao, sau kỳ nghỉ an nhàn sinh hoạt nhàm chán cũng khiến người ta chờ mong những ngày náo nhiệt ở trường học.
Mặc dù đang là giữa hè, mặt trời chói chang treo trên bầu trời xanh, nhưng một chút cũng không làm giảm đi không khí sân trường dào dạt thanh xuân.
Chỉ là sân trường thuần khiết rõ ràng thoạt nhìn như hết sức bình thường này, ai có thể nghĩ đến vậy mà còn có thể có các loại play cảm thấy thẹn, đúng là không thể nhìn bề ngoài…
Mộc Khanh Khanh duy trì dáng người ưu nhã của mình, ánh mắt xuyên qua cửa kính dừng lại trên sân trường ồn áo náo nhiệt, trên mặt vẫn là một vẻ trầm tĩnh năm tháng tốt đẹp, trong lòng lại là các loại… bất đắc dĩ.
Một tháng trước, sau khi cô tiến vào thế giới này, gấp không chờ nổi phải xem xét kịch bản được cô kỳ vọng cao, nhưng hiện thực hung hăng thưởng cho cô một cái há hốc mồm…
Có thể tưởng tượng ra nam nữ chính của thế giới này chỉ có một chuyện là bạch bạch bạch không?
Có thể tưởng tượng ra ở các loại nơi chốn trong trường học, nam nữ chính không hề cố kỵ mà bạch bạch bạch không?
Có thể tưởng tượng ra tỷ lệ giữa cốt truyện của kịch bản và thịt là 1:9 không?
Chúc mừng cô! Thành công mở khóa cách hiểu chính xác của《 Lão Sư Dịu Dàng Yêu Tôi 》 —
Điều duy nhất đáng vui mừng chính là, nam phụ của cô vẫn bình thường.
Học trưởng học bá đẹp trai, tỏa sáng như ánh mặt trời soi rọi bốn phía, giả thiết này hoàn toàn phù hợp với nam phụ Đường Kỳ Dung, thành công thông qua buổi phát biểu tại lễ khai giảng mà hấp dẫn lực chú ý của nữ chính.
Nhưng mà, nam phụ và nữ chính nhất định sẽ không có kết quả. Còn chưa kịp đáp ứng sự theo đuổi của học muội đáng yêu kiều tiếu, tiện thể mở ra tình yêu thanh xuân vườn trường, không hề ngoài ý muốn đã bị nam chính triệt tiêu.
Bởi vì trong văn vườn trường tất nhiên sẽ tồn tại loại người hoa si não tàn, bọn họ sẽ không hề có lý do gì mà coi nữ chính là tình địch, phải, chính là bởi vì cô ấy chỉ là một trong số rất nhiều nữ sinh theo đuổi Đường Kỳ Dung, có phải không hề logic hay không? Chính là không hề logic như vậy đó…
Cho nên, đạo cụ thiết yếu trong thịt văn là xuân dược xuất hiện, nữ chính dục hỏa đốt người, ngẫu nhiên gặp được nam chính không lo làm việc, ngược lại nhàn nhã đi dạo sân trường, sau đó lần đầu tiên nam nữ chính bạch bạch bạch vui sướng diễn ra, ngay sau đó, lại đến lần thứ hai nam nữ chính bạch bạch bạch, lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ n, mãi không ngừng nghỉ đến rốt cuộc…
Còn về Đường Kỳ Dung vô tình bị triệt tiêu, ha ha… Chỉ chiếm 1/10 cốt truyện sao có thể miêu tả hết một nam phụ, không không… Vẫn có một lần, lần đó nam chính chủ động nhắc lại chuyện nữ chính từ theo đuổi nam phụ, ghen tuông quá độ, ngay sau đó hung hăng bạch bạch nữ chính…
Có điều nam nữ chính không biết xấu hổ ra sao cũng không phải chuyện của cô, cô chỉ đau đầu không biết phải thông đồng với nam phụ như thế nào.
Đường Kỳ Dung sở dĩ có thể được gọi là nam phụ, gần như là vì hắn là người đầu tiên nữ chính thích, tương đương với mối tình đầu hoặc là bạch nguyệt quang*.
* Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng): ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý nói trong lòng vẫn luôn có một người mình yêu thương, ái mộ nhưng lại không ở bên cạnh, không thuộc về mình. Xuất phát từ tiểu thuyết 《Hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng》của Trương Ái Linh. Từ này được mọi người biết rõ qua bộ phim 《Diên Hy Công Lược》(chắc ai cũng biết phim này^^), Phú Sát hoàng hậu xem Càn Long là ” Ánh trăng sáng ” trong lòng mình, sống thì thuần phục, chết thì nhớ mong. Sau này từ này hay dùng để chỉ tình cảm yêu mến người khác. (Theo Baike)
…
“Mộc lão sư, vợ tôi xảy ra chút chuyện, hiện giờ đang ở bệnh viện, tôi phải nhanh đến đó, cô có thể đến lớp của chúng ta giúp tôi thống kê lại thông tin của học sinh được không?” Nói chuyện chính là Lưu lão sư chủ nhiệm lớp A năm hai, trong giọng nói còn mang theo một chút thấp thỏm bất an, rất sợ làm phiền đến vị “Mỹ nhân lạnh lùng” mới tới này.
“Vâng, được.” Mộc Khanh Khanh dời tầm mắt từ ngoài cửa sổ vào, nhìn về phía Lưu lão sư đang hỏi chuyện, cô lễ phép lại mang theo một chút xa cách nhàn nhạt đáp lời.
Editor: Dương Gia Uy Vũ
Không sai, thân phận lần này của cô là giáo viên, đồng nghiệp của nam chính, lão sư dạy toán của nam phụ, tình địch pháo hôi duy nhất của nữ chính…
Vẫn như cũ, lúc cô tiến vào thế giới này, cốt truyện vẫn chưa bắt đầu. Cô cũng chỉ là một giáo viên vừa được mời đến cao trung Tinh Long.
Ở thế giới này thân phận thầy trò thật ra không đáng sợ, chỉ là tuổi tác của nam phụ hơi làm cô ăn không tiêu, 16 tuổi! Cách lúc thành niên còn một khoảng cách lớn…
Chưa ăn qua cỏ tươi non như thế bao giờ, Mộc Khanh Khanh thật hoài nghi đến lúc đó liệu cô có thể hạ khẩu được hay không.
Chẳng lẽ phải chơi trò dưỡng thành? Chờ cây cỏ nhỏ lớn lên?
Có điều sau khi lớn lên cỏ nhỏ sẽ phải chuyển ổ, đến lúc đó công lược sẽ càng phiền phức…
Đúng thật là muốn ép cô phải ném tiết tháo đây mà.
Một mình ở đằng kia miên man suy nghĩ một phen, nhìn thời gian, Mộc Khanh Khanh đứng dậy. Nhìn văn phòng không có một bóng người, khó trách Lưu lão sư không sợ hình tượng cao lãnh cô vẫn luôn xây dựng cũng muốn nhờ cô hỗ trợ, hiện tại trong văn phòng cũng chỉ còn lại một người đang trực nhật là cô.
Dời bước chân, đi đến trước gương toàn thân được bày trí trong văn phòng.
Dáng vẻ của người trong gương có bảy tám phần tương tự cô, bất quá so với nguyên trạng của cô ở hiện thực mà nói, thêm vài phần thành thục mỹ diễm, giữa mặt mày đều tràn đầy phong vận gợi cảm; trên người mặc tây trang váy ngắn màu đen, rõ ràng là một bộ quần áo nghiêm túc đứng đắn, lại khiến người ta luôn có cảm giác dụ hoặc; tóc xoăn gợn sóng dài đến eo lười biếng xõa sau lưng, tóc đen nhu thuận khiến dáng người vốn ngạo nhân càng thêm nóng bỏng gợi cảm.
Dáng người quá phận trước lồi sau lõm kết hợp với diện mạo minh diễm quyến rũ, rất thích hợp với hai chữ vưu vật.
“Vì tiền sinh hoạt, vẫn là tạm thời vứt bỏ tiết tháo thôi ~”
Hạ quyết tâm, Mộc Khanh Khanh nhìn gương gợi ra một nụ cười chấn nhiếp nhân tâm, trên gương mặt tuyệt diễm càng thêm tươi đẹp.
…
Văn phòng giáo viên năm hai và lớp A năm hai ở cùng một tầng lầu, mục đích bố trí như vậy là vì để học sinh lớp A có thể giao lưu học tập với giáo viên tốt hơn.
Cho nên Mộc Khanh Khanh cũng không sốt ruột, ngược lại vẫn ưu nhã bước đi, hai chân mang giày cao gót thon dài cân xứng, chỉ cần dáng vẻ phong tình này thôi cũng đã đẹp như tranh.
Nếu cô không đoán sai, mục tiêu công lược của cô– Đường Kỳ Dung học ở lớp A năm hai.
Dù sao thì lúc này cô so với nhân vật công lược chỉ lớn hơn năm sáu tuổi, giả vờ non nớt bán manh gì đó cũng không thích hợp, cho nên vẫn là đi theo con đường vưu vật cao lãnh mỹ diễm thì hơn.
Sắp đến cửa phòng học, Mộc Khanh Khanh thu hồi cảm xúc trong mắt, lạnh mặt lại, bày ra hơi thở cấm dục người sống chớ gần. Nhưng lại không lộ vẻ cứng nhắc quá mức.
“Mục tiêu công lược lần này xuất hiện, tuyên bố nhiệm vụ một: Thân mật tiếp xúc thân thể với Đường Kỳ Dung, thời gian hoàn thành nhiệm vụ: 12 tiếng.”
Tiếp xúc thân thể? 12 tiếng? Chiếu theo loại tốc độ này, nói không chừng tiến triển của cô có thể vượt qua nam nữ chính luôn…
Không hổ là hệ thống tình dục không có tiết tháo, cô vẫn còn quá trẻ tuổi…
Không đợi Mộc Khanh Khanh đang bị hạn cuối của hệ thống dọa ngốc phục hồi tinh thần, một lực mạnh mẽ va chạm, lập tức kéo cô về hiện thực.
Editor: Dương Gia Uy Vũ
Đột nhiên va chạm khiến cô chưa kịp phản ứng đã thẳng tắp ngã ra phía sau.
Mộc Khanh Khanh vô thức nhắm chặt hai mắt, đau đớn trong dự đoán cũng không truyền đến, vòng eo căng thẳng, một đôi tay vòng bên hông mình, thân thể được người rơi xuống đất trước dùng lực xoay một vòng.
Đáng tiếc trọng tâm của hai người cũng bay mất, Mộc Khanh Khanh chỉ có thể nhào về phía đệm thịt người trên mặt đất.
“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ một, cùng nam phụ của nhiệm vụ Đường Kỳ Dung thành công tiếp xúc thân thể, đạt được khen thưởng: Thể chất【 Chạm vào một cái đã chảy nước 】; tuyên bố nhiệm vụ hai: Duy trì tư thế hiện tại một phút đồng hồ.”
Sau khi Mộc Khanh Khanh xác định mình vẫn bình an, cô cẩn thận mở to hai mắt, lọt vào tầm mắt chính là tuấn nhan phóng đại.
Quả nhiên là một tiểu thịt tươi dương quang soái khí.
Mặc dù rất muốn cẩn thận thưởng thức một chút đối tượng mình phải công lược lần này, nhưng rõ ràng bây giờ không phải lúc, không nói đến khen thưởng 【 ha ha ha】 kia, còn có nhiệm vụ thứ hai của cô nữa.
Làm thế nào mới có thể không dấu vết mà duy trì loại tư thế xấu hổ nữ trên nam dưới này một phút đồng hồ đây?
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
^-^-^-^-^-^-^-^-^
Dương: ta hơi rối rắm với xưng hô của nam nữ chính sau này, vẫn để nữ9 gọi tôi – cậu, nam9 gọi em – cô; hay là cứ anh em làm tới luôn nhỉ? Cầu chỉ giáo.