Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Ép Khô Nam Phụ

Quyển 4 – Chương 30: Game online thực tế ảo (7) ân của mỹ nhân đúng là khó tiêu mà

Tác giả: Khanh Uyển Uyển Uyển
Chọn tập

Editor: Dương Gia Uy Vũ

????????????????????????????????????????????????????

Mộc Khanh Khanh nhân lúc đêm tối, xách Dung Ly vẫn luôn cương mặt cáu kỉnh với cô rời khỏi tiểu trấn Lolita.

Tuy có bóng đêm yểm hộ, hai người cũng phải một đường trốn trốn tránh tránh, đánh đánh giết giết mới thật cẩn thận chạy đến bên ngoài tiểu trấn.

Do danh hiệu màu đỏ tươi đại diện cho thế lực đối địch của Mộc Khanh Khanh quá mức rõ ràng, trên đường rời khỏi tiểu trấn Lolita vẫn bị một số người chơi phát hiện, chỉ tùy tay phóng ra một kỹ năng, Mộc Khanh Khanh đã nhanh chóng đưa bọn họ trở về điểm hồi sinh.

“Đừng thối khuôn mặt ra nữa, gương mặt xinh đẹp của tiểu tinh linh lại trở nên không đẹp chút nào.” Mộc Khanh Khanh mặt đầy ghét bỏ, đôi tay lôi kéo chà đạp mặt Dung Ly.

Dù cho mặt mình bị biến thành các loại hình dạng kỳ quái, Dung Ly vẫn lạnh mặt như cũ, toàn thân trên dưới đều ở tản ra dấu hiệu【 Ta rất khó chịu 】: “…”

Không chiếm được câu trả lời, Mộc Khanh Khanh cũng không giận, càng không chấp nhặt nữa, dứt khoát buông đôi tay đang dán trên mặt hắn ra, tiêu sái xoay người rời đi, hướng về phía sau tùy ý vẫy vài cái, “Không hầu hạ ngươi nữa, tự mình làm loạn đủ rồi thì nhớ đuổi kịp.”

Dung Ly: “Ngươi!!”

Hắn bực mình gục đầu xuống, duỗi tay thô lỗ xoa nhẹ trạng vật giữa hai chân mình vài cái, hơi cân nhắc lợi và hại, không có tiền đồ chạy về phía trước, vội vàng đuổi theo bóng dáng tinh linh đẹp đến kinh người kia, kéo tay cô đặt lên côn th*t vẫn luôn bị ép phải ngủ đông của mình, “Ta muốn, để ta làm một lần đi.”

Trong lòng bị độ nóng quen thuộc nơi lòng bàn tay làm hơi ngứa ngáy, mặc dù thể xác và tinh thần đều được thoả mãn, nhưng Mộc Khanh Khanh vẫn không kìm được cách quần áo xoa vài cái lên côn th*t hắn, bên tai lại không ngoài dự đoán nghe thấy tiếng trên rỉ dâm đãng của tiểu tinh linh.

Đây là câu dẫn, câu dẫn trắng trợn.

“Ta không thích đánh dã chiến, tự ngươi loát đi.” Hơi dừng lại, Mộc Khanh Khanh đúng lý hợp tình tiếp tục bổ sung một câu: “Ta muốn xem.”

“…”

“Ngươi muốn đi đâu? Mê Vụ sâm lâm cũng không phải hướng đó.” Cô đã tự mình vận dụng đặc quyền tuyên bố nhiệm vụ 【 Cứu vớt nguy cơ của tộc Tinh Linh 】 cho Dung Ly, mà địa điểm đầu tiên của nhiệm vụ là ở Mê Vụ sâm lâm.

“Ta muốn đi xung quanh một chút, thử tìm xem có nơi nào có phòng ốc để làm tình hay không.”

Mộc Khanh Khanh không ưu nhã lắm trợn trắng mắt, trực tiếp bước nhanh thêm hai bước.

Đi đến trước mặt Dung Ly, nắm lấy cổ áo hắn, Mộc Khanh Khanh vừa túm hắn đi vừa nói: “Chúng ta bắt buộc phải tới Mê Vụ sâm lâm trong vòng hai ngày, không có đủ thời gian đi giải quyết nhu cầu sinh lý quá mức dư thừa của ngươi.”

“Thời gian trên nhiệm vụ viết là ba ngày!” Đôi mắt hoa đào của Dung Ly sáng lên, ôm chặt cánh tay cô, hứng thú bừng bừng mà nói, “Vừa lúc dư ra một ngày, có thể đủ cho chúng ta tạm thời giải quyết nhu cầu sinh lý cho ta, thế nào?”

Một cái tát in ngay trên nét mặt rạng rỡ của hắn, Mộc Khanh Khanh chân thật đáng tin mang theo vật trang sức hình người tiếp tục lên đường, “Ta nói hai ngày chính là hai ngày! Đi sớm thì chim chóc mới có trùng ăn!”

“Mặc dù ta có một con chim lớn, nhưng lần này chắc ta mới là trùng rồi…” trong lòng Dung Ly hỗn loạn nghĩ, ” Bản đồ quái vật cấp 50, tân thủ mới mãn cấp 10 như ta rõ ràng chính là vội đi nạp mạng thì có… Ân của mỹ nhân đúng là khó tiêu mà!”

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Chỉ là, tân thủ vội vàng đến Mê Vụ sâm lâm nạp mạng không chỉ có một người là Dung Ly, còn có cả nam chính Lục Thần của thế giới này.

“Quang minh làm chứng, dũng sĩ Tinh Diệu Thần Lục ( biệt danh của Lục Thần trong game), tộc Tinh Linh của chúng ta yêu cầu ngươi trợ giúp!” Một trưởng giả tinh linh ưu nhã cao quý hành lễ với Lục Thần, “Ngươi có được thư tiến cử của thành chủ đại nhân thành Hi Quang, chắc hẳn vị đại nhân kia cũng đã nói cho ngươi biết tộc Tinh Linh của ta sắp gặp phải một phiền phức lớn, tộc Tinh Linh có nguy cơ rất lớn bị bóng tối xâm nhập. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu. Là một dũng sĩ trưởng thành nhanh nhất trong thế giới mới, ngươi nhất định có thể trợ giúp chúng ta tiêu diệt con rối đã dấn thân vào tinh linh bóng tối!”

“Có tiếp nhận nhiệm vụ 【 Tiêu diệt tinh linh bóng tối 】 hay không?

Trong tiểu trấn Lolita bình thản an tường ở tộc Tinh Linh gần đây lại tràn ngập bất an. Bởi vì ma pháp trận đã bị thế lực bóng tối xâm lấn, trưởng trấn tinh linh bảo hộ ma pháp trận cũng bất hạnh bị bóng tối ăn mòn, đã hoàn toàn trở thành con rối tà ác của thế lực bóng tối! Đến Mê Vụ sâm lâm tiêu diệt ả ta! Cứu vớt tộc Tinh Linh thiện lương thề sống chết thủ hộ ánh sáng!

Chú ý: Nhiệm vụ này có phần thưởng phong phú.”

Lục Thần bĩu môi, còn tưởng rằng sẽ là một sự kiện lớn có thể lưu danh sử sách, ai ngờ lại chỉ là để y đi giết một tinh linh bóng tối.

Mình chính là người đầu tiên chuyển chức trong trò chơi, vậy mà cũng chỉ giao một nhiệm vụ thế này thôi à? Nếu không phải nhìn vào bốn chữ 【 phần thưởng phong phú 】, y thật sự rất muốn giận mắng trò chơi bất công!

“Dũng sĩ thân ái, cảm tạ ngươi đã khẳng khái tương trợ!” Lục Thần lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ, tinh linh trưởng giả lại lần nữa cảm kích cúi người, lại lấy ra hai thứ, “Mê Vụ sâm lâm rất nguy hiểm, hai bảo vật này có thể trợ giúp ngươi trên con đường mạo hiểm. Nguyện Thần Tinh Linh phù hộ mọi chuyện thuận lợi!”

Lục Thần rất kinh ngạc nhận lấy hai bảo vật thoạt nhìn đã biết không phải vật phàm kia, nhiệm vụ vừa mới bắt đầu mà đã có phần thưởng?

Chờ nhìn khi xem thuộc tính của hai thứ kia xong, Lục Thần càng thêm kích động khẽ gọi ra tiếng, “Đây, đây…”

Hai người đi đi dừng dừng, ồn ào nhốn nháo, cũng cuối cùng cũng chạy đến Mê Vụ sâm lâm trong vòng hai ngày.

Trong lúc này, Mộc Khanh Khanh càng là không kiêng nể gì mà lại lần nữa vận dụng đặc quyền của NPC, cho Dung Ly một quyển trục 【 Phong Ảnh Thần Tiễn Thủ 】 che dấu chức nghiệp, level của Dung Ly cũng đã thần tốc đạt tới cấp 20.

Chỉ là —

“Tại sao lại không cho ta gia tăng sức mạnh chứ!” Dung Ly hướng về phía trước bên phải mình Mộc Khanh Khanh tay cầm cây đuốc, nhưng vẫn ưu nhã mỹ lệ như cũ, thấp giọng kể ra bất mãn của hắn.

Trong lòng Mộc Khanh Khanh cười thầm: “Đương nhiên là vì không muốn ngươi sau khi tăng sức mạnh lại ở phía trên ta rồi!”

Chỉ là lời ra khỏi miệng lại biến thành: “Trong tộc Tinh Linh của chúng ta, tất cả cung tiễn thủ đều chú trọng sự linh hoạt hơn là sức mạnh.”

“Đặc biệt là chức nghiệp Phong Ảnh Thần Tiễn Thủ này, nếu muốn trở nên càng mạnh mẽ, quan trọng nhất chính là phải phối hợp và kết nối với thiên nhiên rộng lớn, phải học cách lợi dụng sức mạnh của gió.”

“Hơn nữa, chẳng lẽ ngươi muốn biến thành một tinh linh xấu xí đáng sợ cơ bắp đầy người, sau đó ta sẽ chán ghét và vứt bỏ ngươi hay sao?”

Dung Ly há to miệng, có tâm muốn phản bác, nhưng lại không đầu óc để phản bác.

“Được rồi…”

Mộc Khanh Khanh vừa lòng cười cười, dùng một bàn tay khác xoa xoa đỉnh đầu hắn, thuận tiện lại sờ soạng lỗ tai tinh linh nhòn nhọn của Dung Ly một phen, “Ừ, vậy mới đúng là tiểu tinh linh ngoan ngoãn của ta chứ.”

Dung Ly cấm dục đã lâu bị trực tiếp kích thích đến điểm nhạy cảm, thân thể mềm nhũn, tức thì liền treo trên người Mộc Khanh Khanh, chôn đầu trước ngực cô cọ tới cọ lui, chỉ thiếu nước trực tiếp đưa nhũ thịt mềm như bông kia vào miệng mình.

“Vậy… Khen thưởng cho ta làm một lần đi!”

Chọn tập
Bình luận