Allan và Amanda đã rất hạnh phúc bên nhau. Và họ dường như sinh ra để cho nhau. Một người bị dị ứng với tất cả các chuyện về tư tưởng và tôn giáo, trong khi người kia chả biết tư tưởng là gì và cả đời không nhớ nổi tên của đức Chúa mà mình định cầu nguyện. Thêm nữa, nó xảy ra vào một buổi tối cực kỳ thân mật, giáo sư Lundborg chắc hẳn đã sơ suất với con dao phẫu thuật vào một ngày tháng Tám năm 1925, bởi vì Allan – trước sự ngạc nhiên của chính mình – vẫn có khả năng làm điều mà cho đến nay ông vẫn chỉ thấy ở rạp chiếu phim.
Vào ngày sinh nhật 85 của mình, Amanda đã được chồng tặng cho một máy tính xách tay có kết nối Internet. Allan đã nghe nói rằng giới trẻ rất thích thú với Internet.
Amanda mất một chút thời gian để học cách đăng nhập, nhưng bà rất cứng đầu và sau vài tuần đã tạo ra ‘blog’ của mình. Bà đã viết vào đó suốt ngày, đủ chuyện cao thấp, cũ mới. Ví dụ, bà viết về hành trình phiêu lưu trên khắp thế giới của ông chồng thân yêu. Độc giả mà bà nhắm tới là những bà bạn trong xã hội Bali, còn ai ngoài họ vào xem nữa?
Một hôm, khi Allan ngồi như thường lệ ngoài hiên và đang thưởng thức bữa sáng của mình thì một người đàn ông mặc comple xuất hiện. Ông ta tự giới thiệu là một đại diện của chính phủ Indonesia và nói rằng đã đọc thấy vài điều tuyệt vời trong một blog trên Internet. Bây giờ, thay mặt Tổng thống, ông muốn sử dụng kiến thức đặc biệt của cụ Karlsson, nếu những gì ông đọc đúng là sự thật.
Thế ông muốn tôi giúp gì nào, nếu tôi được phép hỏi? Allan nói. Chỉ có hai điều tôi có thể làm tốt hơn hầu hết mọi người. Một là làm vodka từ sữa dê, và hai là lắp một quả bom nguyên tử.
Đấy chính là điều chúng tôi quan tâm, người đàn ông nói.
Sữa dê ư?
Không, người đàn ông nói. Không phải sữa dê.
Allan mời đại diện của chính phủ Indonesia ngồi xuống. Rồi ông giải thích rằng ông giúp Stalin làm bom và đó là một sai lầm bởi vì Stalin chắc chắn thật điên rồ. Vì vậy bây giờ trước hết Allan muốn biết tổng thống Indonesia là người thế nào. Đại diện Chính phủ trả lời rằng Tổng thống Yudhoyono là một người rất khôn ngoan và có trách nhiệm.
Tôi rất mừng khi nghe thế, Allan nói. Trong trường hợp đó thì tôi vui lòng giúp. Và cụ đã làm thế.
*
HẾT
*
*
Cảm ơn Micke, Liza, Rixon, Maud và Bác Hans.
/ Jonas
[1] Tên công ty sản xuất thuốc nổ của Afred Nobel.
[2] Tức thái tử Áo Franz Ferdinand. Vụ ám sát ông ta ở Sarajevo đã châm ngòi cho Thế chiến I.
[3] Tin nhanh.
[4] Tin chiều.
[5] League of Nations: Tổ chức quốc tế được thành lập sau Thế chiến I và tồn tại đến hết Thế chiến II, khác với Liên Hợp Quốc (United Nations) thành lập vào năm 1945.
[6] Anh hiểu chứ? (tiếng Tây Ban Nha).
[7] Vâng, làm ơn, thưa tướng quân.
[8] Nhật báo Thụy Điển.
[9] Tên của phu nhân Tổng thống Franklin D. Roosevelt.
[10] Một chuỗi siêu thị mini phổ biến toàn cầu.
[11] Một câu chửi thề tiếng Tây Ban Nha.
[12] Tên tiếng Thụy Điển của một công ty năng lượng hạt nhân.
[13] Tin mới nhất.
[14] Tên gọi bán đảo ở Đông Phi, còn gọi là bán đảo Somali, có hình dáng như chiếc sừng, giữa biển Ả Rập và vịnh Aden. Nước Djibouti nằm trên bán đảo này.
Allan và Amanda đã rất hạnh phúc bên nhau. Và họ dường như sinh ra để cho nhau. Một người bị dị ứng với tất cả các chuyện về tư tưởng và tôn giáo, trong khi người kia chả biết tư tưởng là gì và cả đời không nhớ nổi tên của đức Chúa mà mình định cầu nguyện. Thêm nữa, nó xảy ra vào một buổi tối cực kỳ thân mật, giáo sư Lundborg chắc hẳn đã sơ suất với con dao phẫu thuật vào một ngày tháng Tám năm 1925, bởi vì Allan – trước sự ngạc nhiên của chính mình – vẫn có khả năng làm điều mà cho đến nay ông vẫn chỉ thấy ở rạp chiếu phim.
Vào ngày sinh nhật 85 của mình, Amanda đã được chồng tặng cho một máy tính xách tay có kết nối Internet. Allan đã nghe nói rằng giới trẻ rất thích thú với Internet.
Amanda mất một chút thời gian để học cách đăng nhập, nhưng bà rất cứng đầu và sau vài tuần đã tạo ra ‘blog’ của mình. Bà đã viết vào đó suốt ngày, đủ chuyện cao thấp, cũ mới. Ví dụ, bà viết về hành trình phiêu lưu trên khắp thế giới của ông chồng thân yêu. Độc giả mà bà nhắm tới là những bà bạn trong xã hội Bali, còn ai ngoài họ vào xem nữa?
Một hôm, khi Allan ngồi như thường lệ ngoài hiên và đang thưởng thức bữa sáng của mình thì một người đàn ông mặc comple xuất hiện. Ông ta tự giới thiệu là một đại diện của chính phủ Indonesia và nói rằng đã đọc thấy vài điều tuyệt vời trong một blog trên Internet. Bây giờ, thay mặt Tổng thống, ông muốn sử dụng kiến thức đặc biệt của cụ Karlsson, nếu những gì ông đọc đúng là sự thật.
Thế ông muốn tôi giúp gì nào, nếu tôi được phép hỏi? Allan nói. Chỉ có hai điều tôi có thể làm tốt hơn hầu hết mọi người. Một là làm vodka từ sữa dê, và hai là lắp một quả bom nguyên tử.
Đấy chính là điều chúng tôi quan tâm, người đàn ông nói.
Sữa dê ư?
Không, người đàn ông nói. Không phải sữa dê.
Allan mời đại diện của chính phủ Indonesia ngồi xuống. Rồi ông giải thích rằng ông giúp Stalin làm bom và đó là một sai lầm bởi vì Stalin chắc chắn thật điên rồ. Vì vậy bây giờ trước hết Allan muốn biết tổng thống Indonesia là người thế nào. Đại diện Chính phủ trả lời rằng Tổng thống Yudhoyono là một người rất khôn ngoan và có trách nhiệm.
Tôi rất mừng khi nghe thế, Allan nói. Trong trường hợp đó thì tôi vui lòng giúp. Và cụ đã làm thế.
*
HẾT
*
*
Cảm ơn Micke, Liza, Rixon, Maud và Bác Hans.
/ Jonas
[1] Tên công ty sản xuất thuốc nổ của Afred Nobel.
[2] Tức thái tử Áo Franz Ferdinand. Vụ ám sát ông ta ở Sarajevo đã châm ngòi cho Thế chiến I.
[3] Tin nhanh.
[4] Tin chiều.
[5] League of Nations: Tổ chức quốc tế được thành lập sau Thế chiến I và tồn tại đến hết Thế chiến II, khác với Liên Hợp Quốc (United Nations) thành lập vào năm 1945.
[6] Anh hiểu chứ? (tiếng Tây Ban Nha).
[7] Vâng, làm ơn, thưa tướng quân.
[8] Nhật báo Thụy Điển.
[9] Tên của phu nhân Tổng thống Franklin D. Roosevelt.
[10] Một chuỗi siêu thị mini phổ biến toàn cầu.
[11] Một câu chửi thề tiếng Tây Ban Nha.
[12] Tên tiếng Thụy Điển của một công ty năng lượng hạt nhân.
[13] Tin mới nhất.
[14] Tên gọi bán đảo ở Đông Phi, còn gọi là bán đảo Somali, có hình dáng như chiếc sừng, giữa biển Ả Rập và vịnh Aden. Nước Djibouti nằm trên bán đảo này.