Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Sống Lại Tái Hôn Lần Nữa

Chương 54: Chương 27.1 : Chiến thuật mới

Tác giả: Tiểu Thạc Thử 5030
Chọn tập

Thoáng chốc đã tới chủ nhật, từ sáng sớm thứ bảy Vương Tĩnh Kỳ đã chuẩn bị sẵn đồ để đến Trương gia nghe câu trả lời.

Bà Vương thấy con gái tích cực như vậy cũng thấy yên tâm, hai tuần nay không biết đứa nhỏ này thế nào, có chút khác thường, cũng không thích tới Trương gia, làm cho bà có chút lo lắng.

Khi tới Trương gia, Vương Tĩnh Kỳ thấy Trương gia chỉ có Triệu Giang Anh ở nhà một mình, Trương Dương lại không có nhà, điều này nằm ngoài dự kiến của cô, cô còn tưởng rằng Trương Dương hẳn phải rất muốn li hôn, cùng tình yêu mới của mình song túc song phi chứ.

Triệu Giang Anh vừa nhìn thấy Vương Tĩnh Kỳ liền bám dính lấy cô, bắt đầu khóc lóc, khác hẳn với hình ảnh dịu dàng, ổn trọng trước đây.

“Tĩnh Kỳ, bác xin cháu, Trương gia nhà bác chỉ có một căn nhà nhỏ này, nếu đem nó cho cháu, cả nhà bác đều sẽ phải ngủ ngoài đường hết, cháu xem hai bác đều đã lớn tuổi như vậy, thân thể coi như đã vùi một nửa trong đất, già như vậy còn phải chịu lấy cái tội này, bác cũng sống không nổi nữa. Bác cầu xin cháu, cháu tha cho Trương gia nhà bác một con đường sống đi.”

Hôm nay bà cố ý đuổi hết người trong nhà ra ngoài, chính là nghĩ bà có thể dây dưa với Vương Tĩnh Kỳ, cô ta chỉ là một đứa con gái còn trẻ, sao có thể chống lại bà vừa khóc vừa nháo. Cuối cùng cũng phải mềm lòng, nhà cũng chẳng cần phải giành nữa, tiền li hôn cũng sẽ không mất một phân.

Vương Tĩnh Kỳ thấy điệu bộ này, Trương gia có mục đích gì trong lòng cô đều đã rõ như gương soi, nhưng mà cũng đúng như Triệu Giang Anh đoán, cô thật sự chịu không nổi một người lớn tuổi khóc sướt mướt trước mặt mình.

Kỳ thật, từ sau khi trọng sinh, cô đã không ngừng tự kiểm điểm lại bản thân, đều nói một cây làm chẳng nên non, đời trước của mình trải qua bi ai như vậy, nếu đem mọi lỗi lầm đổ hết cho Trương gia cũng không hoàn toàn đúng, chính mình cũng có sai lầm, nếu không phải đời trước mình yếu đuối, khi bị bắt nạt biết phản kháng, cũng sẽ không rơi vào kết cục như vậy, nói trắng ra chính là bản thân mình đã cho họ cơ hội, cho nên chính mình cũng phải chịu trách nhiệm.

Kiếp này, từ khi tỉnh lại, cô cố gắng thay đổi chính mình, làm cho mình kiên cường hơn, dũng cảm hơn, giống như một mình mình đến Trương gia nói chuyện li hôn, nếu là trước đây, cô khẳng định không dám làm.

Nhưng là cô cũng phát hiện mình đã đánh giá bản thân quá cao, cho dù cô trọng sinh, cô vẫn là Vương Tĩnh Kỳ, đời này li hôn với Trương Dương là chuyện nhất định phải làm, tựa như đời trước chính mình muốn có một gia đình, đều đã trở thành chấp niệm, nhưng ở phương diện khác, cô cảm thấy mình tiến bộ không nhiều, chủ yếu là tính cách cô đã như vậy, dù cho thù hận lớn cỡ nào, chỉ cần ngủ một giấc, đều cảm thấy dường như thù hận đã giảm bớt một phần.

“Bác à, căn nhà này mọi người ở cũng một thời gian dài như vậy rồi, nếu mọi người không muốn chuyển đi thì cứ ở lại.” Vương Tĩnh Kỳ kiên trì một lúc cuối cùng vẫn mềm lòng.

Cô cũng có chút chán ghét bản thân vứt bỏ hiện tại mà dễ dàng mềm lòng như vậy, nhưng bản chất cô đã như thế, kêu cô trong vòng một tháng biến thành người lãnh huyết vô tình cô không làm được.

Triệu Giang Anh nghe xong liền vui vẻ, bà biết mình ra chiêu này rất chính xác, nhanh chóng lau nước mắt trên mặt, nói: “Cám ơn, cám ơn cháu, Tĩnh Kỳ, cháu là đứa con gái tốt, cháu li hôn với Trương Dương là Trương Dương không có phúc, là Trương gia chúng ta không có phúc.” Bà nói ra hai câu thật lòng.

“Bác à, bác đừng nói như vậy, căn nhà này thì có thể để lại cho Trương gia, nhưng khoản tiền kia Trương Dương nhất định phải đưa cho cháu.”

Triệu Giang Anh nghe xong có chút thở không nổi, thiếu một chút nữa đã tắc thở, nói như vậy mà vẫn còn muốn lấy tiền sao, bà tưởng căn nhà này đã hoàn toàn giao lại cho Trương Gia bọn họ rồi chứ, con bé chết tiệt này, nhìn thì có vẻ thành thật, xem ra cũng không hiền lành gì.

Triệu Giang Anh muốn nổi nóng, nhưng bà kiềm chế lại, thu lại khuôn mặt vui mừng, không cần thời gian chuẩn bị, nước mắt trực tiếp rơi xuống như mưa.

Chọn tập
Bình luận