TRANG TỬ nói: “Có lờ là để bắt cá, đặng cá, hãy quên lờ. Có dò là để bắt thỏ, đặng thỏ, hãy quên dò. Có lời là để tỏ ý, đặng ý, hãy quên lời… Ta làm sao tìm đặng kẻ biết quên lời… để cùng nhau đàm luận”.
*
Một ngày kia, Phật chỉ trăng, bảo các đệ tử: “Kìa là mặt trăng: cứ ngó theo ngón tay ta thì thấy. Nhưng, nên nhớ: ngón tay ta không phải là trăng. Những lời ta giảng về Đạo cũng vậy: các con cứ nghe lời ta giảng mà tìm Đạo. Nhưng nên nhớ: lời giảng của ta không phải là Đạo”.
*
Bàn đến cái đạo xử thế hôm nay, đâu có khác nào: chẳng qua là “cái dò săn thỏ” hay “cái ngón chỉ trăng”…
Và chỉ có thế thôi…
THU GIANG
*
Cái gì cũng biết, mà cái đạo làm người chưa biết, chưa gọi được là người khôn.
HOÀI NAM TỬ
*
Ở đời, không có cảnh ngộ nào dễ xử…
TĂNG QUỐC PHIÊN
*
Người ta mà có bỏ được những cái khôn vặt mới có thể khôn lớn được…
*
KHÔN, chết…
DẠI… chết…
BIẾT, sống…
TRANG TỬ
TRANG TỬ nói: “Có lờ là để bắt cá, đặng cá, hãy quên lờ. Có dò là để bắt thỏ, đặng thỏ, hãy quên dò. Có lời là để tỏ ý, đặng ý, hãy quên lời… Ta làm sao tìm đặng kẻ biết quên lời… để cùng nhau đàm luận”.
*
Một ngày kia, Phật chỉ trăng, bảo các đệ tử: “Kìa là mặt trăng: cứ ngó theo ngón tay ta thì thấy. Nhưng, nên nhớ: ngón tay ta không phải là trăng. Những lời ta giảng về Đạo cũng vậy: các con cứ nghe lời ta giảng mà tìm Đạo. Nhưng nên nhớ: lời giảng của ta không phải là Đạo”.
*
Bàn đến cái đạo xử thế hôm nay, đâu có khác nào: chẳng qua là “cái dò săn thỏ” hay “cái ngón chỉ trăng”…
Và chỉ có thế thôi…
THU GIANG
*
Cái gì cũng biết, mà cái đạo làm người chưa biết, chưa gọi được là người khôn.
HOÀI NAM TỬ
*
Ở đời, không có cảnh ngộ nào dễ xử…
TĂNG QUỐC PHIÊN
*
Người ta mà có bỏ được những cái khôn vặt mới có thể khôn lớn được…
*
KHÔN, chết…
DẠI… chết…
BIẾT, sống…
TRANG TỬ