Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 1003: Mưu kế của Diệp Trần!

Tác giả: Ngã Ý Như Đao
Chọn tập

Diệp Trần cũng không có để ý tới mà là ở bên trong bàn tay của Hỗn Thế Ma Viên đối một cái tư thế thoải mái mà ngồi xuống mới chậm rãi nhã nhặn mở miệng nói:

“Ta không có ngu như vậy! Ta cứ nói như vậy thì các ngươi sẽ bỏ qua cho ta sao?”

Hai mặt Đồ Diệt Thiên lập tức trừng một cái, trên người dâng lên một cỗ sát khí trùng thiên, cười lạnh nói:

“Không nói? Vậy ta trước hết bắt ngươi lại, sau đó dùng thuật sưu hồn tự mình tìm!”

Đồ Diệt Sinh nói xong thì giả bộ chuẩn bị ra tay với Diệp Trần.

Diệp Trần cười lạnh, vô cùng bình tĩnh nói:

“Tuy rằng ta không phải là đối thủ của ngươi, thế nhưng ở trước khi ngươi bắt tới, tự bạo nguyên thần thì vẫn có thể làm được!”

“Ngươi!”

Đồ Diệt Sinh nghe thấy lời này thì thân thể lập tức bị kiềm hãm, sững sờ không dám tiếp tục động thủ.

Hoàn toàn chính xác, tuy rằng bây giờ ở dưới loại cục diện này, bọn họ đã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, thế nhưng nếu như Diệp Trần muốn tự bạo nguyên thần thì đây chẳng qua chỉ là chuyện trong nháy mắt, cho dù là lấy lực lượng của bốn người bọn họ cũng tuyệt đối không ngăn cản được!

“Ha ha ha!”

Sau khi bốn người trầm mặc một lát, Thái Sơ Văn Nhất tông chủ Thái Huyền tông bỗng nhiên cười ha ha một tiếng nói:

“Diệp tiểu hữu! Ngươi trước tiên không nên kích động! Có chuyện gì thì có thể nói chuyện thật tốt đi! Nếu như ngươi thật sự tự bạo nguyên thần thì chẳng tốt cho ai cả!”

Thái Sơ Văn Nhất nói xong lời này thì Vân Thương Sinh cũng hùa theo mở miệng nói:

“Không sai! Chỉ cần ngươi nói ra bí mật năm đó Hạo Thiên đại đế độ kiếp thành công cho chúng ta biết, bổn tông chủ có thể cam đoan không có ai sẽ động một đầu ngón tay! Như thế nào?”

Lông mày Diệp Trần hơi nhíu lại như thể đã có chút động tâm:

“Lời này của ngươi có thật không?”

Vân Thương Sinh cười ha ha một tiếng:

“Vân Thương Sinh ta thân là tông chủ Vô Cực tông, chẳng lẽ còn có thể mở miệng ra để lừa gạt ngươi hay sao? Tuy rằng ngươi có chút ân óa với tông môn ta, nhưng cái chuyện này với ta mà nói chẳng qua chỉ là việc nhỏ mà thôi, chỉ cần ngươi nói ra thứ mà chúng ta muốn biết, bốn đại tông môn chúng ta sau này sẽ không tới làm khó xử ngươi!”

Vân Thương Sinh nói xong thì ba người khác cũng thi nhau gật đầu, mọi người đều hiện ra vẻ mặt ôn hòa, ngay cả Đồ Diệt Sinh luôn luôn sát khí trùng thiên cũng mạnh mẽ gạt ra một nụ cười tươi.

Diệp Trần thấy thế thì lập tức âm thầm cười lạnh, hắn nếu không phải kiếp trước đã từng rất hiểu mấy người này thì chỉ sợ thật sự đã tin chuyện ma quỷ của bọn họ!

Nhất là cái tên Vân Thương Sinh này có thể nói là xảo trá âm hiểm tới cực điểm, năm đó Diệt Thế Tiên Quân chính là một cái ví dụ điển hình.

Tuy nhiên, Diệp Trần đương nhiên sẽ không đâm thủng bọn hắn, trên mặt cố ý hiện ra nụ cười vui mừng, sau đó trầm ngâm một lát mới cắn răng nói:

“Được! Ta có thể nói bí mật này ra cho các ngươi biết! Tuy nhiên các ngươi trước tiên nhất định phải lập xuống lời thề bản mệnh mới được!”

Thật ra thì, Diệp Trần rất rõ ràng, sau khi đạt tới cảnh giới của bốn người trước mắt này, lời thề bản mệnh đối với bọn họ mà nói đã không có lực ước thúc quá lớn, cho dù là vi phạm với lời thề bản mệnh cũng có biện pháp để có thể hóa giải phản phệ của thiên đạo một cái dễ dàng.

Quả nhiên, bốn người liếc mắt nhìn nhau một cái, tất cả đều hiện ra ý cười nồng đậm.

“Được! Vậy thì như Diệp tiểu hữu mong muốn!”

Chẳng mấy chốc, tất cả bốn người bọn họ đều đã lập xuống lời thề bản mệnh, chỉ cần Diệp Trần nói ra bí mật vượt qua thiên kiếp cho bọn họ biết thì bọn họ sẽ không còn gây sự với Diệp Trần bằng không trời tru đất diệt!

Diệp Trần thì lập tức giả bộ một bộ dáng cảm động đến rơi nước mắt, nói lời cảm tạ một hồi đối với bốn người bọn họ, bốn người thì trong lòng âm thầm cười lạnh, không nghi ngờ gì.

“Được! Lời thề bản mệnh chúng ta cũng đã lập xuống, lần này ngươi dù sao cũng nên nói ra rồi chứ?”

Đồ Diệt Sinh mở miệng thúc giục thêm lần nữa.

Diệp Trần mỉm cười chỉ về phía sau lưng của Vân Thương Sinh, chầm chậm nói:

“Bí mật vượt qua thiên kiếp liền ở trên quả tinh cầu đằng sau lưng ngươi!”

Bốn người lập tức hơi sững sờ, Đồ Diệt Sinh có tính tình vội vàng xao động nhất, nhịn không được cao giọng nói:

“Tiểu tử! Lời này của ngươi là có ý gì? Nói rõ một chút!”

Diệp Trần nhàn nhạt liếc qua Đồ Diệt Sinh, mới chậm rãi nói:

“Đây chẳng lẽ còn chưa đủ rõ ràng sao? Qủa tinh cầu kia ở vào vị trí trung tâm của Mê La Tinh Hải, truyền thừa của Hạo Thiên đại đế thế nhưng là ở trên quả tinh cầu kia, các ngươi chỉ cần đi vào quả tinh cầu đó thì tự nhiên sẽ biết được ảo diệu ở trong đó!”

Diệt Trần mặt ngoài thì nhẹ như mây gió, thật ra thì lúc nói ra lời này tim trong lồng ngực lại nhảy loạn lên.

Ở bên trong Tu Chân giới, Diệp Trần bất kể nói như thế nào cũng không thể nào là đối thủ của bốn người này, nhưng nếu như có thể lừa bốn người này tới Hạo Thiên giới, vậy coi như có rất nhiều khác biệt a!

Ở bên trong Hạo Thiên giới, hắn chính là tồn tịa không gì không làm được, cho dù là một trăm tên Độ Kiếp đế quân cũng không bằng được một cái ngón tay của hắn!

Bốn người nghe được lời này của Diệp Trần, không thể không liếc nhau nhìn một cái nữa, trong mắt tất cả đều hiện ra vẻ ngờ vực, hiển nhiên cũng không hoàn toàn tin tưởng lời nói của Diệp Trần.

“Tiểu tử! Lúc trước ngươi vội vàng chạy tới Mê La Tinh Hải như vậy, mục tiêu chắc là quả tinh cầu kia phỉa không? Chẳng lẽ trên quả tinh cầu đó cất giấu loại át chủ bài nào đó của ngươi sao?”

Vân Thương Sinh đến cùng vẫn là cáo già, hai mắt nhìn thẳng vào Diệp Trần, chậm rãi mở miệng nói.

Diệp Trần sớm đã biết, lão gia hỏa bất tử trước mắt này chắc chắn sẽ không bị lừa dối một cách dễ dàng như vậy, nhưng càng vào lúc này thì càng không thể luốn cuống tay chân!

Diệp Trần cố ý hiện ra một mặt vẻ làm khó, trầm ngâm một lát mới chậm rãi nói:

“Được rồi! Vậy ta nói thật với các ngươi đi! Trên quả tinh cầu kia thật ra thì ẩn giấu một chỗ bí cảnh, ta chỉ cần có thể trốn ở bên trong cái bí cảnh kia thì trên đời này không có người nào có thể tìm được ta! Hơn nữa…”

Diệp Trần nói đến đây, cố ý muốn nói lại thôi.

“Hơn nữa cái gì?”

Công Tôn Vô Ngã một mặt lạnh lùng hỏi tới một câu, Diệp Trần lại tỏ vẻ do dự một lát mới nói:

“Hơn nữa ở bên trong bí cảnh này có một khối thần bia, tất cả truyền thừa của Hạo Thiên đại đế đều được khắc vào trên khối thân bia đó!”

Đồ Sinh Diệt nghe tới lời này thì hai mắt lập tức tỏa sáng, hướng về phía ba người khác nói:

“Tiểu tử này chắc cũng không dám dối gạt chúng ta! Đã như vậy, vậy chúng ta còn chờ cái gì? Qua xem một chút đi!”

Công Tôn Vô Ngã và Thái Sơ Văn Nhất cũng đều hiện ra vẻ động tâm.

Lời này của Diệp Trần cũng coi là nửa giả nửa thật cho nên gần như không tìm ra cái lỗ thủng nào.

Hơn nữa, theo suy nghĩ của bọn hắn thì Diệp Trần bây giờ đã là vật nằm trong lòng bàn tay của bọn hắn, căn bản không sợ hắn làm ra bất cứ chuyện gì lạ thường!

Tuy nhiên, khi Diệp Trần thấy mưu kế đã có hiệu qua thì ngay vào lúc này Vân Thương Sinh bỗng nhiên mở miệng nói:

“Ta thấy kẻ này rất xảo trá! Chúng ta vẫn là nên cẩn thận thì hơn! Đồ điện chủ, Công tôn Tông chủ, phiền hai người các ngươi đi tới trước viên tinh cầu kia nhìn một chút, có phải thật như lời nói của tên tiểu tử này không!”

Diệp Trần lập tức thầm mắt một tiếng “Lão hồ ly”!

Tuy nhiên, hắn ngược lại tuyệt không lo lắng, bởi vì hắn cũng không có nói dối, trên quả tinh cầu này hoàn toàn chính xác ẩn giấu đi một cái bí cảnh, chỉ có điều cái bí cảnh này có phần lớn mà thôi!

Chẳng mấy chốc, Đồ Diệt Sinh và Công Tôn Vô Ngã đi mà trở lại, hơn nữa trên mặt của tất cả đều hiện ra vẻ mừng rỡ:

“Vân tông chủ, chúng ta đã đi qua điều tra, phía trên thật có một cái cửa vào bí cảnh, hơn nữa cái bí cảnh này sâu không lường được, cực kỳ không đơn giản! Tiểu tử này chắc là không có nói láo!”

P/S: Ta thích nào….chương thứ 7 nha……TLT nào mọi người ơi:D

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky