Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Y Thủ Che Thiên

Quyển 2 – Chương 50: BỤI THÁI LANG TIẾN HÓA

Tác giả: Mộ Anh Lạc
Chọn tập

Lúc nàng lần đầu tiên nhìn thấy Nguyễn Ngọc Hành chính là nhận ra đối phương nhất định có bệnh không tiện nói ra, dù sao cái bộ dáng tái nhợt kia cũng không phải là muốn giả bộ là có thể giả bộ được, huống chi là tuổi trẻ khí thịnh, có ai nguyện ý giả dạnh thành ma ốm chứ?

Bất quá khoảng cách vẫn còn rất xa, nàng cũng không có cách nào đoán được đến tột cùng là bệnh gì, nàng chỉ có thể xác định được một chút đó chính là bệnh này nàng trước đó cũng chưa từng gặp qua, thông thường chỉ cần có thể gặp qua chứng bệnh một chút nhìn lại nàng chính là có thể nhận ra, mà bây giờ nhận không ra cũng chỉ có một nguyên nhân, nàng cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua.

Đây cũng là nguy của hứng thú trong mắt Mộ Chỉ Ly, nàng đối với những thứ có liên quan đến y thuật vẫn luôn rất có hứng thú, nhất là bệnh chưa từng thấy qua, trước kia nàng thích nhất là nghiên cứu những thứ này, người trong nhà cũng cực kỳ ủng hộ nàng.

Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly không khỏi thở dài, cho dù bây giờ chỉ có một người là nàng, nàng cũng biết bọn họ vẫn còn sẽ ủng hộ nàng, đối với nàng mà nói, bệnh chưa từng thấy qua có ý nghĩa chính là khiêu chiến, mà nàng thích nhất thách thức!

Đến tột cùng là bệnh gì đây? Mộ Chỉ Ly quan sát Nguyễn Ngọc Hành, mà Nguyễn Ngọc Hành cũng giống như là cảm nhận được đem ánh mắt chuyển đến trên người Mộ Chỉ Ly, lấy tu vi của hắn, loại chuyện này hiển nhiên là không gạt được ánh mắt của hắn.

Một mỹ nữ nhìn hắn chăm chú cũng không cảm thấy chán ghét, nếu như nói Nguyễn Ngọc Hành hắn cũng là tướng mạo anh tuấn, cộng thêm hào quang thiên tài xuất chúng, ngày thường có rất nhiều nữ tử đối với hắn có rất nhiều quan tâm, nhưng mà hắn cũng có thể cảm giác được ánh mắt của Mộ Chỉ Ly cùng với những nữ tử kia không giống nhau, nàng tựa như là ở trên người của mình giống như tìm kiếm thứ gì.

Lập tức, chân mày Nguyễn Ngọc Hành nhíu lại, nghi hoặc nhìn thoáng qua bản thân, dường như cũng không có chỗ nào không đúng, vậy rốt cuộc là vì cái gì?

Mộ Chỉ Ly cũng cảm nhận được ánh mắt của Nguyễn Ngọc Hành, lập tức cũng hướng Nguyễn Ngọc Hành gật đầu, nghĩ thầm mình không phải muốn tìm cái cơ hội đi nhận thức Nguyễn Ngọc Hành để mà hiểu rõ thương thế của Nguyễn Ngọc Hành hơn sao.

Thấy thế, Nguyễn Ngọc Hành cũng hướng Mộ Chỉ Ly cười cười, giữa bọn họ cũng không có cái thù oán gì, mặc dù bây giờ là đối thủ cạnh tranh, nhưng thật sự không cần thiết phải làm ra bộ dáng thù địch. Huống chi mỹ nữ như Mộ Chỉ Ly cũng khó gặp, nghĩ đến chỉ cần làm một nam nhân bình thường cũng sẽ không chán ghét nàng.

Đúng lúc này, Mộ Chỉ Ly cảm nhận được chấn động trong thiên sát cổ giới càng ngày càng kịch liệt, Bụi Thái Lang lập tức thăng cấp thành công rồi, vì vậy liền hướng về phía đám người Mộ Vũ Hoài nói: “Các ngươi ở nơi này chờ đi, ta rời đi trước một chút, một hồi sẽ trở lại.”

Tựa như là khi đó thời điểm Bụi Thái Lang xuất thế người đầu tiên thấy chính là mình, bây giờ nàng cũng hy vọng nó thăng cấp thành công người đầu tiên nhìn thấy cũng là mình.

Nghe vậy, ba người hơi nghi hoặc nhìn Mộ Chỉ Ly một cái cũng không có nói gì, cùng nhau gật đầu, mỗi người đều có bí mật của riêng mình, bọn họ thật sự không cần hỏi tới quá nhiều.

Mộ Chỉ Ly một đường rời đi, cho đến lúc không có bóng người mới dừng lại tìm sơn động ẩn nấp, lúc này mọi người chú ý chính là linh dược, sẽ không có người tới nơi này, nghĩ vậy, tâm thần vừa động Mộ Chỉ Ly chính là tiến vào trong thiên sát cổ giới.

Thiên Nhi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly liền hướng phía Bụi Thái Lang chỉ chỉ, Mộ Chỉ Ly cũng hướng về phía đó nhìn tới, lúc này vừa nhìn tới Mộ Chỉ Ly cũng làm một trận kinh ngạc, thể tích của Bụi Thái Lang biến lớn thêm không ít, so với một loại sói yêu thú thông thường thể tích phải lớn hơn một ít, đường nét thân thể vô cùng ưu mỹ, tỏa ra hình giọt nước, toàn thân tràn đầy sức mạnh

Bộ lông toàn thân cũng từ màu trắng biến thành màu trắng bạc, cơ thịt trên khuôn mặt kia lúc này cũng trở nên kiên nghị không ít, trên trán của nó còn có một loại hoa văn như ngọn lửa, Mộ Chỉ Ly không khỏi cảm khái sau khi thăng cấp lên tướng mạo quả thực biến hóa không ít.

“Bụi Thái Lang lần này thăng cấp rất thành công, sức mạnh toàn thân cũng tăng lên không ít, chắc hẳn đối với ngươi cũng là có trợ giúp rất lớn.” Thiên Nhi lên tiếng nói.

Từ trong những lời nói này của Thiên Nhi, Mộ Chỉ Ly cũng là biết rõ ý của nàng, nàng bây giờ đã là tu vi Lăng Thiên Cảnh, mà Bụi Thái Lang đối với mình có sự trợ giúp không nhỏ, vậy đã nói lên thực lực của nó cũng rất mạnh như thế.

Cái này thực sự làm cho nàng kinh diễm, chẳng qua là lần đầu tiên tiến hóa, thực lực của Bụi Thái Lang đã có thể đạt tới cảnh giới này, loại hiệu suất này thực là không thể không làm cho người ta thèm muốn.

Đang trong lúc hai người nói chuyện, khí tức của Bụi Thái Lang cũng dần dần bình ổn xuống, sau khi phát ra một tiếng sói tru mãnh liệt là hấp hấp tấp tấp chạy tới bên người Mộ Chỉ Ly, dùng cái đầu chà chà đùi Mộ Chỉ Ly, lộ ra vẻ vô cùng thân thiết.

Thấy thế, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra ý cười, đưa tay vuốt đầu Bụi Thái Lang: “Lần tiến hóa này của ngươi, tiêu phí thời gian đủ lâu đó nha!”

Nghe vậy, Bụi Thái Lang cũng ngẩng đầu lên nói: “Chủ nhân, ta sau lần tiến hóa này so với trước kia muốn mạnh hơn, ha ha!” Thanh âm của Bụi Thái Lang cũng không giống với lúc trước mềm mềm dẻo dẻo, mà tương đương với thanh âm của một thiếu niên mười mấy tuổi.

Phát hiện một màn này, Mộ Chỉ Ly cảm thấy rất ngạc nhiên, không nghĩ tới yêu sủng sau khi tiến hóa còn có một cái đặc điểm như vậy, vậy có phải đã nói rõ rằng Bụi Thái Lang bây giờ tương đương với một người mười mấy tuổi rồi hay không?

Thiên Nhi thấy Bụi Thái Lang đắc chí như vậy, bĩu môi lên tiếng đả kích nói: “Ngươi cái đầu sói ngu ngốc này, chút sức mạnh này có gì tốt mà đắc ý chứ.”

“Ta sao lại là con sói ngu ngốc rồi, ngươi mới là con rồng ngu xuẩn!” Bụi Thái Lang cũng phản bác nói, vốn là tâm tình rất tốt vậy mà bị Thiên Nhi phá hư mất rồi.

“Ngươi dám nói cô nãi nãi ta là con rồng ngu xuẩn, ngươi con sói đần độn này, xem ra hôm nay ta không để cho ngươi một chút giáo huấn, ngươi không biết ai là lão đại a!”

“Chủ nhân mới là lão đại của ta, ngươi á, hừ!”

Sau khi Mộ Chỉ Ly rời khỏi, đám người Mộ Vũ Hoài thuận tiện ở bên cạnh tùy tiện tìm một chỗ để ngồi xuống nghỉ ngơi, bây giờ mới là buổi chiều, thời gian vẫn còn rất sớm, không ít người chung quanh cũng là đóng quân ở đây, rõ ràng bọn họ đều muốn ở chỗ này nán lại một ngày.

Nhưng đúng vào lúc này, một thanh âm chói tai không đúng lúc truyền vào trong tai ba người.

“Ơ, đây không phải là hai tên phế vật của Thành La Thiên sao? Còn có một người của Ngải Mỹ thành bị đuổi ra nữa, thật sự là vật họp theo loài a!”

“Đúng đấy, Mộ Chỉ Ly kia sợ là đã bị người giải quyết a!”

“Tìm lâu như vậy cũng không có tìm được, bản lãnh chạy trốn của bọn hắn không tệ, bây giờ cuối cùng cũng trốn không được nữa rồi!”

Nghe vậy, sắc mặt của ba người cũng bắt đầu âm trầm, đoàn người đi tới trước mặt bọn hắn, những người đó không phải chính là người Thành Khâu Lũy sao? Không nghĩ tới vậy mà lại ở chỗ này gặp được bọn hắn, mà bây giờ thật may mắn là Chỉ Ly đã rời đi rồi, sức lực của bọn họ bây giờ có thể là lúc yếu kém nhất.

“Ngươi nói bậy bạ gì đó, ai trốn các ngươi!” Mộ Vũ Hoài phản bác nói, đây là cùng nhau đi tới, bọn họ lại không có cố ý trốn Thành Khâu Lũy, thực lực của Thành Khâu Lũy lúc này có thể so với Thành Ngải Mỹ mạnh mẽ không tới đâu, bọn họ nếu có thể giải quyết được người của Thành Ngải Mỹ rồi, hiển nhiên đối với người của Thành Khâu Lũy không có sợ hãi gì.

“A” Người kia cười lạnh một tiếng: “Không có cố ý trốn chúng ta? Chúng ta đã truyền lời lúc trước khi đến chính là nói rằng muốn giải quyết các ngươi, dựa vào thực lực như vậy của các ngươi sẽ không muốn trốn sao? Bất quá đắc tội Thành Khâu Lũy chúng ta, cho dù thế nào đi chăng nữa trốn cũng trốn không được nữa rồi!”

“Ngươi có phần quá đề cao thực lực của các ngươi rồi.” Cao Chính Thanh vẫn một mực không nói tiếng nào cũng không khỏi lên tiếng nói, vốn là trận ân oán này cùng hắn cũng không có quan hệ, nhưng mà chuyện của Thành Ngải Mỹ nhóm người Mộ Chỉ Ly vì mình mà ra tay, bây giờ là chuyện của bọn họ hắn sao có thể khoanh tay đứng nhìn đây?

Hắn vốn chính là người tâm nhãn thành thực, ai đối với hắn tốt hắn liền đối với người đó tốt, chưa bao giờ bởi vì e ngại đối phương liền bỏ qua bằng hữu, huống chi Khâu Lũy Thành trước mặt cũng không có đủ thực lực để làm cho bọn hắn e ngại.

Người nọ nhìn thấy Cao Chính Thanh trong mắt cũng xuất hiện một tia biến hóa: “Cao Chính Thanh, đây là ân oán của chúng ta cùng Thành La Thiên, lần này không nên lẫn vào cuộc chiến này.

Giang Nhị cũng lên tiếng nói: “Nếu như bây giờ ngươi nói rời đi, Thành Khâu Lũy chúng ta sẽ không cùng ngươi đối địch.”

Nghe nói như vậy, Tô Dự cùng Mộ Vũ Hoài đều đem ánh mắt chuyển đến trên người Cao Chính Thanh, phải biết rằng trong đám bọn họ bây giờ thực lực của Cao Chính Thanh là cao nhất, nếu như hắn chọn nói rời đi, bây giờ Chỉ Ly không có ở đây, hai người bọn họ đối mặt với tình huống này cũng rất nghiêm trọng rồi!

“Muốn động thủ liền động thủ đi!” Cao Chính Thanh đang đứng ở tại chỗ cũng không nhúc nhích, dùng hành động của mình để chứng minh thái độ của mình.

Hai người Mộ Vũ Hoài thấy Cao Chính Thanh làm như vậy, trong lòng không khỏi nhiều hơn vài phần cảm động, bất luận như thế nào, cũng bởi vì hành động bây giờ của Cao Chính Thanh bọn họ chính là thật lòng tiếp nhận chân ý này của Cao Chính Thanh, đem hắn xem như là huynh đệ! Thời gian bọn họ quen biết cũng không lâu, hắn cũng bất ly bất khí*(không xa lìa,không rời bỏ), phải biết rằng bọn họ phải đối mặt với đối thủ thực sự rất khó dây dưa a!

Thấy ánh mắt của hai người Mộ Vũ Hoài, Cao Chính Thanh cũng cười hắc hắc, liền vì cái này, phải liều mạng hắn cũng cảm thấy có giá trị!

Nhưng, ánh mắt đám người Giang Nhị cũng âm trầm xuống, Cao Chính Thanh hành động như vậy không thể nghi ngờ là ở trước mặt nhiều người như vậy bác bỏ mặt mũi của bọn hắn, đương nhiên khó coi: “Ngươi đã tự mình tìm chết, vậy không trách được bọn ta rồi!’

Thật ra thì đột ngột khẩn trương lên, song phương đều trợn mắt nhìn, người chung quanh vốn cũng không ít, phải chờ thời gian một ngày vốn cũng có chút nhàm chán, bây giờ mâu thuẫn của hai thành trì ở ngày đầu tiên tỷ thí cũng đã náo loạn lên, trên căn bản mọi người đều biết, cái này coi như là thú vui của bọn họ rồi, xem một chút kết quả tỷ thí đến tột cùng là như thế nào.

Chẳng qua là nhân vật chính Mộ Chỉ Ly không có ở đây làm cho bọn họ có chút tiếc nuối, bất quá bọn hắn cũng không có ai coi trọng bọn họ, dù sao chênh lệch giữa hai thành trì quá lớn…

Mộ Chỉ Ly cười nhìn hai người ồn ào, trong lòng nàng rất rõ ràng, thật ra thì quan hệ giữa Thiên Nhi và Bụi Thái Lang rất tốt, chẳng qua là phương thức giao lưu như vậy thôi, thời gian hơn ba tháng chưa từng ồn ào, nói không chừng bọn nó còn không quen đấy!

“Bụi Thái Lang, ba tháng rồi ngươi cũng chưa được ăn uống rồi, đồ ăn của ngươi ta đều để ở đó đấy, ngươi đói thì ăn đi! Ta sẽ đi ra ngoài trước!” Nàng còn phải trở về chú ý đến đâu rồi, ở chỗ này thời gian không thể đợi quá lâu.

“Vẫn là chủ nhân đối với ta tốt nhất!” Bụi Thái Lang cao giọng hô, trong lời nói lộ vẻ hưng phấn.

Mộ Chỉ Ly cười lắc lắc đầu, Bụi Thái Lang mặc dù đã tiến hóa, nhưng mà tâm tính vẫn giống như tiểu hài tử, nhưng cũng rất dễ thương, ở trong lòng của nàng đã đem Bụi Thái Lang làm thân nhân của mình. Dù sao yêu sủng cũng sẽ vĩnh viễn không phản bội mình, nó sẽ là đồng bọn tốt nhất của mình!

Chọn tập
Bình luận