Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Y Thủ Che Thiên

Quyển 5 – Chương 190: Giao chiến trên biển

Tác giả: Mộ Anh Lạc
Chọn tập

Ở tại nơi vốn yên tĩnh bỗng nhiên nổi lên âm thanh kinh thiên động địa làm cho bầu trời muốn nổ tung lên, âm thanh chấn động vang lên muốn điếc cả tai, mấy trăm người chiến đấu thành một đoàn, vũ kỹ liên tiếp xuất hiện làm cho mặt biển vốn phẳng lặng đánh ra từng đạo sóng biển kinh khủng, cá lội càng là không khống chế được mà bị bay lên, ánh sáng màu bạc lóe lên chói mắt.

Mộ Chỉ Ly đã sớm đem Tinh Vẫn thuyền thu nạp lại, dưới sự chấn động kinh khủng như vậy, cho dù là Tinh Vẫn thuyền kiên cố chắc chắn cũng sẽ không tránh khỏi bị ảnh hưởng.

Hoàng Phổ Vân căn bản cũng không thèm để ý tới mọi thứ sau lưng, trong con ngươi hiện lên huyết sắc thoáng xẹt qua vẻ ngoan sắc, đem toàn bộ công kích nhắm ngay Mộ Dật Thần. Mộ Dật Thần cũng quyết không lui về phía sau, cho dù hai người gần như có chênh lệch tuyệt đối, nhưng hắn cùng với Hoàng Phổ Vân trong trận chiến này, chính là cuộc chiến tôn nghiêm.

Hắc ám lực lượng không ngừng từ trong công kích của hai người tản ra khắp nơi, hải điểu tới lui đều bị hắc ám lực lượng làm ảnh hưởng, đều bị mất đi sức sống, rơi xuống đáy biển.

– Hắc ám chi thủ!

Hoàng Phổ Vân tức giận quát lên một tiếng, ngay sau đó một cánh tay nhanh chóng lộ ra, cánh tay kia theo thuộc tính lực lượng màu đen nhanh chóng biến thành một cánh tay tráng kiện to lớn cả trượng, từng sợi hắc ám lực quanh quẩn tản ra, thuận theo chiều gió vung vẩy, tựa như cánh tay tà ma, tràn đầy sát khí.

Ánh mắt Mộ Dật Thần vi ngưng, lực lượng bên trong đan điền nhanh chóng tuôn ra như đại dương vậy, một cánh tay hắc ám khổng lồ giống vậy nhanh nhạy hướng về phía Hoàng Phổ Vân vụt tới, ngũ chỉ biến thành trảo trạng (hình dáng móng vuốt), sắc bén như đao, hắc ám u thâm, mang theo khí tức lạnh như băng, làm cho lòng người không khỏi phát run.

Hai cánh tay chạm nhau, lặng yên không một tiếng động nhưng không chỗ nào không có mặt. Ngũ trảo sắc bén đâm rách hắc ám chi thủ, lại bị hắc ám chi thủ kiềm chế, không cách nào chuyển động.

Ngay sau đó, hắc ám chi thủ lại lần nữa ùn ùn kéo đến đánh về phía Mộ Dật Thần, trong lòng Mộ Dật Thần thầm kêu không ổn, thực lực Hoàng Phổ Vân mạnh hơn hắn, cho dù hai người đều lĩnh ngộ thuộc tính hắc ám trình độ như nhau, nhưng lực lượng thi triển ra lại có chênh lệch nhất định.

Thân hình Mộ Dật Thần hơi nghiêng, như gió mạnh thổi ngược, tránh thoát hắc ám chi thủ.

– Aaaa…

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Mộ Dật Thần quay đầu, lại phát hiện mấy đạo thân ảnh màu đen rơi xuống biển, mặt biển xanh thẳm dần dần nhuộm một tia huyết sắc, cứ như hoa nở rộ vậy, yêu dã bạc lương.

Chính bởi vì Mộ Dật Thần né tránh, tu luyện giả của trụ sở bí mật ở phía sau mới bị liên lụy, dưới một kích phải chết kia của Hoàng Phổ Vân, bọn họ đối kháng có vẻ vô lực.

Khóe môi Hoàng Phổ Vân hơi giơ lên:

– Xem ra, giữa ta và ngươi, ta càng có ưu thế chiến thắng hơn.

– Tà công gian ác bực này, mọi người đều muốn giết, mà cho dù thực lực ngươi mạnh hơn ta thì thế nào chứ?

Giọng nói lạnh lùng như băng tuyết cực Bắc, vẻ mặt Mộ Dần Thần nghiêm nghị khôn xiết.

– Ai có thể giết ta? Ha ha!

Hoàng Phổ Vân cười ha hả:

– Đợi ta giải quyết xong bọn ngươi, Thiên Ma Tông cũng nhất định đánh bại Thiên Âm Môn, đến lúc đó toàn bộ trụ sở bí mật, Thiên Ma Tông đứng đầu, mà ta, là tông chủ đảm nhiệm tiếp theo của Thiên Ma Tông. Giữa ta và ngươi, khoảng cách không thể vượt qua được!

Nghe vậy, sắc mặt Mộ Dật Thần vẫn như trước, trong cặp mắt màu đen lộ ra vẻ châm biếm:

– Ngươi cho rằng, một tay có thể che được cả bầu trời sao? Thực lực Thiên Âm Môn không thể coi thường, đến lúc đó thế lực dẫn đầu vẫn là khó nói.

– Đến lúc một mất một còn mà vẫn nhìn không thấu mọi thứ, xem ra ngươi cũng có chút đần độn rồi.

Hoàng Phổ Vân lắc đầu, tràn đầy xem thường.

Một Dật Thần chuyển ánh mắt, bên kia là Thiên Nhi đang anh dũng chiến đấu cũng thần giao cách cảm quay lại nhìn hắn, bóng hình xinh đẹp khẽ động, đi xuyên qua như quỷ mị vậy, trong chớp mắt liền cùng Mộ Dật Thần sóng đôi chiến đấu, song kiếm hợp bích, phong tỏa Hoàng Phổ Vân.

– Thì coi là hai người các ngươi cùng liên thủ cũng không có bất cứ tác dụng gì, hoặc giả, bốn người các ngươi có thể cùng tiến lên, ngược lại thì có thể giảm bớt thời gian, ha ha ha!

Đang lúc phun ra từng câu từng chữ, Hoàng Phổ Vân thể hiện ra hết vẻ trương cuồng quả quyết.

Thiên Nhi không nhịn được cau mày:

– Ngươi là thứ người không ra người, quỷ không ra quỷ, đừng có cười nữa, nghe chói tai quá.

Nhưng mà, chỉ một câu nói đơn giản này của Thiên Nhi dường như lại chọt trúng vết thương của Hoàng Phổ Vân, sắc mặt liền thay đổi, hắc ám lực lượng bắt đầu dũng động, hung bạo đánh về phía Thiên Nhi.

Lúc này, Mộ Chỉ Ly đang tiến lên tiếp Hướng Vân Giác, lão gia hỏa này, lúc trước ở xét duyệt công hội buông tha cho hắn một lần, tạo cho kẻ tiểu nhân như hắn bây giờ lại đắc ý, hôm nay nàng cũng không thể bỏ qua cơ hội này.

Hướng Vân Giác nhìn Mộ Chỉ Ly vọt tới trước mặt hắn, ánh mắt có hơi lóe lên, cũng không có sợ hãi:

– Xú nha đầu, lúc trước ngông cuồng như vậy, hôm nay liền để cho ngươi hối hận.

Mộ Chỉ Ly hừ lạnh một tiếng:

– Chỉ bằng ngươi?

– Lão phu so với ngươi sống hơn nhiều năm như vậy, qua cầu so với ngươi đi đường còn nhiều hơn. (ý nói già dặn, từng trải nhiều kinh nghiệm á)

Sắc mặt Hướng Vân Giác dữ tợn:

– Còn trẻ mà khinh cuồng, thường thì tổn thất là chính mình.

Hàn Như Liệt lặng lẽ đứng ở trước mặt Mộ Chỉ Ly, nụ cười nơi khóe miệng ít đi mấy phần tà khí, sinh ra mấy phần túc sát:

– Lão già kia, nếu ngươi đã lớn tuổi, không bằng sớm đi xuống hoàng tuyền đi. Nương tử ta há phải người ngươi có thể uy hiếp?

Vừa dứt lời, thân Hàn Như Liệt như thiểm điện, trong lúc song thủ kết ấn phiên động, một chưởng hung hăng vỗ về phía Hướng Vân Giác.

– Nương tử, lão gia hỏa này giao cho ta là được rồi.

Thanh âm Hàn Như Liệt theo gió truyền vào trong tai Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly có hơi ngước mắt, dịu dàng cười.

Thủ chưởng của Hàn Như Liệt hướng về phía Hướng Vân Giác đang mở to mắt, phi nhanh như trường giang, mang theo thế lực không cách nào địch nổi, xuyên thủng hư không, xé rách bầu không khí, hướng về phía chỗ hiểm của hắn mà xảo quyệt xông tới.

– Chỉ là bản lĩnh bực này mà muốn chế phục ta, có phần đánh giá ta quá thấp rồi.

Hướng Vân Giác hừ một tiếng, xen lẫn một quyền kình khí cuồng bạo nghênh đón.

Lúc này, khóe miệng Hàn Như Liệt nhếch lên, lộ ra hàm răng trắng noãn. Trong lòng Hướng Vân Giác thất kinh, tựa như đánh hơi được mùi vị âm mưu, nhưng mà tình hình bây giờ đã không cho phép hắn nghĩ ngợi nhiều.

Thời gian lực lượng từ trong cơ thể Hàn Như Liệt bạo phát xông ra, năng lượng bạch sắc như thanh phong khó có thể phân biệt được, nhưng mà, trong mắt Hướng Vân Giác cũng hiện lên vẻ kinh hãi nồng nặc, bởi vì động tác của hắn không những không tiến lên mà ngược lại còn quay ngược trở lại.

Lực lượng tích trữ vốn tiêu tán không còn một mống, lại bắt đầu gom hết lực tích trữ lần nữa, cơ thể dường như đã bị khống chế, thời gian giống như quay ngược lại, nhưng mà, động tác của Hàn Như Liệt lại không có bất cứ biến hóa nào, đây rốt cuộc là chuyện thế nào chứ?

Ầm ầm ầm!

Ba chưởng liên tiếp đầy đủ chân thực hướng vào trên lồng ngực Hướng Vân Giác vỗ xuống, mỗi một chưởng rơi xuống, sắc mặt Hướng Vân Giác liền tái nhợt thêm một phần, ba chưởng hạ xuống, sắc mặt Hướng Vân Giác đã từ trắng bệch chuyển thành đỏ lên, Hàn Như Liệt dường dư có tính cảm ứng vậy, thân hình lui về phía sau mấy bước, tiên huyết của Hướng Vân Giác thì không kiềm được mà phụt ra.

Huyết vụ vẩy khắp không trung, mùi tanh tràn ngập trong gió biển cộng thêm mấy phần hương vị của máu tanh, khí tức Hướng Vân Giác trong nháy mắt suy sụp xuống, ánh mắt dần dần lờ đờ, thất bại hoàn toàn.

Thấy một màn này, Hàn Như Liệt thừa thắng xông lên, tay phải khẽ lật lại, một thanh đao sắc bén liền xuất hiện ở trên hai tay của hắn, ngay sau đó hướng về phía lồng ngực Hướng Vân Giác, hung hăng đâm xuống.

Xuy!

Âm thanh rất nhỏ tại nơi này tạo ra âm thanh tuyên truyền giác ngộ nhỏ nhặt không đáng kể, nhưng thân hình Hướng Vân Giác rơi xuống lại có thể khiến cho tinh thần tu luyện giả của trụ sở bí mật chấn động, Hàn thủ lĩnh vừa ra tay liền trực tiếp chém chết một gã cầm đầu của đối phương, thực sự cổ vũ sĩ khí.

So với việc tu luyện giả của trụ sở bí mật hơi bị kích động thì những hình nhân kia lại không có một chút phản ứng nào, ánh mắt của bọn họ đờ đẫn, nhưng mà không ngừng công kích đối thủ, chẳng biết đau đớn, cũng không quan tâm mọi chuyện phát sinh xung quanh.

Mộ Chỉ Ly khẽ thở dài, quân đoàn hình nhân ở tại thời điểm chiến đấu cũng có chút ưu thế, ví dụ như bất luận thế nào, sĩ khí cũng sẽ không bị một chút ảnh hưởng, cũng không biết đau đớn sẽ không giảm tần suất chiến đấu của bọn họ, cũng giống như vậy, cũng có khuyết điểm nhất định, bọn họ không có tâm huyết, tuyệt đối không thể nào bộc phát ra thế lực lực lượng càng cường đại hơn nữa của bản thân.

Giải quyết xong Hướng Vân Giác, lúc này Hàn Như Liệt mới đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly:

– Nương tử, vi phu có phải đã giúp nàng trút giận rồi hay không?

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly vỗ vai Hàn Như Liệt một cái:

– Lúc này mà còn có tâm trạng đùa giỡn nữa!

Sâu trong đôi mắt của nàng tĩnh mịch thêm vài phần:

– Thực lực của đám hình nhân này cũng không tệ, chúng ta bởi vì có nhân số ít hơn so với bọn họ, cho nên tổn thất cũng không ít, phải mau chóng giải quyết cục diện lần này mới được.

Bọn họ đối mặt địch nhân vốn cũng không ít, Thiên Huyền thương hội ở Bồng Lai tụ địa vẫn còn đang trong giai đoạn vùng lên, nếu như lực lượng bị đả kích lớn, việc này đối với bọn họ cũng không phải chuyện tốt. Tu luyện giả của trụ sở bí mật hiển nhiên không phải chỉ có những người trước mắt này, nhưng mà còn có rất nhiều người đã theo sư tổ bọn họ đi đến hỗ trợ Thiên Âm Môn.

Chỉ là số lượng hình nhân của Hoàng Phổ Vân ở nơi này mà đã nhiều như vậy, nói chi đến ở Thiên Âm Môn. Tin tức Long Ngọc Hồng không có ở Thiên Âm Môn cũng không thể khẳng định hoàn toàn, nhất định là có cường giả đi đến thăm dò trước, mà tu luyện giả Thiên Âm Môn vội vàng đáp lời những người này nên họ đã sớm tích trữ thế lực hình nhân chờ lúc phát động, hiển nhiên khó có thể ứng đối, cho nên tu luyện giả của trụ sở bí mật cũng đi đến đó trấn thủ.

Hàn Như Liệt gật đầu, ánh mắt sinh ra một chút ngưng trọng:

– Bây giờ khó đối phó nhất chính là Hoàng Phổ Vân, Thiên Nhi tuy là Thiên long, lực lượng cường hãn nhưng thực lực cùng Hoàng Phổ Vân có chênh lệch rất lớn, không bằng hai người chúng ta có một người đi trợ giúp đối phó Hoàng Phỏ Vân, người còn lại thì đối phó với hình nhân.

– Ta đi đối phó Hoàng Phổ Vân.

Mộ Chỉ Ly nói như đinh đóng cột.

– Aaaaa …

Một tiếng kêu lanh lảnh chậm rãi truyền đến, Thiên Nhi bị một kích của Hoàng Phổ Vân đánh trúng, thân hình nặng nề rơi xuống ngoài khơi.

Ánh mắt Mộ Chỉ Ly vi ngưng, nhanh chóng cứu Thiên Nhi từ ngoài khơi lên, tiên huyết lại không ngừng từ trong miệng Thiên Nhi chảy ra, y phục nhuốm máu, khí tức uể oải, một chiêu của Hoàng Phổ Vân đã có thể khiến cho nàng bị trọng thương, sẽ không có sức đối đầu tiếp.

– Thiên Nhi, muội cảm thấy thế nào?

Trong giọng nói vội vàng tràn đầy lo lắng, Mộ Chỉ Ly vội hỏi.

Thiên Nhi lắc đầu, nhưng mà, vừa cử động một cái lại làm cho tiên huyết của nàng cuồng phún ra không ngừng, lục phủ ngũ tạng dường như thay đổi hình dáng nên đau đớn vô cùng, khiến cho sắc mặt Thiên Nhi có chút vặn vẹo. Trong cơ thể đột nhiên rưới vào lực lượng hắc ám khổng lồ cùng với quanh minh chi lực của nàng nên sinh ra xung đột.

Nếu như chỉ là chút ít lực hắc ám, lực hắc ám lại có thể rất nhanh được tiến hóa, nhưng mà nhiều lực hắc ám như vậy lại làm cho khí tức nàng rối loạn, căn bản không cách nào hủy đi lực hắc ám, đã là tính mạng kham ưu. (cơ thể khó có thể chịu đựng nổi)

Mộ Chỉ Ly xem thấy tình hình Thiên Nhi gay go, chân mày không khỏi nhíu lại, thương thế nặng như vậy của Thiên Nhi rất hiếm khi thấy, nàng nhanh chóng đem đan dược bỏ vào trong miệng Thiên Nhi, nhưng mà, Thiên Nhi cũng không vì có đan dược mà có chuyển biến tốt.

– Tiếp tục như vậy, sợ là Thiên Nhi khó giữ được tính mạng.

Mộ Chỉ Ly nhíu mày, tay vung lên, Thiên Nhi liền biến mất khỏi bên cạnh người Mộ Chỉ Ly.

Hàn Dĩnh Nhi đã sớm chuẩn bị xong, lúc Thiên Nhi trở lại liền nhanh chóng mang theo đồ trị liệu ra hỗ trợ điều trị, nhưng mà, khi nàng thấy rõ dáng vẻ của Thiên Nhi, vẫn không nhịn được mà hít một hơi lãnh khí, vậy mà lại bị trọng thương đến bước này.

Trong lòng Mộ Dật Thần vô cùng lo lắng cho thương thế của Thiên Nhi, nhưng cũng phân biệt rõ ràng không để lộ ra bất luận tâm trạng lo lắng giây phút nào, chỉ có thể không ngừng đọ sức cùng Hoàng Phổ Vân, nhưng mà dần dần, đã bị rơi vào thế yếu. Chiêu thức của tên Hoàng Phổ Vân này lộ ra quỷ dị, tuy là hai người đồng thời là hắc ám thuộc tính, nhưng trong chiêu thức Hoàng Phổ Vân ngoại trừ thuộc tính hắc ám vẫn còn ẩn giấu lực yêu tà, cho nên thực lực hai người cũng không giống nhau.

Thân hình Mộ Chỉ Ly nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Mộ Dật Thần, câu nói đầu tiên liền trả lời cho vấn đề Mộ Dật Thần lo lắng nhất:

– Thương thế Thiên Nhi rất nghiêm trọng, ta đã đem muội ấy đưa về, Dĩnh Nhi đang trị liệu, lúc này quan trọng nhất là chiến đấu.

Nghe vậy, Mộ Dật Thần gật đầu:

– Ta biết.

Hoàng Phổ Vân nhếch miệng:

– Không biết tự lượng sức mình, trong cơ thể cô nương kia đã bị lực lượng của ta xâm nhập, với tình hình hôm nay của nàng ấy tuyệt nhiên không có sức chống lại cổ lực lượng này, cho dù y thuật các ngươi rất cao, nàng ta cũng không thể nào sống sót.

Mộ Chỉ Ly và Mộ Dật Thần đều biến sắc, Mộ Dật Thần vội vàng nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, muốn biết chuyện này là thật hay giả. Mộ Chỉ Ly lại im lặng không lên tiếng, nàng cũng biết tình hình của Thiên Nhi rất là nan giải, chỉ là vừa đối mặt, cũng không có kiểm tra tình hình Thiên Nhi tỉ mĩ, ứng với Hoàng Phổ Vân cũng không biết là giả dối hay không.

Nhìn sắc mặt Mộ Dật Thần thay đổi, Hoàng Phổ Vân cười nói:

– Thế nào? Đau lòng? Ngươi cũng đi xuống hoàng tuyền theo nàng ấy đi, làm một đôi uyên ương vong mạng không phải là rất tốt sao? Bây giờ ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Mộ Dật Thần nhíu mày, mâu quang đột nhiên biến đổi:

– Hoàng Phổ Vân, ta phải giết ngươi.

Mộ Chỉ Ly và Mộ Dật Thần nhìn nhau một cái, ngay sau đó hai người nhanh chóng hòa làm một thể, khí tức nhanh chóng tăng lên, nhưng mà vẫn không thể từ Xuất Khiếu Cảnh đề thăng tới Tạo Hóa Cảnh (theo như bản tiếng trung thì là từ Tạo Vật cảnh đề thăng lên Tạo Hóa cảnh, cơ mà theo mình thì 2 cái đó giống nhau nên tùy tiện thay đổi xíu cho dễ hiểu, có nhầm lẫn gì thì các bạn nói lại cho mình biết nha ^^). Đó cũng không phải do bọn họ hợp thể hiệu quả không được tốt như trước đây, chỉ là bây giờ đề tăng lên một cấp có vẻ khó khăn cực kỳ, nhưng thực lực vẫn là tăng lên không ít.

– Các ngươi cho rằng như vậy là có thể hạ gục được ta? Quả thật là suy nghĩ viễn vông.

Hoàng Phổ Vân ngửa mặt cười lớn một tiếng, thân hình kim sắc hóa thành một đạo tia chớp kim sắc, từng chiêu ngoan lệ, với thế nhanh như chớp tập kích về phía Mộ Chỉ Ly.

Ầm ầm ầm.

Hai người đối tiếp mười mấy chưởng, thân hình đều lui về phía sau mấy bước.

Mộ Chỉ Ly lúc này mới biết thực lực Hoàng Phổ Vân rất mạnh, lần giao thủ này, bản thân lại rơi vào thế yếu. Mộ Chỉ Ly hừ lạnh một cái, tay vung lên, nước biển dưới chân cuồn cuộn không ngừng, theo động tác của Mộ Chỉ Ly, hóa thành một đạo thủy long (rồng nước) khiếp người ùn ùn xông về phía Hoàng Phổ Vân.

Hoàng Phổ Vân vung hai tay lên, một con thủy hổ (hổ nước) lặng lẽ thành hình, miệng há to như chậu máu, nhanh chóng mãnh liệt cuồng bạo chạy về phía thủy long, long hổ tranh chấp, thanh thế hạo thiên.

Thuyền của Thiên Ma Tông dưới sự va chạm kinh khủng như vậy, chia năm xẻ bảy, hóa thành từng miếng ván gỗ vỡ nát, trôi lơ lửng ngoài mặt biển. Mộ Chỉ Ly một hồi kinh ngạc, bởi vì theo sự tan rã của con thuyền kia, lại là một trăm thân ảnh lần nữa nổi lên giữa không trung.

Thế lực Hoàng Phổ Vân mang đến vẫn còn có một trăm tên chưa hề động thủ. Những người này một khi gia nhập, tình hình của bọn họ chắc chắn càng gay go hơn.

Hàn Như Liệt tựa như chiến thần, mang theo tu luyện giả của trụ sở bí mật hướng về phía đám hình nhân đờ đẫn kia đánh tới, thân như tia chớp, nhanh như sấm đánh, tiếng kim thiết không ngừng vang dội. Thời gian chi lực ảnh hưởng đến xung quanh, một số tu luyện giả thì trực tiếp cùng Hàn Như Liệt hợp thành một vòng chiến đấu.

Lĩnh hội thuộc tính thời gian của Hàn Như Liệt đã đạt đến đệ lục trọng, tuy là có chút không tệ, nhưng phạm vi ảnh hưởng cũng không được lớn, cho nên mọi người chỉ có thể đi theo Hàn Như Liệt mới có thể tăng nhanh tần số kẻ địch bị giết. Thấy huynh đệ của mình từng người một bị chết trong tay của bọn hình nhân, tu luyện giả của trụ sở bí mật cũng khơi dậy toàn bộ tâm huyết trong lòng, đều reo hò nên vì huynh đệ đã chết mà báo thù.

Thanh thế rung trời, kiếm vung lên kiếm hạ xuống, tất có tiên huyết vẩy đầy trên mặt biển xanh thẳm.

Y phục trên người Hàn Như Liệt dính đầy máu, ngân kiếm vốn sắc bén lúc này đã dính đầy huyết sắc, huyết dịch theo thân kiếm chảy xuống, lại nhiễm thêm những tiên huyết khác, tốc độ cực nhanh, khiến cho thân kiếm từ đầu tới cuối đều dính đầy huyết sắc.

Cho dù Hàn Như Liệt uy mãnh tột cùng, tu luyện giả của trụ sở bí mật vẫn người này tiếp theo người kia ngã xuống, dù sao thì Hàn Như Liệt cũng chỉ có thể khống chế được một nơi, đối mặt với hình nhân bao vây tấn công, tu luyện giả của trụ sở bí mật cũng chiến đấu có chút khó khăn.

– Mọi người kiên trì. Vì huynh đệ đã chết báo thù.

Hàn Như Liệt hô to một tiếng, thanh âm trầm thấp, giọng cao ngạo, tại nơi này vang vọng khắp trong thiên địa.

– Vì huynh đệ đã chết báo thù.

– Thù này tất phải trả. Giết hết đám hình nhân này!

Mọi người đều reo hò, nhiệt huyết dâng trào, mọi người giống như quên đi sống chết, một lòng khiến cho những người này trả giá thật lớn.

Ầm!

Long hổ đụng nhau thực sự hóa thành cuộc nói chuyện ở biển, hung hăng tung tóe trên mặt biển, bụi nước dâng lên, quần áo mọi người cũng không tránh khỏi ẩm ướt, không gian lực lượng lặng lẽ vận dụng, Mộ Chỉ Ly trong chớp mắt đã vụt đến trước mặt Hoàng Phổ Vân, từng chiêu tàn nhẫn vô cùng.

Hoàng Phổ Vân chỉ cảm thấy trước mắt mình giống như xuất hiện vô số Mộ Chỉ Ly, vô số tập kích không ngừng hướng về phía hắn, hoa cả mắt, hai tay với tốc độ nhanh nhất đánh trả lại, nhưng vẫn không chống đỡ nổi những quyền ảnh rậm rạp chằng chịt này, không gian thuộc tính quả nhiên không thể coi thường, chỉ là tác chiến như vậy liền làm cho người ta khó có thể ứng phó.

Ngay sau đó, Hoàng Phổ Vân kinh ngạc phát hiện thân thể của mình vậy mà không bị khống chế, dường như xung quanh xuất hiện một vách ngăn trong suốt, khiến cho công kích của hắn không cách nào đáp lại.

Có lẽ, đây hẳn là thủ đoạn mà hắn đã nhìn thấy lúc Mộ Chỉ Ly thi triển ở Vạn Hoa đại hội, bây giờ sau khi tự mình thể nghiệm mới biết được loại cảm giác bất lực này. Nhưng mà, Hoàng Phổ Vân vẫn không vì vậy mà bị khống chế, hắc ám thuộc tính được coi là một trong tứ đại thuộc tính cường hãi, hiển nhiên cũng rất khó lường.

Hắc ám giăng đầy, tầm mắt Mộ Chỉ Ly bị hắc ám lực che đậy, từng tia hắc ám lực đem toàn thân nàng vây lại, trong thời gian ngắn, mọi người đã không thể nhìn thấy thân hình của Mộ Chỉ Ly, chỉ có thể thấy một cái kén màu đen cực lớn.

Mộ Chỉ Ly nhíu mày, hắc ám lực lượng này khắp nơi đều lộ ra quỷ dị, hắc ám thiên lực trong hình dáng sợi tơ không ngừng dũng nhập vào trong cơ thể nàng, lấy đi sự sống trong cơ thể này, cho dù là có lực sinh cơ ngăn cản, cũng không cách nào ngăn cản chiều hướng sinh cơ đang bị rút ra.

Lực hắc ám đúng là kinh khủng như vậy, bị nhiễm phải, liền không ngừng hấp thu sinh cơ, trong thời gian này, trong lòng Mộ Chỉ Ly hiện lên thân ảnh của một người, đó chính là Thiên Nhi, Thiên Nhi vốn bị trọng thương, lực hắc ám sẽ rút hết sinh cơ trong cơ thể nàng, vậy sẽ biến thành bộ dáng gì chứ?

Một quyền lại một quyền của Mộ Chỉ Ly lại đánh ra, cố gắng loại bỏ cái kén màu đen to lớn này, từ trong đó đi ra, nhưng mà lại có vẻ khó khăn vô cùng.

Chọn tập
Bình luận