Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Y Thủ Che Thiên

Quyển 3 – Chương 80: Vũ kỹ quen thuộc

Tác giả: Mộ Anh Lạc
Chọn tập

Lúc linh thức của Mộ Chỉ Ly thành công tiến vào trong tấm bia đá, đệ tử xung quanh thì lại cẩn thận từng chút một thử tới gần tấm bia đá, cố gắng tìm hiểu tuyệt học của điện Thanh Long mà bọn họ hướng tới đã lâu, mà những người thành công đi qua thì thỉnh thoảng lại đi kèm với một tiếng kêu đau đớn.

Những đệ tử kêu rên không thể nghi ngờ đều là những người bị linh thức của tấm bia đá công kích, đã là người bị trúng chiêu thì đều ngã lăn ra, miệng phun ra máu tươi. Loại linh thức công kích này căn bản không phải là thứ mà bọn họ có khả năng chống cự.

Với tư cách là dược sư, Mộ Chỉ Ly có linh thức mạnh mẽ hơn rất nhiều so với người bình thường, vậy mà dưới loại công kích này nàng cũng không có một chút sức lực nào để phản kháng, huống hồ là người khác. Cũng may sau khi bọn họ ngã ra thì lập tức có đệ tử của điện Thanh Long đến giúp mang bọn họ đi.

Các đệ tử của điện Thanh Long tất nhiên là nhận lệnh của Chủ điện hoặc của nghi trượng, đặc biệt ở chỗ này chuẩn bị cứu chữa cho các đệ tử bị thương. Động tác nhanh chóng đồng thời cũng không làm phiền đến những đệ tử đang trải nghiệm, giống như đây không phải là lần đầu tiên họ làm chuyện này, nếu không cũng sẽ không thành thạo như thế.

Mộ Chỉ Ly cũng không có lòng dạ để chú ý đến những thứ này, linh thức của nàng đã thay đổi thành phiên bản thu nhỏ của nàng tiến vào trong tấm bia đá. Đại điện bên trong tấm bia đá lớn hơn rất nhiều so với tưởng tưởng của nàng, đại điện trước mắt nàng hoàn toàn là một thế giới màu xanh. Mặt đất màu xanh, vách tường màu xanh. Tất cả những màu xanh này đều hình vảy cá, không thể nghi ngờ đó chính là vảy rồng.

Nếu ai không tận mắt nhìn thấy thì không thể biết được cảm giác rung động trong lòng Mộ Chỉ Ly. Trước mắt Mộ Chỉ Ly, nổi bật nhất vẫn là pho tượng Thanh Long kia, vảy rồng tinh xảo được điêu khắc tỉ mỉ, mỗi một đường vân đều có thể trông thấy rõ ràng.

Kỳ lạ nhất chính là mắt của Thanh Long lại là nhắm lại, nhìn đôi mắt đang nhắm lại kia, Mộ Chỉ Ly không khỏi cảm khái nếu con mắt này mở ra thì sẽ có cảnh tượng như thế nào, có lẽ là lại làm cho người ta căn bản không có đủ dũng khí để đối mặt.

Mộ Chỉ Ly mang tấm lòng thành kính hướng về phía bức tượng Thanh Long kia thi lễ một cái, giống như lúc trước nàng cũng thi lễ với Chu Tước.

Linh thức của Thiên Nhi cũng giống như vậy tiến vào bên trong Long Ngao Cửu Tiêu, chỉ là bọn họ lại không nhìn thấy đối phương bên trong tấm bia đá, tất nhiên linh thức của mỗi người tiến vào bên trong tấm bia đá đều chỉ có thể nhìn thấy bản thân mình, hoặc có thể nói những thứ mà bọn hắn nhìn thấy căn bản chỉ là nguyên một thế giới do tấm bia đá biến hóa huyền ảo mà ra.

Đẩy đại môn ra, Mộ Chỉ Ly đi vào. Nhưng những chuyện tiếp theo lại không giống như những chuyện nàng đã chứng kiến bên trong điện Chu Tước, trước mặt nàng chính là một cái thông đạo màu đen, sâu đến không thấy đáy.

Hơn nữa cả bốn phía cũng chỉ có một thông đạo này, tất nhiên là phải đi qua thông đạo này mới có thể lĩnh ngộ được chiêu thứ hai của Long Ngao Cửu Tiêu. Chỉ là cái thông đạo tối om nhìn không thấy đáy này lại làm cho người ta không khỏi hoài nghi xem mình phải đi ở trong đó bao lâu.

Lông mày có chút nhíu lại, chuyện này sao mà quen thuộc như vậy, giống như cảnh tượng mà nàng gặp phải lúc trước khi đi vào di tích của Tần Ngạo Thiên, hai cái giống nhau đều là thông đạo không thấy đáy.

Mộ Chỉ Ly thử dùng phương pháp nàng lúc trước nàng dùng để giải trừ thông đạo trước mặt nhưng nàng phát hiện ra không có chút tác dụng nào, tất nhiên cũng không thể dùng cùng một phương pháp để giải quyết. Nàng thầm thở dài một hơi, xem ra đây chắc cũng chỉ là trùng hợp thôi.

Bên trong thông đạo đen như mực, Mộ Chỉ Ly không ngừng hướng tới phía trước mà đi đến, dùng thời gian cả một ngày để đi thế nhưng căn bản cũng không gần lại được bao nhiêu, với tốc độ này chắc chắn cho dù nàng có ở đây một năm cũng không thể nào đi đến đích được.

Bước chân Mộ Chỉ Ly cũng không dừng lại, nhưng đầu óc cũng hoạt động rất nhanh. Đúng lúc này, nàng đột nhiên phát hiện ra dưới chân nàng xuất hiện một tia ánh sáng, không khỏi ngẩng đầu lên nhìn lại. Hóa ra chẳng biết từ lúc nào, bầu trời trên đầu nàng xuất hiện một ngôi sao có ánh sáng màu bạc.

Thể tích của ngôi sao này không tính là lớn, nhưng lại chói mắt đến lạ kỳ. Giống như trong khu vực đen tối trước mắt, dường như chỉ có thể nhìn thấy một ngôi sao màu bạc này. Nhìn ngôi sao màu bạc này, trong lòng Mộ Chỉ Ly dâng lên một cảm giác quen thuộc, chỉ cảm thấy dường như mình đã gặp ngôi sao bạc này ở đâu đó.

Cảm giác này quen thuộc đến lạ kỳ, thật giống như khoảng cách giữa nàng và nó vô cùng gần kề, nàng chỉ cảm thấy dường như đã nắm được thứ gì đó, nhưng suy xét tỉ mỉ thì lại biến mất không thấy nữa.

Trong lúc nhất thời nghĩ không ra, Mộ Chỉ Ly cũng không để tâm vào chuyện vặt nữa, tình huống hiện tại tất nhiên không phải là lúc để dây dưa ở chuyện này.

Tiếp tục hướng tới phía trước đi đến, tất cả mọi thứ xung quanh đều không có gì thay đổi, ngẩng đầu nhìn ngôi sao bạc kia, vị trí của sao bạc căn bản chưa từng biến đổi, giống như là từ đầu đến cuối Mộ Chỉ Ly không hề di chuyển lấy một bước.

Mộ Chỉ Ly dừng bước, nàng biết rõ vấn đề chính là ở chỗ này, nếu nàng cứ tiếp tục đi đến đích như thế này thì chỉ sợ rằng nàng vĩnh viễn cũng sẽ không đi đến nơi. Hoặc phải nói rằng trước mắt nàng bây giờ đều là vòng vây, chỉ có phá vỡ được vòng vây này thì nàng mới có thể nhìn thấy kết quả thật sự.

Mà ở trong hoàn cảnh như vậy, khả năng duy nhất có thể phá vỡ tất cả mọi thứ ở đây chính là ngôi sao bạc kia rồi. Kết quả là, ánh mắt của Mộ Chỉ Ly dừng lại nhìn chằm chằm vào ngôi sao bạc phía trên kia, thời gian trôi qua, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy tinh thần hốt hoảng một chút, dường như cái cửa động tối như mực không có lấy một tia ánh sáng kia đã không còn tồn tại trong mắt nàng nữa rồi, mà vị trí của ngôi sao bạc kia mới thật sự là cửa ra vào.

Bước chân nàng không khỏi hướng về phương hướng của ngôi sao bạc kia mà đi tới. Phương hướng của ngôi sao bạc là nằm trên đỉnh đầu của Mộ Chỉ Ly, theo lý thuyết là không thể nào đi đến đó, thế nhưng ngược lại, Mộ Chỉ Ly lại thành công.

Nếu như lúc này có người nào khác ở đây thì sẽ thấy Mộ Chỉ Ly đang đạp trên hư không mà đi đến chỗ ngôi sao màu bạc kia. Nhìn thấy mình càng ngày càng gần ngôi sao màu bạc, trên mặt Mộ Chỉ Ly hiện lên một nụ cười, xem ra mình đã đoán đúng, mấu chốt để phá giải chính là ở trên ngôi sao màu bạc này!

Lúc Mộ Chỉ Ly đi đến trước ngôi sao màu bạc, tất cả những đen tối phía sau lưng đều tan thành những mảnh nhỏ rồi biến mất đi. Ánh sáng lại một lần nữa khôi phục trước mắt nàng, mà trong đầu nàng lại có thêm một chút thông tin, một cảm giác rất rõ ràng, không hề nghi ngờ là chiêu thứ nhất của Long Ngao Cửu Tiêu.

Sau khi phá được cửa thứ nhất, Mộ Chỉ Ly đã phần nào hiểu được phương pháp, cho nên hầu như trong những khảo nghiệm tiếp theo nàng đều vượt qua một cách bình an. Tuy rằng tốn không ít thời gian, nhưng chắc chắn rằng những thời gian đó đều là đáng giá.

Nàng không hề quan tâm đến thời gian trôi qua, bởi vì sau tình trạng ở điện Chu Tước nàng đã bắt đầu hiểu ra cho dù nàng có nán lại ở trong này bao lâu, thì ở bên ngoài người ta cũng chỉ nghĩ là nàng chỉ nán lại thời gian có một tháng mà thôi. Dù sao mỗi người bọn họ cũng chỉ có thể ở lại điện Thanh Long trong thời gian một tháng, một khi đã hết giờ, bọn họ cũng sẽ phải rời khỏi đây.

Dưới tình huống như thế này thì làm sao có thể ngốc nghếch nán lại chỗ này mấy năm? Sau khi đặt được vấn đề phức tạp nhất xuống, Mộ Chỉ Ly đều có chút thuận lợi trong tất cả mọi việc.

Chỉ là, cảm giác kỳ dị trong lòng nàng ngày một nhiều hơn, đợi đến lúc nàng lại một lần nữa nhìn thấy ngôi sao đỏ trước mắt, trong lòng nàng đột nhiên run lên một cái. Trong mắt tràn ngập thần sắc kinh ngạc đến không thể tin được nhìn ngôi sao đỏ trước mắt, điều này sao có thể?

Nàng kinh ngạc phát hiện ra những ngôi sao này, hình dáng cùng màu sắc vậy mà giống như đúc so với Tinh Diệu Bắc Đẩu! Không có chút khác biệt nào, không chỉ riêng màu sắc, mà ngay cả số lượng ngôi sao cùng với hình dáng đều không có gì khác biệt!

Chẳng trách nàng lại có một loại cảm giác quen thuộc đến kỳ lạ, chỉ là lúc trước nàng căn bản cũng không nghĩ tới điều này, bây giờ nghĩ lại thì thật sự là giống nhau như đúc. Làm sao lại có thể có sự trùng hợp đến khác thường như vậy!

Nếu ai đó nói với nàng rằng đây chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi, thì nàng sẽ không thể tin được đến trăm lần! Lần thứ nhất, lần thứ hai thì có thể chỉ là trùng hợp, nhưng đã trùng hợp trước mắt nàng đến lần thứ bốn rồi, sao có thể chỉ là trùng hợp được chứ?

Chỉ là, cái Long Ngao Cửu Tiêu này có quan hệ gì cùng với Tinh Diệu Bắc Đẩu chứ? Tại sao có thể giống nhau đến như vậy? Giờ phút này, trong lòng Mộ Chỉ Ly dâng lên rất nhiều câu hỏi, nhưng đến cuối cùng, những điều này là có ý nghĩa gì…

Đợi đến lúc Mộ Chỉ Ly đi đến cái thông đạo thứ năm, nàng lại phát hiện ra độ khó khăn đã tăng lên một mức lớn, so với tất cả những thứ trước kia cộng lại còn khó khăn hơn. Hơn nữa, cái cảm giác quen thuộc kia đã nhạt đi đến vô cùng, chỉ cảm thấy giống như đã thiếu một cái gì đó.

Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly không khỏi liên tưởng tới Tinh Diệu Bắc Đẩu, Tinh Diệu Bắc Đẩu của nàng cũng giống như vậy, chỉ là tu luyện đến đây, những chiêu thức phía sau bởi vì tu vi của nàng còn có một chút khoảng cách, cho nên cũng không học tập kỹ càng.

Chẳng lẽ, nguyên nhân của việc này là bởi vì Tinh Diệu Bắc Đẩu? Lập tức, Mộ Chỉ Ly bắt đầu luyện tập những chiêu thức phía sau của Tinh Diệu Bắc Đẩu, nàng cũng không phải là không thể tu luyện, mà là lấy thực lực của nàng bây giờ, để thi triển ra cũng là khó khăn quá lớn, còn một chiêu cuối cùng thì đừng nói là khó khăn, mà là nàng căn bản không có cách nào để thi triển ra…

Thời gian trôi qua rất nhanh, Mộ Chỉ Ly cũng không biết rốt cuộc đã trôi qua bao nhiêu thời gian, nhưng dưới sự nỗ lực không ngừng, nàng sử dụng chiêu thức của Tinh Diệu Bắc Đẩu cũng đã thành thục không ít.

Đợi sau khi Mộ Chỉ Ly đem chiêu thức học xong, nàng phát hiện cảm giác quen thuộc này trở về một lần nữa… Dường như sự khó khăn trước mắt đã giảm xuống rất nhiều, điều này cũng làm cho nàng một lần nữa xác định được phán đoán của mình là không sai, Long Ngao Cửu Tiêu đúng là có mối liên hệ rất lớn đối với Tinh Diệu Bắc Đẩu.

Cho đến lúc Mộ Chỉ Ly đi đến thông đạo thứ bảy, nàng lại càng thêm nghi hoặc phía sau cái thông đạo này sẽ là cái gì. Tổng cộng Tinh Diệu Bắc Đẩu chỉ có bảy chiêu, sau bảy chiêu thì không còn chiêu nào khác nữa, mà rõ ràng tổng cộng Long Ngao Cửu Tiêu có đến chín chiêu…

Nhìn thông đạo trước mắt, trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn ngập tin tưởng, nàng nhất định sẽ đem cái bí mật sau lưng này làm sáng tỏ ra! Ân tình của sư phụ Tần Ngạo Thiên đối với nàng không nhỏ, tuy rằng lúc trước nàng đã từng không thích cách làm của sư phụ, nhưng hắn đối với mình lại không có chút ác ý nào, trái lại còn đem tuyệt học của người giao cho mình.

Cho đến bây giờ, nàng vẫn luôn chưa từng quên chuyện mà sư phụ trước lúc tan biến nhờ nàng, những năm gần đây nàng vẫn luôn muốn tìm tin tức của sư mẫu, chỉ là ngay cả bộ dáng của sư mẫu nàng cũng không biết thì làm sao có thể tìm được? Độ khó khăn của chuyện này thật sự không phải chỉ lớn bình thường.

Nàng chưa bao giờ từng bỏ qua chuyện này, đây là nguyện vọng của sư phụ, nàng nhất định sẽ vì hắn mà làm cho bằng được. Ngay lúc nhìn thấy mối liên hệ giữa Tinh Diệu Bắc Đẩu cùng Long Ngao Cửu Tiêu, nàng đã nghĩ chắc có thể dựa vào điểm này để tìm được tung tích sư mẫu chăng?

Tuy nhiên, tất cả những chuyện này chỉ là phỏng đoán của nàng mà thôi, còn cụ thể như thế nào thì phải đợi sau khi ra ngoài nàng sẽ đi tìm hiểu.

Thế nhưng sau khi giải trừ thông đạo thứ bảy, Mộ Chỉ Ly lại một lần nữa sững sờ cả người…

Bởi vì trước mắt nàng đã không còn có một thông đạo nào nữa, mà chỉ có một hàng chữ hiện lên trước mắt nàng…

Chọn tập
Bình luận