Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cô Vợ Minh Tinh Của Đại Boss

Chương 76: Ký hợp đồng với Vưu Bội

Tác giả: Vũ Sơ Ảnh
Chọn tập

Trung tâm chế tác âm nhạc của TRE chiếm trọn tầng ba.

Lục Mạnh Nhiên dẫn Tưởng Tịch đi đến trước văn phòng của giám chế âm nhạc ở trung tâm tầng lầu kia, nói: “Chu Tống nổi tiếng nói chuyện khó nghe trong công ty, chút nữa cô có nghe được cái gì không muốn nghe thì cũng đừng để ý.”

Tưởng Tịch có nghe được chút chút về tính tình của vị giám chế âm nhạc này, gật đầu nói: “Tôi biết rồi.”

Cô mới vừa nói xong câu đó thì cửa mở.

“Đại diện Lục.” Giọng nói lạnh lùng của Chu Tống vang lên ở bên trong. “Anh chỉ có thời gian mười phút.”

Gân xanh trên đầu Lục Mạnh Nhiên giật giật, nói với Tưởng Tịch với vẻ vô lực: “Chúng ta đi vào!”

Phương Vi Vi và Đinh Mi cúi đầu lui ra.

Trong giới giải trí chính là đàn em tôn kính đàn anh chị, từng trải thấp tôn kính trừng trải cao, đã từ lâu trở thành luật bất thành văn của mọi người. Cho dù tương lai nếu có một ngày Phương Vi Vi hơn hẳn Tưởng Tịch, nhưng hiện giờ cô ta cũng phải tuân thủ quy tắc này.

Tưởng Tịch mặt không chút thay đổi, ung dung đi vào, sau đó nghe thấy một tiếng khẽ, cửa đóng lại.

Ngay lúc này, trong lòng Tưởng Tịch dâng lên sảng khoái, tựa như những gì ăn sâu vào trong đầu cô, những gì ly khai, tìm không được nữa.

Chu Tống ngồi trước máy tính, không quanh co lòng vòng, nói thẳng: “Trước kia cô có học qua thanh nhạc không?”

Tưởng Tịch thu lại suy nghĩ, nói: “Có học qua một chút.”

Hồi nhỏ có học đàn dương cầm và lúc huấn luyện khi mới vào công ty có học qua khoá nhạc phổ.

“Một chút?” Chu Tống hừ lạnh, trong mắt khinh thường: “Cô cho rằng hợp tác với Ti Dục thì chỉ cần một chút hiểu biết về thanh nhạc?”

Quả nhiên ông ta nói chuyện khó nghe.

Tưởng Tịch im lặng.

Chu Tống không bỏ qua, giống như thầy giáo dạy dỗ học sinh: “Các người đều nghĩ rằng đóng phim được là có thể ca hát, cũng không nghe giọng của bản thân mình, đều là những thứ lung tung rối loạn. Các người quả thật đang sỉ nhục âm nhạc, không có mặt mũi nào.”

Lục Mạnh Nhiên nói đỡ: “Giám chế Chu, tôi nghĩ hai bài song ca trong album này của Ti Dục, nếu không thâu thì sẽ không theo kịp thời gian dự tính phát hành album.”

Bây giờ ông còn thật sự chua ngoa như thế sao? Cái miệng bị nghiện rồi.

Chu Tống bất mãn ngậm miệng, chuyển đề tài trở lại âm nhạc.

“Một lát nữa đi phòng thâu âm thử giọng, nếu không được thì cút đi cho tôi.”

Lục Mạnh Nhiên thật không biết nói cái gì cho phải.

Chu Tống ngoại trừ miệng tương đối độc, nhưng về âm nhạc thì thật sự tài hoa không chỗ chê. Vả lại, quan trọng hơn là ông ta làm việc rất có trách nhiệm, bằng không với tính tình độc hành độc đoán của ông ta, với đấu đá chức quyền trong giới nghệ thuật, ngồi chưa đến vị trí giám chế thì đã bị loại trừ rồi.

Vài phút sau, nhân viên làm việc thu xếp phòng thu âm xong, Tưởng Tịch đi vào thử giọng.

Album mới của Tư Dục tên là “Thiên đường hồ điệp”. Một phần thay đổi trong album là thể loại nhạc rock mạnh mẽ, phần chủ yếu là phong cách trữ tình nhẹ nhàng.

Hai bài hát song ca kia, từ nhạc đến lời đều là do một mình Ti

Dục sáng tác.

Bài thứ nhất Tưởng Tịch hát thử là ca khúc “Tình chắp cánh”.

Bởi vì Ti Dục không có ở công ty, tạm thời hát song ca với cô được thay bằng nhân viên có giọng hát gần giống, trong tổ chế tác hậu kỳ của âm nhạc.

Sau khi Tưởng Tịch quen với lời nhạc thì bình tĩnh đi vào phòng ghi âm.

Lục Mạnh Nhiên đứng sau lưng Chu Tống, chuẩn bị ứng đối với các loại tình huống đột phát bất cứ lúc nào.

Những nhân viên khác đều nhanh nhạy đứng ở vị trí của mình. Căn bản không phải là Lục Mạnh Nhiên không quyết định được giọng nữ hát hai ca khúc song ca này của Ti Dục, mà là cấp trên của công ty ép buộc, không cho định. Thế cho nên cho tới nay chỉ có Tưởng Tịch là người duy nhất được phép thử giọng.

Album mới có mười hai ca khúc, nửa đầu là thâu lại biểu diễn vòng quanh thế giới của Ti Dục, bốn bài khác là được thâu sau biểu diễn vòng quanh thế giới. Bởi vì thời gian dư dả, hiện giờ mười ca khúc kia căn bản đã hoàn thành chế tác hậu kỳ, chỉ còn lại thâu âm hai bài này là album có thể phát hành theo kế hoạch.

Bộ dáng của mỗi người như gặp kẻ thù lớn, khiến cho Tưởng Tịch bỗng sinh ra một chút khẩn trương.

Hít sâu một hơi, cô nắm chặt micro, cất giọng.

“Anh nói tuyết bay hiu quạnh, anh nói thời gian lặng im, cầu cho những người yêu nhau có thể tìm đến…”

Một giọng hát trong vắt vang lên trong phòng ghi âm.

Chu Tống duy trì một vẻ mặt trong toàn bộ quá trình, không buồn không vui. Những người khác nghe giọng hát của Tưởng Tịch cũng đều không dám lên tiếng.

“Chỉ cảm thấy tạ ơn anh đã tới!”

Kéo dài âm điệu cuối cùng, Tưởng Tịch nhẹ nhàng bỏ micro xuống.

“Cô cần tập luyện.” Giọng nói của Chu Tấn ôn hoà một ít: “Nói chung giọng thì được, âm cao chưa được. Mấy ngày nay tìm thầy tăng cường luyện tập, cố gắng hết sức trong vòng hai tuần thâu âm ca khúc này.”

Tưởng Tịch gật đầu.

“Nếu không thì đến từ đâu cút về chỗ đó cho tôi!”

Đầu Lục Mạnh Nhiên đầy hắc tuyến.

Nhân viên phòng ghi âm thấy nhưng không kinh sợ. Giám chế của bọn họ là như vậy, bất kể như thế nào cũng không thể quá nghiêm trang với ông ta.

Nếu không thì chỉ tự mình làm khổ mình.

Bất quá, chuyện Tưởng Tịch dựa vào Ti Dục để tiến quân vào giới ca nhạc xem như đã định rồi.

Kế tiếp Lục Mạnh Nhiên và Chu Tống bàn bạc lượng công tác của Tưởng Tịch, sắp xếp lịch làm việc của cô trong nửa tháng.

“Mấy ngày nay có thể sẽ vất vả một chút.” Lục Mạnh Nhiên nói: “Phía bên Ti Dục cũng bận rộn, thời gian phối hợp của hai người có thể không nhiều lắm.”

“Được.” Tưởng Tịch nhìn thấy bảng ghi rõ khi nào thì luyện giọng hát, khi nào thì ăn cơm, lần đầu tiên nhận thức được làm ca sĩ không dễ dàng gì.

“Nhưng cũng đừng quá lo lắng. Hiện giờ kỹ thuật hậu kỳ âm nhạc rất cao, khuyết điểm nhỏ nhặt nào trải qua xử lý hậu kỳ sẽ không thành vấn đề.”

“Tưởng Tịch sẽ hợp tác với Ti Dục?” Giọng của Đinh Mi cao gấp ba lần, kinh ngạc hỏi lại người truyền tin cho chị ta: “Album mới của Ti Dục không phải đã thâu xong toàn bộ rồi sao?”

“Trong album của Ti Dục có hai bài song ca nam nữ.” Người đưa tin nói: “Bên nữ vẫn chưa được quyết định, hôm nay Tưởng Tịch đến thử giọng, giám chế cảm thấy không tồi, liền quyết định.”

“Nam nữ song ca?” Đinh Mi và Phương Vi Vi liếc nhau, nói: “Thật sự là hai bài song ca nam nữ? Không phải là đơn ca?”

“Tất cả đơn ca đều là anh Ti hát. Hơn nữa, bài hát đơn ca đã thâu xong từ lâu, hiện tại chỉ còn lại hai bài song ca nam nữ.” Người đưa tin thoáng nhíu mày, hạ giọng nói: “Công ty đưa tin với bên ngoài là album đã hoàn thành, thực tế là chưa.”

Sắc mặt của Đinh Mi và Phương Vi Vi cùng thay đổi.

Xem ra, lời đồn các cô nghe được là thật.

Album của Phương Vi Vi sẽ phát hành sau lễ Valentine, mấy ngày nay đều một mình ở trung tâm chế tác hậu kỳ để quan sát quá trình chế tác. Ngày hôm qua cô ta vô tình nghe người ta nói đến album mới của Ti Dục liền đi tìm Nguỵ Tống dò xét ý tứ.

Các đây không tới nửa ngày, Phương Vi Vi nhớ rất rõ ràng Nguỵ Tống nói album của Ti Dục đã hoàn tất rồi.

Nhưng bây giờ xem ra hắn đã nói dối vì Tưởng Tịch. Về phần vì sao nói dối, ngoài Tần Thành ra thì cô ta không nghĩ được ai nữa.

Đinh Mi nhìn chằm chằm vẻ mặt khó dò của Phương Vi Vi, nói: “Muốn tuôn tin tức này ra hay không?”

“Hiện giờ không cần.” Phương Vi Vi siết chặt điện thoại di động. “Bất quá chỉ là hai ca khúc mà thôi.”

“Nhưng đó là bài hát của Ti Dục.” Đinh Mi sốt ruột không thôi. “Cô ta dựa vào Ti Dục làm gió đông, sẽ lập tức nổi lửa lên.”

“Không nhất định.” Phương Vi Vi không thể không cười giễu một tiếng. “Bài hát của Ti Dục, hễ muốn hát thì hát được sao!”

Hai năm trước có một ngôi sao nữ muốn mượn Ti Dục để tiến vào giới ca hát, nhưng vì trong ca khúc có phần song ca cùng Ti Dục phối hợp không tốt, dẫn đến một trận chiến nước miếng khổng lồ của fan. Cuối cùng ngôi sao nữ đó bị fan cùa Ti Dục mắng đến nỗi cuối cùng không hát được một bài nào.

“Nhưng ngộ nhỡ thành công thì sao bây giờ? Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất!” Đinh Mi không thể không nghĩ đến tình huống tồi tệ. Kết cục của Đinh Tang khiến chị ta càng vô cùng thận trọng.

“Tôi đây sẽ thành công hơn cô ta.” Phương Vi Vi tự tin nói: “Tôi mà muốn cái gì thì không có gì là không đoạt được.”

Đinh Mi nhìn thấy vẻ mặt tàn nhẫn ác độc của Phương Vi Vi thì tóc gáy sau lưng dựng đứng.

Người chị ta từng dẫn dắt, Phương Vi Vi là có tiềm lực nhất, có thực lực nhất, nhưng cũng là một người vô cùng tàn nhẫn.

Thỉnh thoảng Đinh Mi rất muốn hỏi cô ta: vì sao lại ghét Tưởng Tịch như vậy.

Nhưng Phương Vi Vi không phải là người ngu ngốc mặc cho người ta vuốt ve như Đinh Tang. Đinh Mi không dám động vào cô ta, chỉ có thể mọi việc theo cô ta.

Dù sao chị ta cũng muốn làm cho Tưởng Tịch thất bại thảm hại. Chị ta chỉ cần nhìn đến kết quả là được, không quan trọng quá trình.

Lúc này, ở văn phòng của Tần Thành.

Vưu Bội kích động ngồi đối diện Tần Thành, bày ra tư thế lẳng lơ quyến rũ.

Cô ta còn chưa biết chuyện Tưởng Tịch nửa đường được Tần Thành cứu đi, trong đầu toàn là nghĩ đến giám đốc Lưu đã quy tắc ngầm với Tưởng Tịch, Tần Thành nổi giận liền đá Tưởng Tịch, mà cô ta rốt cuộc được Tần Thành coi trọng.

Cầm tờ hợp đồng ba năm mà Tần Thành đã chuẩn bị cho cô ta, Vưu Bội hờn dỗi: “Việc nhỏ này tổng giám đốc Tần kêu thư ký làm là được rồi, cần gì tự mình làm?”

Xém chút nữa cô ta đã khiến cho Tưởng Tịch bị người ta khi dễ, anh làm chồng đương nhiên muốn đích thân trả thù!

Giãy khỏi cánh tay của Vưu Bội, Tần Thành nói: “Hai năm gần đây trọng lượng của cô Vưu trên màn ảnh lớn càng ngày càng nặng. Giải trí TRE chúng tôi cần…” Tần Thành phun ra từng chữ: “Minh tinh như cô vậy.”

TRE có hàng đống thiên vương, thiên hậu. Nếu không phải là nam nữ chính, nam nữ phụ xuất sắc nhất trong các bộ phim lớn thì phản ứng chính xác nhất khi nghe thấy câu này chính là từ chối cái danh xưng này.

Nhưng Vưu Bội thì không. Năm trước tham gia liên hoan phim quốc tế khiến cho cô ta tự động cho là đúng đối với câu nói của Tần Thành. Cô ta thậm chí cảm thấy rằng mình mới là tốt nhất ở trong giới này, những người khác đều ghen tị cô ta.

Che miệng, Vưu Bội nũng nịu nói: “Thì ra tổng giám đốc Tần coi trọng tôi như vậy.”

Tần Thành cười lạnh trong lòng.

Chỉ chỉ hợp đồng, Tần Thành nói: “Cô Vưu có thể ký tên của mình vào.”

Vưu Bội giống như đã thấy được cảnh tượng cô ta và Tần Thành ở chung với nhau, dứt khoát ký tên.

Nhân viên của bộ quan hệ đang chờ ở bên cạnh lập tức đóng dấu, hợp đồng tức thì có hiệu lực.

Buổi tối Tưởng Tịch mới từ trên mạng nhìn thấy chuyện trong vòng một ngày Vưu Bội huỷ hợp đồng với ông chủ KU, thành công ký hợp đồng với Giải trí TRE.

Cô ta là một bình hoa trong giới showbiz, được TRE ra giá cao ký hợp đồng, dẫn đến cuộc thảo luận thật lớn của những dân internet và truyền thông.

Ngắn ngủi mấy tiếng đồng hồ đã thăng lên vị trí thứ nhất đề tài được bàn tán trên mạng.

Có người đoán là tổng giám đốc TRE vừa ý Vưu Bội, muốn dùng quy tắc ngầm.

Có người nói là Vưu Bội và ông chủ mới bất hoà, bỏ tiền ký với TRE.

Cũng có người nói là KU không bằng, Vưu Bội thừa dịp nó chưa xuống dốc đã thôi việc.

Trên mạng xôn xao nhiều cách nói, không ai biết lời của ai mới là thật, dân internet cứ đoán tới đoán lui như vậy, tìm kiếm manh mối từ những vụ scandal của Vưu Bội trong quá khứ.

“Những cái này cũng không đúng.” Tần Thành liếc nhìn máy tính của Tưởng Tịch, cười hôn bên mặt của cô. “Đáp án sẽ công bố ngày mai.”

Chọn tập
Bình luận