Ngày 30 tết, cái ngày mà chúng ta sẽ cùng nhau đón giao thừa – khoảnh khắc chuyển giao từ năm cũ qua năm mới! Ấy là một ngày se lạnh, những cơn mưa lất phất mùa xuân nhẹ nhàng nhưng càng làm cho không khí trong mỗi căn nhà lại ấm áp lạ kì.
Khánh Anh đứng bên cửa sổ khoanh tay trước ngực nhìn ra bên ngoài trời, bây giờ hắn có chút hiểu vì sao An Vy lại thích mưa như vậy. Bầu trời buổi chiều tối lại càng làm cho những con mưa thêm lung linh trong ánh đèn rực rỡ của thành phố ngập tràn ánh sáng. Lòng hắn lại nhói lên, hình ảnh một cô gái lại bao trùm lấy tâm trí hắn! Phải đợi đến bây giờ nữa!
* Cạch *
Bích Thảo mở rộng cửa ra bước vào giữa phòng, nhìn bóng lưng của hắn, cô lại cảm nhận được một sự cô độc đến khó tả, phải chăng cô gái đó thực sự quan trọng với anh như vậy?
” Anh à, tới giờ cơm rồi, bà nội bảo em lên gọi anh xuống dưới dùng bữa ” – Bích Thảo lên tiếng, mắt vẫn không rời khỏi hắn
” Anh không đói, mọi người cứ ăn trước đi ” – Khánh Anh vẫn nhìn xa xăm ra bên ngoài trời, không có chút động thái nào sẽ quay người lại
Bích Thảo nghe xong lời hắn nói khẽ gật đầu rồi quay người ra bên ngoài, trước lúc đóng chặt cánh cửa cô cứ nhìn mãi hình bóng hắn, có lẽ cô biết cô nên làm gì rồi. Bích Thảo kéo cửa lại, hai bàn tay nắm chặt lại một lúc sau thì rời đi.
– ———————————–
– Khu vườn sau đồi –
Hải Minh kéo chiếc mũ lưỡi trai xuống, cậu khẽ nhìn ra bên ngoài cửa sổ, những giọt mưa lất phất thật khiến người ta chỉ muốn ở cùng người mình thương, ấm áp và hạnh phúc biết chừng nào. Và bây giờ, cậu cũng thể đi tới một nơi, nơi ấy có cô gái của cậu!
” Chuẩn bị xong chưa? ” – Vũ Phong từ trong phòng đi ra với chiếc quần jean màu đen cùng chiếc áo khoác cùng màu.
Hải Minh khẽ gật đầu. Vũ Phong đội chiếc mũ lưỡi trai lên sau đó cả hai nhanh chóng rời đi.
Ở một nơi khác, ngay sau đó lập tức cũng có những cuộc điện thoại cũng liên tục gọi đi.
” Cậu bảo sao? Cô ta đã rời khỏi căn nhà rồi? ” – Thái Điệp hét vào máy
/ Đúng vậy, tôi sẽ theo sát cô ta, sau đó sẽ gửi địa chỉ cho cậu / – Hải Mi vừa cúi đầu ngước mắt nhìn qua chiếc kính ô tô dõi theo chiếc taxi phía trước vừa nói
Thái Điệp tắt vội máy sau đó mặc nhanh quần áo chạy gấp ra ngoài đường bắt taxi và phóng đi.
– ———————————-
– Biệt thự Kevin! –
Kevin cùng Leo bước xuống cầu thang, cả hai đều ăn mặc chỉnh tề, phong thái lạnh lùng chưa bao giờ thấy.
” Bà ấy chắc sẽ bất ngờ lắm ” – Leo cười khẩy
Kevin chẳng nói gì, lạnh lùng bước đi sau đó cả hai leo lên chiếc xe và phóng đi.
Bên ngoài trời những giọt mưa lất phất đã không còn nữa, thay vào đó là những trận mưa rào làm trắng xóa cả con đường!
– ———————————–
Tại một nơi khác, một nơi có lẽ là đích đến của những con người kia!
Trong căn nhà hoang ở xa thành phố, Bích Thảo bước vào gật nhẹ đầu với những tên đang đứng canh gác ở đó, sau đó đi lên gác trên nơi có một cô gái đang khúm núm ở giữa căn phòng.
” Có vẻ chị cũng không được tốt cho lắm? ” – Bích Thảo đi tới trước mặt An Vy quỳ một chân xuống đất đẩy cằm nâng khuôn mặt nó lên
” Là cô? ” – giọng khàn khàn của nó vang lên. Nó bị bịt mắt, không thể nhận dạng được xung quanh, dù có hét thế nào cũng không một kẻ nào lên tiếng, tới bữa cũng chỉ có một ai đó đã đút cơm cho nó. Không hề có bất cứ động tĩnh nào, đây là lần đầu tiên nó được nghe giọng của ai đó, không ngờ lại là giọng của cô – Bích Thảo!
” Đúng vậy. Là tôi đây ” – Bích Thảo buông tay ra khỏi gương mặt nó nói
” Cô làm vậy là có mục đích gì? ” – An Vy
” Cô không cần biết. Chuyện này cũng không liên quan tới cô, chỉ cần anh ta xuất hiện cô sẽ được tha đi. Nhưng mà… ” – An Vy
An Vy ngước đầu lên nghe những lời Bích Thảo nói, cố gắng định hình mọi chuyện. Thực sự Bích Thảo có liên quan tới những kẻ lạ mặt ấy. Mọi sự việc kì lạ xảy ra đều liên quan đến sự xuất hiện của Bích Thảo.
” Nhưng mà cô sẽ không thể trở về được nữa đâu ” – chất giọng ấy lại vang lên thật âm u. Sau đó nó chỉ nghe thấy tiếng kim loại cà vào nền đất lách cách đến rợn người.
” Cô muốn làm gì, Bích Thảo? ” – Giọng nói quen thuộc ấy lại vang lên.
Đúng rồi, chính là cái người đã bắt cóc cô ở trước cổng nhà, cũng là người đã bịt miệng cô từ đằng sau trong con hẻm đó. Nó sực nhớ ra thì tiếng lách cách ấy lại tiến sát đến nó hơn. Nó không biết chuyện gì đang xảy ra xung quanh, chị biết nhắm chặt mặt lại co rúm chờ đợi điều gì đó.
* Bốp *
” Áaaa “
Những âm thanh vang lên chói tai. Nó giật mình co người lại, rồi đột nhiên ai đó đã kéo nó đứng dậy, cắt đứt chiếc dây trói chân cho nó sau đó đến dây trói tay và mở chiếc khăn bịt mắt cho nó.
” Bích Thảo ” – Nó nhìn vào gương mặt Bích Thảo thốt lên. Thì ra cô chỉ giả vờ đi tới chỗ nó, sau đó đợi tên kia đến cản thì quay người lại đánh vào đầu hắn ta.
” Bà ta sắp tới rồi, Không còn thời gian nữa, chạy mau ” – Bích Thảo cầm lấy tay nó kéo đi
” Bà ta là ai? ” – An Vy sốt sắng hỏi lại, chân vẫn bước nhanh theo Bích Thảo cố hỏi với nhưng không kịp nữa rồi. Đồng bọn của ông ta đã lên tới rồi. Bích Thảo đẩy nó lùi về phía sau
” Mày đang làm cái trò gì vậy hả? ” – người đàn ông mặc bộ vest đen vừa bị đánh vào đầu ôm lấy vết thương đứng dậy gằn giọng sau đó rút trong người ra một con dao
” Ông muốn làm gì? ” – Bích Thảo giọng hơi run lên tiếng nhưng vẫn cố gắng đứng vững che ngang người nó.
” Giám phản bội tổ chức, mày đời rồi ” – Vừa dứt lời tên đó đã lạo vào Bích Thảo nhưng tiếng nói phía sau làm hắn khựng lại
” Người ông cần là tôi. Thả bọn họ ra đi ” – Vũ Phong cùng Hải Minh đứng phía sau lưng bọn hắn sau đó đi thẳng vào bên trong, đàn em của ông ta nhận ra Vũ Phong cũng nhanh chóng rẽ lối ra cho anh vào.
” Anh Key, Fin ” – An Vy vui mừng nhìn hai người
” Cậu không sao chứ? ” – Hải Minh lo lắng nhìn nó. Nó chỉ cười nhẹ lắc đầu
Lúc này một tên khác bắt giữ một cô gái cũng tiền vào căn phòng
” Đại ca, bọn em phát hiện có người theo dõi chúng ta ở bên ngoài ”
” Anny? Anna ” – Vừa nhìn thấy cô gái trên người toàn đất Hải Minh thốt lên rồi vội chạy lên nhưng bị Vũ Phong giữ lại
” Tại sao em lại tới đây? ” – Hải Minh cau mày nhìn cô
” Em đi theo cô ta, cô ta là người xấu đấy hai. Chính cô ta là người đã bắt cóc An Vy ” – Hải Mi tức giận hất mặt về phía Bích Thảo, dẫy dụa cố gắng thoát khỏi tay tên đó.
Tên cầm đầu vỗ nhẹ con dao vài cái vào lòng bàn tay rồi cười khẩy:
” Thú vị thật “
Hải Mi cúi đầu cắn vào tay tên kia rồi chạy về phía trước, nhưng bị tên cầm đầu túm cổ áo kéo lại:
” Thật chẳng biết nghe lời “
Hắn ta đưa cây dao lên nhưng Vũ Phong đã nhanh chân đá phăng con dao vào kéo Hải Mi về phía họ. Lúc này bọn đàn em hắn đã xông lên.
” Bích Thảo, đưa bọn họ chạy đi ” – Vũ Phong cùng Hải Minh cũng lao vào bọn chúng mở đường cho bọn nó chạy.
” Hai người nhớ cẩn thận ” – Bích Thảo khẽ gật đầu rồi cùng Hải Mi đỡ An Vy chạy xuống cầu thang!