Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Kẻ Lừa Đảo Lịch Thiệp (Gentle Rogue)

Chương 34

Tác giả: Johanna Lindsey

“Giờ đây, rõ ràng là hai người rất thân thiết với nhau.”

Georgina nhíu mày vì câu nói đầy ác ý của Warren, nàng giận dữ biện hộ vì cảm thấy xấu hổ, “Anh đang nói xa nói gần gì vậy, Warren? Em đã trải qua năm tuần lễ trên tàu của anh ấy trong nhiệm vụ của một cậu bé giúp việc, giống như anh ấy đã nói rõ với anh rồi.”

“Và trên giường anh ta à?”

“Ồ, vậy là cuối cùng chúng ta cũng bàn đến vấn đề này à? ” Một bên chân mày của nàng nhướng lên bắt chước y hệt James, và nàng cũng không hay biết là nàng đã sử dụng từ “chúng ta” như cách nói của những người quí tộc, giống như thói quen của anh, không phải là của nàng. Suy cho cùng nàng không có ý nhạo báng người khác, nó chỉ là tự nhiên phát sinh ra trong tình huống này thôi. “Và em cứ nghĩ là anh đã không cần tìm hiểu gì thêm sau khi nghe anh ấy thú nhận đã từng là một tên cướp biển chứ ? Đó là lý do tại sao bốn người các anh nhào vô anh ấy và muốn giết chết anh ấy, phải vậy không ? Bởi vì anh tin vào những gì anh ấy nói à? Anh chưa bao giờ nghĩ có thể là anh ấy đang nói dối à ?”

Clinton và Boyd cùng cảm thấy hổ thẹn vì những lời này, gương mặt họ ửng đỏ lên. Nàng không thể nhìn thấy phản ứng của Drew vì anh đứng sau lưng nàng, nhưng còn Warren dĩ nhiên là muốn biện hộ cho mình.

“Không một người nào đủ khùng điên để thú nhận mình đã từng phạm tội, nếu chuyện đó không có thật cả.”

“Không à? Nếu như anh biết rõ anh ấy, Warren, anh sẽ biết là anh ấy thích thú nhận mọi chuyện cho dù là đúng hay sai, chỉ để xem phản ứng của người khác ra sao thôi. Anh biết không, anh ấy luôn thích gây ra sự bất đồng. Còn nữa, ai nói là anh ấy không khùng chứ ?”

“Này, anh không đồng ý điểm này đâu, George, thật đấy,” James phản đối từ ghế sofa, nơi mà anh đã di chuyển thân thể đau đớn của mình đến đó. “Còn nữa, các anh của em đã nhận ra anh, em quên rồi à ?”

“Anh đi chết đi, James !” Nàng xoay người lại nhìn anh. “Anh có thể nào im miệng lại một lát không? Anh đã tham dự vaò cuộc bàn tán này đủ rồi …”

“Đây không phải là một cuộc bàn tán, Georgina,” Clinton cắt ngang, giọng nói anh đầy vẻ bất mãn. “Em đã được hỏi một câu. Em phải trả lời ngay bây giờ và đừng trì hoãn nữa.”

Georgina rên thầm. Nàng không thể tránh né được nữa rồi. Và nàng không nên cảm thấy xấu hổ, nhưng Chúa tôi, đây là các anh của nàng. Không ai đi nói với các người anh luôn che chở cho mình là mình đã lên giường với một người đàn ông không phải là chồng mình cả. Cho dù là có kết hôn đi nữa thì cũng quá xấu hổ để mà bàn đến.

Thoạt đầu nàng định nói dối. Nhưng chứng cứ sẽ nhanh chóng hiện rõ vì đứa bé trong bụng nàng. Và còn có James nữa, anh sẽ không để cho nàng dối gạt mọi người sau khi chịu những thương tích vì đã để lộ mối quan hệ của họ

Sự bực tức làm nàng trở nên thách thức, nàng ra vẻ ngang tàng, “Anh muốn nghe gì nào? Em phải nói rõ ra, hay là chỉ nói sơ qua rằng, những gì thuyền trưởng Malory đã nói là sự thật ?”

“Ôi mẹ kiếp, Georgie, với một tên cướp biển khốn khiếp à ?”

“Làm sao em biết chuyện đó chứ, Boyd ?”

“Một người Anh đấy !” đến từ Drew.

“À, đó là sự thật, em không thể nào lầm lẫn,” Nàng nói một cách khô khan. ” Mỗi một lời thốt ra từ miệng của anh ấy đều biểu lộ điều đó.”

“Đừng có mà lấc cấc như vậy, Georgie,” Clinton cảnh cáo nàng .”Sự lựa chọn đàn ông của em thật là tệ .”

“Ít ra thì nó cũng trước sau như một,” Warren nhảy vào .”Từ tệ đến càng tệ.”

“Anh không nghĩ là họ thích anh, George,” James châm vào.

Nàng chịu đựng hết nổi. “Tất cả các người dừng lại đi. Em đã gây ra lỗi lầm. Em chắc chắn rằng em không phải là người đàn bà đầu tiên làm vậy, và cũng không phải là người cuối cùng. Nhưng ít ra thì em không còn ngu dại nữa . Em biết anh ta cố tình quyến rũ em ngay từ đầu, chuyện mà các anh cũng sẽ làm, vì thế các anh đúng là giả nhân giả nghĩa nếu như chê trách anh ấy vì chuyện đó. Anh ấy đã rất khôn ngoan trong chuyện này, quá xảo quyệt đến nỗi em không biết ý định của anh ấy. Em đã tưởng anh ấy nghĩ em là một cậu con trai, chuyện mà bây giờ em mới biết là đã nghĩ sai. Em có lý do để nổi giận, nhưng các anh thì không, vì em có thể tưởng tượng ra, ít nhất là hơn phân nửa các người sẽ làm như James đã làm, nếu như có được hoàn cảnh giống vậy. Nhưng nói gì thì nói, em đã sốt sắng hưởng ứng theo. Em biết chắc là mình đã làm gì . Lương tâm của em sẽ chứng minh được điều đó .”

“Cái gì của em ?”

“Nói hay lắm, George,” James nhận xét ở phiá lưng nàng, thay vì ngạc nhiên là làm sao mà nàng lại có thể vừa gỡ tội cho mình, vừa buộc tội người khác trong cùng một câu. “Nhưng anh chắc họ thà nghe nói rằng em bị cưỡng hiếp, hay là bị lợi dụng làm những chuyện ghê tởm đó hơn đấy .”

Nàng xoay người lại, mắt nheo nheo. “Anh không nghĩ là em đã bị lợi dụng sao?”

“Đúng vậy, em yêu. Anh không phải là người đã thú nhận mình bị “buồn nôn” mà .”

Mặt nàng đỏ bừng vì lời nhắc nhở đó. Ồ, Chúa tôi, anh ta không kể cho họ nghe chuyện đấy chứ ?

“Chuyện gì thế ?” Drew muốn biết, người duy nhất thấy mặt nàng ửng đỏ.

“Không có gì .. một lời nói đùa thôi,” Nàng thốt lên, trong khi mắt trừng trừng nhìn James để giữ cho anh im miệng.

Dĩ nhiên là anh không sợ nàng. “Một lời đùa thôi hở George? Em gọi đó là …”

“Em sẽ giết chết anh đấy, James Malory, em thề là em sẽ làm đấy!”

“Không được, cho đến khi em kết hôn với hắn đã.”

“Cái gì ?” Nàng thét lên, và xoay người lại nhìn người anh trai vừa thốt lên những lời kỳ lạ vừa rồi. “Clinton, anh không phải là đang đùa chứ. Anh không muốn có anh ấy trong gia đình chúng ta đâu.”

“Điều đó không còn quan trọng nữa. Em đã chọn hắn …”

“Em không có và anh ta cũng sẽ không kết hôn với em …” Nàng dừng lại liếc mắt nhìn James một lúc rồi do dự hỏi, “Phải không?”

“Dĩ nhiên là không,” Anh trả lời, ngần ngại một lúc rồi hỏi. “Em có muốn anh làm chuyện đó không ?”

“Dĩ nhiên là không.” Lòng tự trọng của nàng ép nàng thốt lên những lời đó vì nàng quá hiểu anh. Nàng xoay người lại nhìn các anh của nàng. “Em tin là chúng ta đã giải quyết xong chuyện này.”

“Đã thật giải quyết xong, Georgie, trong khi em và gã thuyền trưởng bất tỉnh, ” Thomas nói với nàng. “Em sẽ kết hôn vào tối nay.”

“Đây là chủ ý của anh phải không ?” Nàng buộc tội anh, cuộc nói chuyện sáng nay đột nhiên hiện rõ trong đầu nàng.

“Tụi anh làm vậy chỉ là mong tốt cho em thôi .”

“Nhưng nó không có gì là tốt với em cả, Thomas. Em không muốn kết hôn với một người đàn ông khi anh ta không muốn có em.”

“Ai nói vậy, em yêu,” James trả lời, giọng nói đầy bực bội. “Em rất thích hợp làm một cô tình nhân.”

Georgina há hốc miệng. Các anh của nàng thì lớn tiếng hơn.

“Thằng khốn nạn!”

“Anh sẽ phải kết hôn với nó không thì …”

“Đúng, tôi biết,” James cắt ngang trước khi bọn họ tiếp tục. “Các anh sẽ bắn chết tôi chứ gì “

“Chúng tôi sẽ làm dữ hơn đấy anh bạn,” Warren gầm gừ .”Chúng tôi sẽ bắn nát tàu của anh !”

James đứng bật dậy, chỉ để nghe Clinton nói thêm, “Chúng tôi đã sai người đi dò xét xem tàu của anh đậu ở đâu rồi vì hiển nhiên là anh đã không đi thẳng vào cảng, nếu không thì chúng tôi đã nghe nói về nó.”

Trong phòng đột nhiên im lặng sau lời tuyên bố đó, Boyd hỏi theo lẽ phải, “Các anh nghĩ chúng ta sẽ treo cổ anh ta sau khi anh ta là chồng của Georgie à ? Vậy là không đúng lắm, treo cổ em rể của mình à?”

“Treo cổ !” Georgina thốt lên, vì nàng đã bất tỉnh trong lúc bọn họ bàn tán về chuyện này . “Các anh điên hết rồi à?”

“Anh ta thú nhận là đã làm cướp biển đấy Georgie, và anh dám chắc là không chỉ có tàu Skylard là nạn nhân của hắn không thôi. Vì đạo nghĩa, chúng ta không thể bỏ qua.”

“Các anh chết hết đi. Anh ấy sẽ bồi thường. Nói với họ là anh sẽ bồi thường đi, James.” Nhưng khi nàng nhìn anh để thấy được sự đồng ý của anh, thì anh nhìn như muốn giết người và phần nhiều là vì sự kiêu hãnh đã giữ cho miệng anh mím chặt. “Thomas!” nàng than vãn, rồi cảm thấy hoảng hốt. “Chuyện này đã đi quá xa rồi! Chúng ta đang nói đến những chuyện phạm tội đã xảy ra … nhiều năm trước rồi!”

“Bảy hay tám năm gì đó,” Anh trả lời với cái nhún vai. “Trí nhớ của anh dường như không còn hoàn hảo nữa, nhưng hành vi thù địch của Thuyền trưởng Malory khơi lại rất rõ đấy.”

James cười nhưng không vui vẻ chút nào. “Hăm dọa tôi à? Áp bức tôi à ? Vậy mà các tên thực dân các người dám gọi tôi là tên cướp à?”

“Ý của chúng tôi chỉ là đem giao anh cho chính quyền, và Boyd và tôi sẽ làm nhân chứng chống lại anh …”

Anh không nói hết nhưng ngay cả Georgina cũng há hốc miệng với những gì Thomas vừa ám chỉ. Nếu James hợp tác, thì họ sẽ không mang anh ra xét xử, vì không có nhân chứng. Nàng bắt đầu thả lỏng người, cho đến khi nghe một người anh khác nói .

“Đầu óc của em đã trở nên ngốc nghếch vì tính đa cảm, Thomas,” Warren nói. “Nhưng anh thì đã nghe rất rõ lời thú tội của hắn. Và anh sẽ đến đấy để làm nhân chứng.”

“Kế hoạch của các người coi bộ lủng củng quá, những tên Yank ngốc kia . Chuyện gì thế ? Chứng minh hay bào chữa đây? Hay các anh tưởng là người này sẽ bổ sung cho người kia à?”

Sự trêu chọc của James làm Warren nẩy lửa. “Sẽ không có lời bào chữa nào cả nếu tôi đứng ra làm nhân chứng, và không cần phải thọc gậy bánh xe đâu, Hawke.” Cái tên được gọi một cách nhục mạ. “Vẫn còn có tàu của anh và đám thủy thủ đấy. Và nếu anh không quan tâm đến chuyện anh sẽ có quyết định thế nào về chuyện này, thì đám thủy thủ của anh cũng sẽ bị đem ra xét xử chung với anh luôn.”

James không dễ phản ứng một cách bạo lực trong mấy năm gần đây. Lúc còn trai trẻ, anh rất nổi tiếng trong việc dễ bị khích động và hay ẩu đả với người khác, và mặc dù gần đây anh vẫn thường nổi giận nhưng phải là người quen biết lâu ngày với anh mới nhận ra được. Nhưng không một ai đe dọa đến gia đình của anh mà có thể thoát khỏi một cách nguyên vẹn được, và anh xem hơn nửa đám thủy thủ là gia đình của mình.

Anh bắt đầu từ từ bước lại gần Warren. Georgina quan sát anh, nghĩ là anh của nàng đã chọc anh quá đà, nhưng không ngờ bản tính dữ dội mà nàng và Mac đã từng cảm nhận được ở người đàn ông này ở lần đầu tiên họ gặp mặt còn chưa lộ rõ.

Ngay cả giọng nói của anh cũng rất dễ nhầm lẫn khi anh cảnh cáo bằng giọng điệu nhã nhặn nhưng cứng cỏi. “Anh đã đi quá xa khi kéo tàu của tôi và đám thủy thủ vào .”

Warren khịt mũi với thái độ khinh khỉnh. “Đó là tàu Anh xâm nhập vào hải phận của chúng tôi đấy. Hơn nữa, còn là một con tàu bị tình nghi là cướp biển đấy. Chúng tôi có đủ tư cách để làm chuyện đó .”

“Vậy thì tôi cũng vậy .”

Chuyện xảy ra quá nhanh, tất cả mọi người đều sửng sốt, nhất là Warren, người bị hai bàn tay mạnh khỏe xiết chặt cổ họng mình. Anh không phải là một người yếu đuối, nhưng những ngón tay của anh không thể nào gỡ nổi hai bàn tay đó. Clinton và Drew nhảy vào nhưng cũng không thể nào gỡ nổi tay James. Và những ngón tay của James cứ từ từ siết chặt lại.

Mặt của Warren trở nên xanh tím trước khi Thomas có thể tìm được một món đồ nặng đủ để đánh cho James bất tỉnh. Nhưng anh không cần phải sử dụng đến nó. Georgina nhảy xổ lên lưng James và thét vào tai anh, “James, xin anh, anh ấy là anh của em !” và James lập tức thả Warren ra .

Clinton và Drew cũng thả tay ra để đỡ lấy Warren khi anh ngã xuống sàn nhà. Họ đỡ anh ngồi xuống chiếc ghế cạnh đó, khám xét cổ anh, và thấy không bị gãy xương. Lúc này anh ho sặc sụa vì bị thiếu hơi .

Georgina không còn đu trên lưng của James nữa, nàng vẫn còn run rẩy vì những gì anh vừa làm. Nàng chưa kịp nổi giậnthì anh đã xoay người lại nhìn nàng, nàng nhìn thấy cơn thịnh nộ của anh đã dâng lên đến cực điểm.

“Em có biết là anh có thể bẻ gãy cổ của anh ta chỉ trong hai giây thôi không ?”

Nàng co rúm người dưới sự cuồng nộ của anh. “Biết. Em … em nghĩ là tất cả đều biết.”

Anh chỉ nhìn nàng trong im lặng. Nàng có cảm giác là anh vẫn chưa trút bỏ hết sự giận dữ lên mình của Warren, rằng anh còn để phần cho nàng nữa. Nó sáng rực trong mắt anh, lộ qua thân hình đang gồng cứng của anh.

Một khoảng thời gian ngột ngạt trôi qua, anh đã làm cho nàng và mọi người trong phòng ngạc nhiên bằng cách gầm gừ, “Vậy thì hãy mời cha xứ của các người đến đây, trước khi tôi thay đổi ý định.”

***

Chỉ cần mất năm phút là họ tìm được Đức Cha Teal, vì ông đang tham dự bữa tiệc ở ngay trong nhà tối nay. Và trong một thời gian ngắn ngủi, Georgina đã cử hành xong hôn lễ với James Malory, tử tước của Ryding, một tên cướp biển về hưu và chỉ có Chúa mới biết những chuyện khác anh ta từng làm qua. Đây không phải là một đám cưới mà nàng đã có trong mơ mà suốt mấy năm trời nàng đã nhẫn nại khóc thầm để chờ đợi Malcolm quay lại. Nhẫn nại à? Không, bây giờ nàng nhận thức được là nó không có gì khác biệt cả. Nhưng không có điểm gì giống nhau ở những người đang có mặt trong phòng.

James đã chịu nhượng bộ, nhưng vẫn còn rất ấm ức. Anh đã làm một vài hành động và cử chỉ khiếm nhã trong lúc làm lễ. Và các anh của Georgina thì không mấy khá hơn, nhất quyết ép nàng kết hôn nhưng lại ghét mỗi một giây phút trong buổi lễ và họ thể hiện rõ ra mặt. Riêng nàng, nàng nhận thức được là nàng không thể ngoan cố, xem trọng mặt mũi để chống báng lại chuyện này vì đứa con trong bụng, đứa bé cần có một người cha .

Nàng thoáng nghĩ, không biết thái độ của mọi người có thay đổi khá lên không, khi họ biết về chuyện đứa bé, nhưng nàng không dám chắc. Nói theo cách nào đi nữa thì James cũng đã bị ép hôn và chuyện này không làm khác đi mọi chuyện. Có lẽ là sau này mọi chuyện sẽ đỡ hơn và lúc đó nàng sẽ nói với anh .. hay có lẽ là nàng sẽ không có cơ hội để nói, nếu Warren nhất định làm những chuyện anh đã nói.

Và anh thật đã làm, sau khi cha xứ vừa tuyên bố kết thúc buổi lễ, anh ra lệnh, “Nhốt hắn lại. Hắn đã có đủ những đêm động phòng hoa chúc rồi.”

Bình luận