Edit: Junie
Beta: Diep Diep
Hạ Ngưng Âm đi tới, ngồi cách xa anh một khúc.
Thương cũng đả thương, Tư Khảm Hàn không muốn cùng cô so đo, mặt lạnh nói: “Trước là tâm tình tôi mất kiểm soát, làm cô bị thương là tôi không đúng, nhưng cô dùng bạo lực với tôi là cô cũng sai, chúng ta huề nhau, không ai nợ ai, chúng ta trở lại thời điểm lúc trước? Sao?”
Hạ Ngưng Âm mở to mắt kinh ngạc, tính mượn cơ hội xin lỗi anh dù rất không muốn chủ động, nhưng anh có thể xuống nước giải thích thì rất hiếm nha, dù sao, trong ấn tượng của cô, Tư Khảm Hàn rất kiêu ngạo đời nào chịu cúi đầu trước ai, bởi vì anh có tiền tài địa vị nên anh càng có quyền làm điều đó.
Đứng ở trên lập trường của Tư Khảm Hàn mà nói, Hạ Ngưng Âm cô chỉ là người phụ nữ được anh bao, cứ cho là anh làm chuyện quá phận với cô, cùng lắm anh có thể cười trừ cho qua, không cần thiết đến mức này.
Vậy mà, anh lại chủ động nhận lỗi, bây giờ nhìn lại, lời thư ký Lam nói rất có đạo lý, Có lẽ Tư Khảm Hàn trong tưởng tượng của cô cũng không phải là kẻ cậy mạnh hiếp yếu.
Hạ Ngưng Âm gật đầu, bày tỏ chấp nhận, ánh mắt kiên định: “Anh nói đúng , dù sao mọi chuyện đều do tôi mà ra, xin lỗi anh.” Là cô động thủ động khẩu trước, cô luôn hiểu rõ bạn thân mình, chỉ cần Phong Hàm Niệm không tự nguyện sẽ không cho Tư Khảm Hàn chạm vào cô ấy, hiện tại nhớ lại, rõ ràng là Phong Hàm Niệm rất sung sướng và mong chờ, có vẻ rất ưng ý hành động của Tư Khảm Hàn.
Cô tự nhận cô không phải loại bị người khác kích động, cứ coi như là tự chủ cho bản thân, nhớ lại tình cảnh lúc trước, loại cảm giác đau thương vô cớ xẹt qua trái tim.
“Tốt!” Tư Khảm Hàn nhíu mày, rất hài lòng hai tiếng xin lỗi đó, càng hài lòng hơn sự thức thời của cô, liền đưa khế ước cho cô “Xem qua, không có vần đề thì ký tên phía dưới.”
“Đợi chút.” Hạ Ngưng Âm nhận lấy hợp đồng, dùng giọng điệu thương lượng: “Điều khoản thứ mười tôi muốn đổi, khi anh đi dự tiệc xã giao có thể đổi người khác thay tôi được không?”
Tư Khảm Hàn nheo con ngươi “Tại sao?”
Mặc dù Hạ Ngưng Âm đối với anh còn rất sợ hãi, nhưng đối mặt với quyền lợi của mình thì rất can đảm, cô lập tức khôi phục tinh thần, nghiêm túc cùng anh phân tích, “Thế lực của anh quá rộng, tôi không muốn nhiều người biết sự tồn tại của tôi bên cạnh anh… Dù gì quan hệ của chúng ta…. tôi sợ ảnh hưởng đến cuộc sống sau này.”
Tư Khảm Hàn kiên quyết phản đối, “Đó là chuyện của cô, cô đã đáp ứng làm người phụ nữ của tôi cũng nên chuẩn bị tâm lý, chẳng lẽ đến lúc đó muốn tôi tìm người khác? Phiền phức!”
“Anh có rất nhiều bạn gái mà? Tùy tiện tìm một cô là được, có chỗ nào phiền toái?” Hạ Ngưng Âm phản bác.
Trước khi tới đây, Hạ Ngưng Âm đặt sẵn mọi tình huống cho mình, nhưng trọng điểm là có châm chọc được tình sử của anh hay không thôi, biết anh thay phụ nữ như thay áo, cùng lúc nuôi bao nhiêu tình nhân, đời nào mà thiếu thốn người bồi anh, rõ ràng là đang làm khó cô? Không dễ dàng như vậy!
Tư Khảm Hàn đối với gây sự của cô rất không vui, gương mặt tuấn tú hóp lại: “Công ty của tôi không có tuyển bình phòng, đa số bọn họ không có phúc phần đó, huống hồ khế ước đến thời hạn, họ lập tức cuốn gói nên tôi không cần họ.”(ý chỉ không có cơ hội theo anh dự tiệc)
Hạ Ngưng Âm bĩu môi, anh nói láo trắng trợn thật!
“Không có phúc phần? Có ý tứ gì? Họ đều là minh tinh, siêu mẫu, diễn viên hạng A, bàn về diện mạo hay thân phận tuyệt đối là trong một vạn chọn một rồi, họ không có phúc vậy tôi chắc có phúc ha? Theo lời anh nói tôi càng không có cửa sánh với anh!!!”