Edit: Ngọc Hân –
Trang Nhạc theo ba đi tới đại sảnh bữa tiệc, thân là chủ nhà tất nhiên phải làm hết trách nhiệm, ba của Trang Nhạc tuổi trên 50 nhưng vẫn nhanh nhẹn như khi còn trẻ, đôi mắt lanh lợi quét qua đám người ở đây, phân biệt được những người quyền cao chức trọng, mang theo Trang Nhạc đi tới những người đó. lqđ
Tròng mắt Trang Nhạc quét qua bóng dáng Âu Dương Lãnh đang đi về phía mình, cái tên anh em thối này lại dám mang theo vợ xinh đẹp tới dự tiệc? Không sợ cô bị hổ báo sài lang ăn thịt sao?
Không bao lâu sau Âu Dương Lãnh đi tới trước mặt ba con Trang Nhạc, lễ phép nói: “Chúc mừng buổi lễ khánh thành tòa cao ốc mới của bác Trang!” Giọng nói không kiêu ngạo không siểm nịnh, thái độ khiêm tốn hòa nhã lễ độ.
Trang Hoành mỉm cười gật đầu: “Cảm ơn, thoải mái chơi đi.” Âu Dương Lãnh đúng là kỳ tài buôn bán hiếm gặp, bằng tuổi con trai mình mà đã có thể quản lý tập đoàn Âu Dương, còn làm tập đoàn Âu Dương nổi tiếng, ông cụ Âu Dương có thể yên tâm rồi.
“Cháu biết rồi.” Âu Dương đáp lời, thái độ cung kính không thay đổi, còn Vu Thiện cười phụ họa, vì ngoại trừ cười ra thì cô không biết có thể làm gì khác.
“Không thể tiếp cháu nữa, Nhạc Nhi, con đón tiếp cháu Âu Dương nhé.” Ông ta quay đầu dặn con trai, thế lực của tập đoàn Âu Dương không thể xem thường, hơn nữa để con trai học tập cách làm thế nào để quản lý một tập đoàn là chuyện tốt.
“Vâng thưa ba.” Tất nhiên Trang Nhạc đồng ý, hôm nay anh ta thu liễm sự bất cần đời bình thường, cử chỉ ưu nhã nói năng thỏa đáng khiến Vu Thiện nhìn với cặp mắt khác xưa, khó trách bọn họ có thể làm anh em, đều là người giỏi ngụy trang.
Ba người thấy ông Trang đi xa, Trang Nhạc mới vỗ vai Âu Dương Lãnh: “Được rồi, còn tưởng cậu sẽ bỏ mình lại.” Khôi phục lại bộ dạng bất cần đời, Trang Nhạc cười không chút kiêng dè gì.
“Vậy được không?” Âu Dương Lãnh tà ác liếc anh ta một cái, ý nói là anh không lỡ hẹn.
“Chị dâu thấy chán không?” Trang Nhạc không để ý tới Âu Dương Lãnh mà chuyển qua nói chuyện với Vu Thiện, lần đầu tiên anh ta thấy Vu Thiện ăn mặc như vậy. Mặc dù váy của cô gần giống moden trang phục lộng lẫy của phụ nữ hiện giờ, nhưng lại càng hấp dẫn người ta hơn.
“Sao? Muốn đánh chủ ý lên cô ấy?” Âu Dương Lãnh không vui, anh rất ghét bộ dạng Trang Nhạc nhìn Vu Thiện, đó là ánh mắt của đàn ông có hứng thú theo đuổi phụ nữ.
“Đừng nói như vậy chứ, đồ hẹp hòi.” Chỉ là muốn trêu chọc Vu Thiện thôi, cứ như cục cưng của Lãnh vậy?
“Nói gì vậy? Thần bí thế?” Một giọng nói khác gia nhập câu chuyện, là Nguyên Minh tới, anh ta mặc một thân lễ phục màu trắng làm anh ta càng đẹp trai hơn, dọc đường đi đã hấp dẫn không biết bao nhiêu sự chú ý của phụ nữ.
“Đúng đó, có phải có bí mật gì không?” Mộc Khai cũng xuất hiện, hôm nay Mộc Khai không có thái độ đùa bỡn như ngày trước, thay vào đó là điệu bộ nghiêm chỉnh khiến trai gái đều bị hấp dẫn, lần này chỉ thiếu Lăng Lâm. Vu Thiện yên lặng đứng một bên, nhìn giờ phút này mấy người nói chuyện vui vẻ, thật may là cô đi giày không cao mấy, không đến nỗi vì đứng thẳng quá lâu mà không thoải mái.
“Nào có bí mật gì đâu chứ, các cậu mới có ấy.” Trang Nhạc nói, vẻ mặt không chịu nổi, chỉ nói mấy câu mấy người này đã muốn ồn ào.
“Náo nhiệt quá.” Còn đang nghĩ tới Lăng Lâm thì anh ta đến, Lăng Lâm thân là nhà thiết kế áo cưới, tác phong trên người không giống với mấy người đàn ông trước mặt, nhã nhặn khiến người ta muốn dựa gần, lúc này người đến đã đông đủ.
“Lần này đến phiên Lâm tới trễm phải phạt thôi.” Mộc Khai nói, cầm một ly rượu của khi nhân viên phục vụ đi ngang qua, nói với Lăng Lâm, tiểu tử này lần này tới muộn nên phải phạt cậu ta.
“Cắt, mới một chút thời gian, phạt cái gì.” Lăng Lâm cũng cầm ly rượu, bình chân như vại nói.
“Nhạc, chúc mừng khánh thành tòa cao ốc mới, để cho ông già nhà cậu nhìn với cặp mắt khác xưa.” Nguyên Minh cắt ngang câu chuyện, công lao lần này đều do mấy người hoàn thành, nhưng người ta không hiểu nội tình bên trong.
“Toàn dựa vào mấy cậu, tối nay muốn đi đâu cứ việc nói, bản thiếu gia xin mời.” Trang Nhạc hào phóng khí phách nói, anh em bọn họ quả thực bỏ ra không ít sức lực.
“Thôi đi, còn nói như vậy, cẩn thận ông già nhà cậu nghe thấy.” Lăng Lâm nhìn Trang Hoành đang nói chuyện rất vui vẻ cùng mấy người cách đó không xa, ý bảo bọn họ nên nói chuyện nhỏ thôi.
“Vậy còn chờ gì nữa? Đi thôi.” Nguyên Minh đề nghị, bọn họ xuất hiện là muốn động viên tinh thần cho Trang Nhạc, mặc dù mọi người đều làm việc cho gia tộc, nhưng không giống như vật cưng trong nhà.
“Vẫn nên đợi lát nữa, bữa tiệc còn chưa chính thức bắt đầu.” Âu Dương Lãnh nói, từng người liếc nhìn thoáng qua bữa tiệc, đám Mộc Khai sau khi nghe cũng không nói lời nào, từ trước tới giờ Âu Dương Lãnh là thủ lĩnh bọn họ, lời của anh tất nhiên sẽ nghe theo.
Mấy người đàn ông xuất sắc như vậy đứng chung một chỗ, dĩ nhiên thu hút đông đảo người ái mộ, những phụ nữ tiểu thư khuê các đều chộn rộn, đàn ông đẹp trai nhất, có tiền nhất thành phố S đều ở chỗ này, nếu như không nắm chặt được, sau này hiếm có cơ hội tốt như thế!
Đúng lúc đó, người chủ trì bữa tiệc thông báo chính thức bắt đầu, sau đó là chủ trì đọc diễn văn, đơn giản là cảm ơn mọi người đã nể mặt lời mời, tiếp nữa tới tiết mục hấp dẫn nhất – khiêu vũ!
Âu Dương Lãnh vẫn quan tâm chăm sóc cô, khi đọc diễn văn anh đưa cô ngồi vào trong ghế bữa tiệc để cô nghỉ ngơi, lần này Vu Thiện rất cảm kích Âu Dương Lãnh không bỏ rơi mình.
Khiêu vũ không phải là sở trường của cô, nhưng không từ chối Âu Dương Lãnh được nên đành nhảy cùng anh, kỹ thuật nhảy của Âu Dương Lãnh rất tốt, dẫn Vu Thiện xoay chuyển tạo thành độ cong đẹp mặt, mọi người trong buổi tiệc đều đang nhìn, có đố kỵ, có hâm mộ, cũng có cả căm hận.
Âu Dương Văn vẫn ngồi trong góc tối quan sát, giờ phút này Vu Thiện xinh đẹp nở rộ trong mắt tất cả nam nữ ở đây, nhất là Âu Dương Lãnh, hai tay nắm chặt eo Vu Thiện, mỗi một động tác đều dán chặt da thịt cô, khiến Âu Dương Văn đố kỵ.
Không phải Vu Thiện không phát hiện động tác của anh, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, cô không thể nói gì, không thể làm gì khác hơn là chịu đựng anh, còn Âu Dương Lãnh lại làm không biết mệt.
Đoạn nhảy cuối cùng, hai người bày ra tư thế hoàn mỹ, nhận được tiếng vỗ tay của mọi người trong buổi tiệc, sắc mặt Âu Dương Lãnh rất tự nhiên, Vu Thiện tuy hơi thở có chút hổn hển nhưng sắc mặt hồng hào, tổ hợp tuấn nam mỹ nữ hoàn mỹ đau nhói mắt Âu Dương Văn.
“Hay lắm.” Bọn Mộc Khai đứng bên cạnh nhìn bọn anh khiêu vũ, không keo kiệt vỗ tay khen ngợi, lần này Âu Dương Lãnh và Vu Thiện nổi tiếng khắp nơi rồi, mặc dù bọn họ không biết ý định của Âu Dương Lãnh, nhưng anh làm việc rất thận trọng, chắc là có kế hoạch gì đó.
Vu Thiện theo Âu Dương Lãnh đi về phía bọn Mộc Khai, đối với hành động di chuyển bậy bạ trên người mình vừa rồi của anh, mặc dù cô rất ghét nhưng cũng không thể tránh được. Và cách cư xử tối nay của Âu Dương Lãnh càng khiến lòng cô nghi ngờ, có phải anh ta đánh chủ ý lên người mình không?
“Đi thôi.” Lăng Lâm nói, nổi tiếng rồi, nếu không đi lát nữa sẽ có rất nhiều Hoa Hồ Điệp ngửi thấy mùi thơm mà nhào tới, nói rồi dẫn đầu đi ra phía bên ngoài bữa tiệc.
“Ừ.” Mộc Khai cũng không ý kiến đi theo, Trang Nhạc cũng theo, có ông già ở đây thì không cần tới anh ta, hơn nữa anh ta không muốn ở lại, mấy người đàn ông lục tục rời khỏi bữa tiệc, Vu Thiện cũng theo Âu Dương Lãnh ra ngoài.