Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 148

Tác giả: Tử Giới
Chọn tập

“Anh là người mới?” Giọng La Giản mềm mềm nói, giống như một đứa nhỏ chân chính, manh mềm vậy, lại còn cố ý tỏ vẻ người lớn. Đương nhiên, bề ngoài của hắn có tính lừa gạt quá lớn, cho dù nơi này là không gian mật thất tàn khốc, vẫn phi thường dễ dàng khiến người khác buông tâm đề phòng.

Tên hề bị bộ dáng hắn chọc cười, tay vốn dĩ đặt trên đầu đứa nhỏ lại không nhịn được mà xoa xoa, hắn cười nói: “Đúng vậy, đây là lần đầu tiên tôi tới đây. Cậu cũng là lần đầu tiên tới sao?”

La Giản chớp chớp mắt, cười như có như không: “Đúng vậy, tôi quả thật là lần đầu tiên đến.”

“Cậu muốn tìm đồng đội sao?”

Tên hề cảm thấy, đứa nhỏ ở trong mật thất này, phỏng chừng thực sợ hãi, những người chơi khác trên cơ bản đều là người trưởng thành, mỗi người đều cao lớn, ăn mặc lố lăng, hắn mở lời với mình có lẽ là muốn tìm người mới tuổi tác tương tự cùng nhau tổ đội, bởi vì hiện tại tên hề mới có mười sáu tuổi, tuy rằng trên mặt trang điểm kỳ quái, nhưng vẫn có thể đại khái nhìn ra tuổi tác.

La Giản tựa hồ nhìn ra suy nghĩ của tên hề, cũng không vạch trần hắn, nói với tên hề: “Đúng vậy, tôi nghe nói ở đay có thể tự do tổ đội.”

Tên hề giảo hoạt cười rộ lên: “Nhưng tùy tiện tổ đội với người khác là chuyện thực mạo hiểm, tôi tạm thời còn chưa muốn tổ đội đâu.”

La Giản ngó trái ngó phải, rất nhiều người chơi xung quanh đều đang lo chuyện của mình, không ai chú ý tới bọn họ. La Giản suy nghĩ một lát, đặt dù lên vai mình, hắn nhìn chằm chằm đôi mắt tên hề, tên hề mới chỉ là thiếu niên, ngũ quan vẫn còn nét ngây ngô non nớt, vẫn chưa hoàn toàn nảy nở, nhưng dáng mắt hắn nhìn rất đẹp, nếu trên mặt hắn không có trang điểm kỳ quái này, nhất định lớn lên là một đại soái ca.

La Giản lại một lần đè thấp giọng, đôi khi cho dù hắn không sử dụng vũ khí cũng vẫn có thể thôi miên người khác, hắn phát hiện đây là một thủ pháp ám thịt rất thú vị, thông qua biến đổi thanh tuyến, động tác vi diệu, cùng với tin tức truyền qua ánh mắt tới người đối diện, đều có thể là một loại ám thị với đối phương.

Loại ám thị này sẽ bị La Giản nâng cấp, khi nâng tới cực hạn, cho dù là ai, đều sẽ bị La Giản khống chế. Sau đó La Giản liền có thể dễ dàng sử dụng đối phương, dùng lời nói khống chế hành vi của hắn, đối với La Giản, đây là việc vô cùng nhẹ nhàng đơn giản.

Cho nên La Giản nhìn chằm chằm vào mắt tên hề, đè thấp giọng, dùng ngữ khí ôn nhu nhẹ giọng nói: “Chúng ta không thể trở thành đồng đội sao?”

Tên hề nhìn đứa nhỏ, chần chờ một giây, đồng tử hắn giãn nở, đây là dấu hiệu trúng chiêu, sau đó hắn theo như ý muốn của La Giản mà trả lời: “Đương nhiên có thể, chúng ta có thể là đồng đội.”

“Anh tên là gì?” La Giản hỏi hắn.

Tên hề mỉm cười: “Tên tôi gọi là Hồng, một chữ, hồng(虹) trong cầu vồng(彩虹).”

La Giản ngây dại, bởi vì hắn bỗng nhiên nhận ra chỗ không quá thích hợp, hắn cảm thấy tên này quen tai như vậy, hắn đã nhìn thấy ở đâu đó. La Giản rất nhanh liền nhớ tới phiến đá hắn vừa quan sát, người xếp hạng nhất trên bảng xếp hạng người chơi, hình như cũng gọi là “Hồng”.

Là trùng hợp sao? Hoặc chỉ là trùng tên trùng họ mà thôi.

La Giản nghiêng nghiêng đầu, dòi hỏi: “Anh thật sự là người mới sao?”

“Đúng vậy, tôi vừa trải qua mật thất thứ năm, sau đó có người nói với tôi, bảo tôi có thể tới sàn giao dịch này nhìn xem, cho nên tôi tới.” Tên hề vừa nói, bỗng nhiên vươn tay ra, động tác này khiến La Giản có chút khiếp sợ, đây không phải chuyện hắn mong muốn, kẻ bị thôi miên không thể làm ra động tác ngoài dự đoán của hắn!

Nhưng tên hề làm được, hắn duỗi tay tới, sờ sờ gương mặt La Giản, dùng sức véo, nói:

“Đừng thôi miên tôi.”

“Anh biết?” La Giản thật sự bị dọa tới.

“Tôi biết, ý thức nội tâm tôi rất thanh tỉnh, thế nhưng nếu cậu hỏi tôi một số câu hỏi, hoặc yêu cầu tôi đi làm một số chuyện, tôi sẽ nghe theo mệnh lệnh của cậu.” Tên hề nói, hắn dường như cũng thực kinh ngạc, “Thật là thần kỳ, tôi nghe nói ở nơi này không có bất luận người chơi nào có thể sử dụng vũ khí, mọi thủ đoạn công kích hay phòng ngự đều bị vô hiệu hóa. Vậy tại sao cậu lại làm được?”

La Giản nhấp môi, “Anh không cần biết tôi làm thế nào, hiện tại, chúng ta ký kết khế ước tổ đội đi, anh có thư mời tổ đội không?”

Tên hề không biết từ đâu lấy ra một tờ giấy, ngoài ra còn có thêm một cây bút. Tờ giấy in hoa tím, đây là dấu hiệu của mật thất, La Giản cảm thấy đã thật lâu chưa thấy qua thứ này, tờ giấy này gợi lại cho hắn một số ký ức tồi tệ.

La Giản tuy rằng có thân phận GM, nhưng trong rất nhiều trò chơi, GM vốn dĩ có thể làm người chơi, dung nhập vào giữa trò chơi, cho nên La Giản hoàn toàn có thể làm một người chơi tổ đội cùng những người khác, hắn viết viết vài chữ trên tờ giấy, sau đó để tên hề ký tên.

Tên hề nhìn qua tờ giấy, cười nói: “Chữ viết của cậu cũng không giống chữ viết một đứa bé, thế nhưng… Cậu tên là Uyên?”

La Giản không nói lời nào, Uyên* đương nhiên không phải tên hắn, nhưng là tên thân thể này, hoặc nói cách khác, là tên trò chơi này, khi Ưng thiết kế trò chơi, đã đặt tên là 《 uyên 》.

Uyên(渊) trong Vực sâu(深渊), ngụ ý là đi vào liền không ra được, Ưng cùng đội ngũ của mình vốn định thiết kế một trò chơi khiến quần chúng yêu thích đến mức không kiềm chế được, thiết kế mật thất gì đó cũng không phải ước nguyện ban đầu của hắn, nhưng sau khi trò chơi kỳ quái này thoát khỏi lòng bàn tay hắn, liền phát triển tới tình trạng bây giờ.

La Giản cũng không định giải thích hiểu lầm này, dù sao từ giờ trở đi, hắn chính là “Uyên”, thân thể hắn đã chết, linh hồn hắn chỉ có thể ở trong thân xác này, hắn không có chỗ nào để đi, cũng không còn đường để lui. Như vậy, hắn cũng chỉ có thể sử dụng thân phận này mà sống sót, cho dù bị người chán ghét cũng tốt, cho dù chết lặng cũng tốt.

Tên hề hào phóng kí tên lên tờ giấy, hắn viết chữ Hồng ở phía dưới, sau khi viết xong, rõ ràng không có chuyện gì xảy ra, nhưng hai người lại đồng loạt phát hiện bản thân nhiều thêm một liên hệ kỳ diệu, tên hề vẫy vẫy tờ giấy trong tay mình, tờ giấy kia chậm rãi biến mất.

“Được rồi, hiện tại cậu là đội trưởng của tôi, thật tệ, tôi rõ ràng chỉ muốn một người an ổn chơi mật thất.” Tên hề có chút ủy khuất, thế nhưng khóe miệng hắn cười rất rộng, khiến trang điểm hề trên mặt biến dạng, một chút cũng không thấy được bộ dạng cao hứng.

“Vậy thật đúng là ngại ngùng.” La Giản mặt vô biểu tình nói.

“Cậu hẳn nên bồi thường tôi, tôi đã hi sinh rất nhiều nha.”

“Tôi đây nên bồi thường anh thế nào?”

Tên hề nghiêng đầu ngẫm nghĩ, hưng phấn nói: “Để tôi ôm cậu một cái đi, cậu thoạt nhìn thực đáng yêu.”

Ham mê kỳ quái của tên hề được thỏa mãn, La Giản do dự một lát, chậm rì rì đi qua để tên hề bế hắn lên, thân hình trẻ con của hắn thật sự quá nhỏ, thời điểm nhìn người khác đều phải ngẩng đầu, sau khi được bế lên, tầm nhìn liền nâng cao không ít, hơn nữa khiến La Giản nhớ tới tình cảnh mình được anh họ bế lên.

La Giản vươn tay ngắn ngắn ôm lấy cổ tên hề, dán mặt lên cảm nhận độ ấm của đối phương, hắn đang ghi chép nhiệt độ cơ thể cùng thông tin thân thể tên hề, thuận tiện đặt ký hiệu lên người tên hề, như vậy, lần xuyên thời không tiếp theo có thể trực tiếp xuất hiện cạnh người hắn. Thế nhưng, phương pháp ký hiệu này có thời gian kéo dài tương đối ngắn, ghi chép tọa độ lớn như “Nhất Diệp Cô Chu” thì không thành vấn đề.

Nhưng sinh vật như tên hề, là đơn vị thân thể, phỏng chừng không lâu La Giản sẽ mất dấu tín hiệu tọa độ tên hề, cho nên phải lưu một thứ trên người tên hề, thứ gì đó không bị mật thất phát hiện, nhưng cũng sẽ không bị mật thất coi thành đồ vật vô nghĩa sau đó loại bỏ, thứ này có thể chỉ dẫn La Giản, tùy thời gửi đi tọa độ không gian tên hề.

Sau khi tên hề ôm La Giản đi một vòng quanh sàn giao dịch Nhất Diệp Cô Chu, cuối cùng hắn tới bên cạnh bảng thông báo kia, chỉ vào hạng nhất bảng xếp hạng thực lực người chơi, nói với La Giản: “Xem kìa! Viết tên tôi!”

La Giản mặt vô biểu tình: “Chỉ là người trùng tên thôi.”

Tên hề cào cào đầu: “Vạn nhất tôi cũng lên bảng, không phải sẽ có hai người tên “Hồng” trên đó sao?”

“Đợi đến ngày anh có thể lên đó rồi tính.”

Sàn giao dịch không có cái gì để quan sát, hai người thực mau liền rời khỏi, bất đồng chính là, tên hề “rời khỏi” sàn giao dịch, mà La Giản lại một lần nữa vượt qua không gian, đi tới thời không tiếp theo, bởi vì lúc trước đã ghi chép thông tin tên hề, cho nên hắn dựa theo tín hiệu tên hề lưu lại mà vượt qua thời không. Điều này sẽ khiến lần vượt không gian thời gian này có sự khác biệt, nhưng cũng may chính là, bởi vì hắn đã ký giấy tổ đội với tên hề, cho dù khác biệt thế nào, hắn đều sẽ nhất định sẽ tới mật thất nơi tên hề đang ở.”

Chỉ khác nhau ở thời gian sớm muộn mà thôi.

Nếu bạn muốn biết cảm giác xuyên qua thời gian không gian như thế nào, La Giản sẽ trả lời, cảm giác kia giống như bạn bị phân giải thành đơn vị nhỏ nhất, bị phân giải thành những hạt nhỏ như hạt ánh sáng, toàn thân trên dưới, từ thể xác tới linh hồn, ý thức, đều hóa thành thể năng lượng, lấy tốc độ đáng sợ di chuyển trong vũ trụ hỗn độn, có lẽ chỉ trong nháy mắt, có lẽ ngay cả nháy mắt cũng không tới.

La Giản liền xuất hiện ở một địa phương khác.

Nơi này là một mật thất, hắn xuất hiện ở một nơi giống như cầu thang, trên dưới đều là cầu thang. La Giản kiểm tra đồ vật trên người mình, hắn vẫn mặc quần áo lúc trước đã mặc ở sàn giao dịch Nhất Diệp Chi Chu, chỉ là trên người nhiều thêm một tờ giấy, đó là mật thất cho hắn, hiện tại mật thất sẽ coi La Giản thành người chơi bình thường, thực lực trung đẳng. Nếu không thể xác định được bản chất của La Giản, mật thất có lẽ sẽ quy chụp thân phận hắn thành kẻ truy sát.

Chỉ cần La Giản không làm ra hành vi khác người, mật thất sẽ không chú ý tới hắn.

Trên tờ giấy viết như vậy, ngay cả xưng hô cũng đã thay đổi:

“Uyên tiên sinh tôn kính,

Hiện tại ngài và đồng bạn đang ở trong một gian mật thất đặc thù, bởi vì một số thao tác phạm quy, ngài và đồng bạn đều phải chịu xử phạt trên một mức nhất định.Bởi vậy độ khó gian mật thất này bị tăng cao.

Nơi này là cầu thang vô tận.

Thời gian là ba giờ.

Gợi ý: Đừng chạm vào những cánh cửa màu đỏ, đừng mở những cánh cửa màu đen.

Mặt trái tờ giấy cũng có một dòng chữ:

“Tôi luôn bị những thứ đáng sợ truy đuổi, tôi chạy ra khỏi cửa, tôi chạy theo cầu thang, tôi muốn rời khỏi nơi này.”

“Thực thú vị.” La Giản nhìn tờ giấy, cười rộ lên.

Chọn tập
Bình luận