Một câu chuyện tình yêu từ ghế nhà trường bắt đầu nhẹ nhàng siêu ngọt và dễ thương.
Nữ chính gặp nam chính lần đầu tiên đã nhờ nam chính giúp đỡ.
Nguyễn Chanh: “Bạn học, ngại quá, có thể giúp tôi một chuyện không?”
Ninh Quân: “Ừ?”
Nguyễn Chanh: “Tay tôi đang bị thương, cậu có thể giúp tôi ghi lại đề bài không?”
Ninh Quân kinh ngạc vài giây rồi mỉm cười.
Ngày hôm sau, Nguyễn Chanh bị thầy dạy Toán gọi lên văn phòng. Bài thi siêu khó, cả khối chỉ có mình cô được điểm tuyệt đối, nên cử cô tham gia đội tuyển thi Olympic.
Nguyễn Chanh mờ mịt: “…”
Ninh Quân ngồi trên ghế giáo viên, nhàn nhã nhìn cô.
Sau này, cô mới biết thủ khoa trong kỳ thi cao trung Ninh Quân đã giúp cô làm bài…
*
Nhiều năm về sau.
Ninh Quân: “Trình tiểu thư, cô rất giống một người bạn của tôi.”
Trình tiểu thư (Nguyễn Chanh): “Hả?”
Đôi mắt Ninh Quân sâu xa, “Bạn gái của tôi. Lần đầu tiên cô ấy nói chuyện với tôi, cũng không biết tên của tôi, lại để tôi giúp cô ấy làm bài thi.” Khóe miệng của anh hiện lên chút vui vẻ nhẹ nhàng, trong ánh mắt ẩn giấu vài phần cưng chiều, sủng ái.
P/s:
1. Thành thích của nữ chính rất tốt.
2. Song hướng yêu thầm.
3. Ngọt văn, ấm áp.
*
Simi: Hố mới nhảy, đọc xong văn án thấy cưng quá nên ôm luôn. Mình đặt gạch trước thôi, sẽ cho ẻm lên sóng sau Tết tây, lịch đăng không cố định, vẫn là ưu tiên [Tiểu Nguyệt Nha] trước nha.