Biệt thự Hắc Long 12:00 am
Ai ai cũng biết 12 giờ trưa chính là “giờ linh” trong ý thức của nhiều người. Để minh chứng cho điều đó, ta thường bắt gặp các trường hợp “bộc phát” ở khắp mọi nơi. Điển hình là hiện tại ngay bây giờ, ngay tại chỗ này có một con nhóc quần áo xộc xệch đang lăn qua lộn lại trên giường, xem chừng bộ dạng đang chán nản lắm.
“Phịch”
Đây là lần té thứ n rồi mà vẫn leo lên để lăn tiếp. Ailee đang rất khó chịu khi nghĩ đến Minh Hạo đang đi cùng Mỹ San. Sao kì vậy ta?
Nó mở cửa bước vào mà Ailee vẫn không hay, cứ nằm đó lăn qua lăn lại rồi kéo cái mền lên cắn cắn nhai nhai. Miệng thì lầm bầm cái gì đó không rõ. Nó đứng dựa vào cửa nhìn Ailee hồi lâu. Không biết là tại đập đầu hay ăn trúng cái gì nữa. Chắc phải nói với hắn để đưa chị ta đi sớm.
*Ngày học hôm sau
Giờ Triết học của thầy giáo “đầu hói”
Đây là môn khó nuốt nhất đối với các học sinh từ lớn tới nhỏ. Toàn là những lí luận, lí lẽ có từ thời khủng long. Nói còn chưa muốn hiểu huống chi là học.
Nó thì ngáp dài ngáp ngắn, hắn cũng chẳng khá khẩm hơn là mấy. Mỹ Nghi thì gục lên gục xuống, Zibi khỏi nói ngủ thẳng cẳng luôn. Ông thầy bỗng chỉ tay về phía Zibi và bảo
– Em kia! Đứng lên cho tôi!
Mỹ Nghi vỗ vào mặt đánh thức Zibi. Anh đứng dậy ngơ ngác nhìn xung quanh
– Ai gọi tôi thế?
– Là tôi! – tiếng ông thầy nghiêm túc vang lên. – Em ngủ ngon nhỉ? Có nghe tôi giảng bài không?
– Thầy phải lấy làm tự hào khi giọng thầy có sức truyền cảm ru em ngủ chứ! – anh gãi đầu gãi tai, dụi mắt.
Ông thầy tức lên nên gằn giọng
– Cho tôi một ví dụ về logic. Liền, ngay và lập tức!
– Thế nếu em cho được thì thầy cho em ngủ đến hết tiết này nhé! – Zibi tự tin đặt điều kiện với ông thầy.
Ông thầy nhíu mày rồi cũng gật gù
– Cứ quyết định như thế! Giờ thì em cho tôi ví dụ về logic đi!
– Thầy biết ngày 1/4 chứ ạ? – Zibi hỏi.
– Biết. Đó là ngày Quốc Tế Nói Dối! – thầy trả lời.
– Thế sau đó một tháng ngày 1/5 là gì?
– Là ngày Quốc Tế Lao Động chứ gì. – thầy đáp.
– Tháng tiếp theo ta có một ngày nữa là ngày 1/6. – Zibi nói đều đều trong sự chú ý lắng nghe của cả lớp.
– Đó là ngày Quốc Tế Thiếu Nhi. Mà sao em nói lòng vòng thế? Rốt cuộc là trọng tâm ở đâu? – ông thầy nhíu mày.
– Thầy đừng vội! Từ ba mốc thời gian trên ta sẽ có một vòng liên hệ rất là logic!!! Mọi người lừa nhau => Mọi người cùng nhau lao động => Thiếu nhi ra đời !?!
“Rầm”
Ông thầy tức tưởi lên cơn đau tim ngã chỏng cẳng ra đất.
“Hahahaha…..hihihi”
“Lốp bốp…. Hú…. Yeah…”
Cả lớp vỗ tay hò hét với cái ví dụ logic của Zibi. Anh chàng cười cười đập tay với mọi người rồi ngồi xuống. Mỹ Nghi nhìn anh chậc lưỡi
– Chậc… Trông mặt ngu thế mà cũng nguy hiểm dữ ta!!!!
– Còn phải nói! – Zibi hỉnh mũi.
Hắn quay xuống tọc mạch
– Nó nguy hiểm từ khi còn đi nhà trẻ cơ! Em chưa biết mấy cái trò nó dùng để chọc ghẹo thầy cô khi ở bên Nhật đâu.
– Sao? Kể em nghe với!!!
Họ xúm xích lại kể chuyện rồi cười ha hả. Lớp học trong phút chốc quậy tưng bừng cả lên.
Minh Hạo lại vùi đầu vào mấy cuốn sách Toán, suốt buổi không nói với Ailee câu gì. Thực ra cậu định hoàn thành xong mấy cái bài toán đã hứa với Mỹ San để cô bé không làm phiền cậu nữa. Với lại cậu cũng rất sợ ai kia buồn. Thấy Ailee như thế Minh Hạo cũng cảm thấy có tí gì đó vui vui, bản thân cậu cũng không hiểu tại sao mình lại vui nữa.
Về phần Ailee thì lại mang tâm trạng của người thất tình. Suốt ngày cứ cào, cấu, cắn, xé gối mền trên giường không thương tiếc. Đến nổi ông quản gia phải mua mới toàn bộ. Cách thể hiện nỗi buồn cũng lạ đời hơn người khác. Cứ nói thẳng ra cho rồi tội gì như thế cho cực.