Sau khi ở bệnh viện về, tụi nó và bọn hắn đã quyết định đi xử ba con tắc kè kia, lạ một điều là bọn nó tự dưng tốt bụng, chỉ rạch hai ba đường dài trên mặt ba nhỏ rồi xát muối vào, sau đó cho công ty ba nhỏ sập đỗ trong tích tắc chứ không “hành quyết” luôn. Đến trường trong tâm trạng phấn khởi, bỗng, *rầm*
_a…xin lỗi, cậu không sao chứ?- một cô gái có vẻ xinh va phải nó
_không sao- nó lạnh giọng
_cậu xinh quá, mình làm quen nha- cô gái đó cười
_cũng được, Andrena- nó bắt tay
_mình là Sally- cô gái vui vẻ
_xin chào- cả bọn đứng sao nó vẫy tay (trừ hắn, Aubrey và Edward)
_chào các cậu, một lát gặp nhau ở phòng ăn nhé- Sally cười rồi đi luôn
GTNV
Phạm Lan Chi (Sally): 17 tuổi, xinh, thích hắn, thân thế bí ẩn, tốt bụng, dễ thương nhưng lúc nào cũng bị tụi nó xa lánh vì….
Thấy nó có vẻ lạnh nhạt với cô bạn đó nên cả đám lấy làm lạ
_mày có vẻ không thích cô gái đó nhỉ?- Mindy xoa cằm nhìn nó
_tao ghét là đằng khác- nó cười nửa miệng làm cô ớn lạnh
_sao vậy, mình thấy cậu ấy cũng dễ thương mà- Jason khó hiểu
_biến ra khỏi nhà tôi nha- nó gằn
_a…không, không, mình cũng ghét cậu ấy lắm- anh rùng mình
_hứ, anh không nhớ cô ta sao, Aubrey?- nó nhướng mày
_hử, liên quan gì tới anh?- anh ngạc nhiên
_cô ta là người lúc nhỏ thích anh đó- nó nói
_con gái cưng của ông ta à?- anh nhếch môi
_phải, mục tiêu đã chuyển qua Harry rồi- nó nhìn hắn
_tôi á?- hắn ngơ ngác
_phải, cẩn thận cái mạng anh đó- nó liếc hắn sắc lẹm rồi đi vào lớp
_ý gì thế?- Emily cười cười
_cảnh cáo cậu không được để hồ ly qua mắt đó- Jenny mặt gian
_có nghĩa là nó sẽ ghen khi hôn phu của nó theo người con gái khác- Mindy giải thích
_woa, cô ấy đã yêu anh ấy rồi- Edward đùa
_mày nói gì thế hả?- hắn sôi máu
_không dám, cơ mà mày cũng thích bé Andrena xinh đẹp mà- anh nhếch mép
_eo, cậu có cách gọi đó từ khi nào thế?- Emily trề môi
_từ khi các cậu chưa qua Mĩ- anh bình thản
_thích nó thì tỏ tình đi, sợ gì- Aubrey vỗ vai hắn
_tỏ tình theo kiểu mày là tao chết- hắn lè lưỡi rồi đi vào lớp
_hahaha- cả đám bật cười
_thằng quỷ- anh tức giận
Cô giáo nhìn 8 đứa lớn tồng ngồng rồi mà trêu nhau như trẻ lên ba liền cười tươi, thầm nghĩ “không có bọn này làm sao mình sống nổi đây”, nhắc nhở một chút rồi bắt đầu tiết học mặc cho mấy con người cuối lớp nghe nhạc chơi game tâm tình không quan tâm.
Reng Reng Reng – tiếng chuông như cứu rỗi cho cuộc đời của các học sinh lớp 11-1 hay còn gọi là lớp Heirs
Tụi nó dắt nhau đến phòng ăn và gặp Sally đang vẫy tay, nó chỉ nhếch mép rồi kiêu ngạo bước đến và bắt đầu gọi thức ăn mặc cho nhỏ ngồi cạnh thao thao bất tuyệt
_kêu nhiều vậy bảo bối, em có ăn hết không đó?- Aubrey nhìn nó
_bảo bối cảm ơn anh đã lo nhá,nhưng mà đó là chuyện của bảo bối, anh không cần xen vào nhá- nó nói bằng giọng điệu chăm chọc
_em không nói một câu tình cảm với anh được à- anh chán nản
_yêu anh- nó chớp mắt nói làm anh sướng rơn
_này, cậu làm tụi mình ghen với Aubrey đó- Jason mắt long lanh nhìn nó
_yêu cậu- nó bình thản nói
_các cậu nói chuyện vui quá- Sally cười hiền
_oppa à, anh hát em nghe đi- Mindy nũng nịu không quan tâm nhỏ
_ukm “có lẽ ông trời đang đạy đòa thân anh, đã mấy đêm rồi anh chẳng thể yên giấc”- anh ngân nga
_ngủ như chết á chứ ở đó mà “chẳng thể yên giấc”- nó mỉa mai
_ahahahaha- cả bọn cười lớn làm anh quê độ
_có thức ăn rồi đây- hắn và Edward tay đầy thức ăn hớn hở
_để mình giúp- Sally đứng lên bê giúp hắn, còn cười nữa chứ
_cảm ơn- hắn lạnh giọng
Việc đó đã thu hết vào tầm mắt của nó, trong lòng bỗng dưng khó chịu mà không biết lý do nhưng cũng tập trung vào ăn, còn hắn, hắn thấy lời nói của nó rất đúng, vờ chạm phải tay hắn rồi khẽ liếc sang nó, quả không phải hạng tầm thường.