Lồng ngực Kiều Nhan bỗng kinh hãi, bỗng nhiên đứng dậy, kịch liệt xoay người va vào một cái ly, “Choang” một tiếng giòn vang rớt xuống mặt đất.
Lâm Hi Hi nhìn chiếc ly kia, ánh mắt dị thường trầm tĩnh.
Nhân viên phục vụ nghe thấy tiếng động chạy tới hỏi xem có chuyện gì xảy ra, vội vàng kêu người quét sạch mảnh vỡ của ly, Kiều Nhan hung hăng liếc Lâm Hi Hi, lấy túi đi ra ngoài cửa, Lâm Hi Hi chú ý tới sau lưng cô ta, tấm lưng tuyết trắng lộ ra một ít dấu vết của băng gạc, ngực nàng cả kinh, chợt nhớ tới ngày nào đó Tần Dịch Dương đuổi theo cô ta, lúc chuyện phát sinh …
Được rồi, đã kết thúc.
Nàng đứng dậy, chịu đựng kinh hãi trong lồng ngực, chậm rãi hướng phía bên ngoài đi ra.
Không nhớ lầm thì xe hẳn là dừng ở cách đó khoảng hơn ba mươi mét, đi mau đến đó nhưng bước chân của Lâm Hi Hi đột nhiên dừng lại, bởi vì nàng nhìn thấy ba thân ảnh đứng thẳng bên cạnh xe, mà một người trong đó, nàng vạn phần quen thuộc.
Vẻ mặt Lilly thực bi thương tựa vào bên người Tần Dịch Dương, cẩn thận tỉ mỉ lôi kéo một bên tay áo hắn, một câu cũng không nói, thế nhưng khi thấy thân ảnh Lâm Hi Hi đi ra, thân thể cô run lên, ánh mắt lập tức trở nên lợi hại.
Bóng đêm ngưng trọng, Lily cắn răng buông tay áo Tần Dịch Dương ra đi sang một bên, chỉ nhìn Lâm Hi Hi.
Có cảm giác lạnh sống lưng, quả nhiên Lâm Hi Hi không biết là vì sao.
“Lấy được tư liệu rồi chứ?” một thân ảnh cao ngất của ai đó dừng ở trước mắt nàng, nàng sửng sốt, lúc này mới phát hiện là Tần Dịch Dương.
Rất ngoan ngoãn mà lấy tư liệu đưa cho hắn.
Tần Dịch Dương cũng không thèm liếc mắt, chỉ là nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, ánh mắt thâm thúy có một tia mềm mại.
Thân thiết tựa như bình thường hôn sau gáy nàng, nhẹ nhàng quan sát tất cả, hắn trầm giọng nói: “Về thôi.”
Nghe vậy, ánh mắt bi thương của Lily tựa như sắp tuôn ra nước mắt, đè nén cỗ ghen ghét kia xuống, trái lại chạy đến phía trước ngồi, cài dây an toàn xong, không thèm để ý đến nàng nữa.
Đặt mình vào trong ngực Tần Dịch Dương, Lâm Hi Hi vạn phần xấu hổ, cũng không hiểu vì sao. Nàng căn bản không hiểu nổi sao lại thành ra cục diện này, mối quan hệ của bốn người bọn họ nguyên bản đã bị đánh cho thất kinh bát lạc, nàng không chống lại được nam nhân cường đại trên người này, hắn mở cửa xe ra không cho nàng chút do dự, lực đạo trên lưng bỗng nhiên bị thu chặt, nàng cảm giác bị uy hiếp, không thể làm gì khác là ngồi lên xe, sau đó nhìn kính chiếu hậu, khuôn mặt Lily tái nhợt mà băng lãnh.
Nguyễn Húc cũng nhìn ra Lâm Hi Hi có chút xấu hổ, cấp cho nàng một ánh mắt an tâm.
“Tôi thực hối hận khi đã nói cho cô chúng tôi đang ở quán cafe trước nhà thờ, cô tới đây làm gì?” Ngồi vào chỗ lái xe, Nguyễn Húc nhìn thoáng qua Lily,tốt bụng giải thích, “Tôi nói rồi, mọi chuyện xảy ra, cô không giúp được gì, hiện tại cô muốn đi đâu?”
“Quay về chỗ của Thanh Ngôn.” Tiếng nói du dương vang lên, thay cô quyết định.
Phía trước, khuôn mặt Lily trắng bệch.
Cả người Lâm Hi Hi lộ ra một cỗ không khỏe, cả người nằm trong khuỷu tay Tần Dịch Dương, kề sát vào người hắn, Lily cùng nàng nói cái gì, nàng cũng không biết nên mở miệng như thế nào, nàng chỉ có thể lý giải, tại trước đây không lâu Lily lấy danh nghĩa là bạn gái của Tần Dịch Dương xuất hiện, mà chỉ một phen trời đất chuyển vần, người mình yêu đã cùng người khác kết hôn, điểm này, làm sao cô ấy có thể chấp nhận chứ.
Đầu óc Lâm Hi Hi rất loạn, tay Tần Dịch Dương phủ lên tóc nàng, hơi thở ấm áp hít vào thở ra trên đỉnh đầu nàng, nàng nghĩ run một trận, phảng phất tựa như mỗi giây đều rất khó vượt qua, từng động tác tỉ mỉ như vậy đều rơi vào trong mắt Lily.
“Vinson,” Lily đột nhiên kêu một tiếng, thanh âm rất nhẹ, rất ôn nhu, trong mắt lắng đọng nhu thuận, “Sau một tháng nữa em mới về Anh có được không? Em về chỗ Lan phu nhân hay là chỗ nào khác, vả lại anh cũng không còn cần em nữa rồi.”
Ngồi phía sau, người đàn ông tuấn lãng bức người tùy ý ôm chặt cô gái nhỏ trong lòng, nàng đang nỗ lực mà xem tư liệu, hắn liền ngưng mắt nhìn vẻ mặt của nàng.
Nghe thấy thanh âm của Lily, chỉ là ánh mắt nhàn nhạt của hai người chạm nhau trong kính chiếu hậu.
“Cho cô nghĩ thời gian khi nào thích hợp thì trở lại, có thể ở chỗ này yên lặng thì cũng tùy ý.” Hắn nhàn nhạt đáp lại.
Lồng ngực Lily một trận đau nhức, cắn chặt cánh môi.
Cô biết ý tứ của Vinson, rốt cục cô đã biết. Câu nói về nước kia chỉ là thử, cô tưởng rằng hắn sẽ giữ mình ở lại, dù cho một điểm giữ lại cũng tốt, thế nhưng hắn không có, thậm chí hắn còn không thèm tôn trọng ý nguyện của cô, chuyện quan trọng hơn nữa là, cô đã biết đến hợp đồng hôn nhân của hắn và Lâm Hi Hi, cho nên mới nặng nề mà nói ra: “Quay về chỗ Lan phu nhân hay đi nơi nào.”
Hắn hẳn là biết được, phu nhân không có khả năng khinh địch mà để cho hắn ở Trung Quốc kết hôn, thế nhưng, hắn không sợ, ngay cả một điểm e ngại hắn đều không có.
Trái tim Lily quặn thắt, hoàn toàn hoang mang lo sợ không biết nên làm cái gì bây giờ.
Người đàn ông như vậy, trái tim vô tình đến băng giá.
“Ở chỗ Mục Thanh Ngôn không vui, anh ta là một người đàn ông, em không nên cùng anh ấy ở cùng một chỗ,” Trên trán Lily đầy hận ý dữ dội, cái loại hận ý này, rõ ràng đều không phải do Mục Thanh Ngôn.
Nguyễn Húc nhíu mày, khóe miệng câu dẫn ra một nụ cười mê người, nhẹ giọng nói: “Chỗ của cậu ấy không phải là một trang viên sao? Hẳn là phải rất rộng mới đúng chứ.”
Lại một lần vô tình bị đâm phá, lồng ngực Lily đau nhức, “Tùy tiện tìm chỗ mà cô thích ở, muốn ở bao lâu thì ở, những chuyện còn lại bàn bạc với Nguyễn Húc, cậu ấy sẽ giúp cô an bài thật tốt.”
Tiếng nói nồng đậm của Tần Dịch Dương quanh quẩn trong xe, nhàn nhạt liếc nàng một cái.
Nghe vậy, tiếu ý của Nguyễn Húc trở nên phức tạp, tại sao hắn lại luôn sắm vai loại người này?
Lily triệt để trầm mặc, dòng xe cộ bên ngoài cửa sổ chậm rãi lùi về phía sau, bóng đêm lạnh lẽo, ánh sáng của thành phố này bị nặng nề đè xuống dưới, yên tĩnh khiến người ta hốt hoảng.
Xe chạy chầm chậm, một đường đi tới tòa trang viên vùng ngoại ô.
Trên cả đường đi Lâm Hi Hi đều không nói gì, nàng cảm nhận rõ ràng được sự săn sóc của người đàn ông bên cạnh, nàng chỉ hơi động đậy hắn liền đổi tư thế, tận lực giúp nàng thoải mái hơn, một phần tư liệu trong tay kia đã thấm mồ hôi, nàng thấy có chút áp lực, cũng có chút quỷ dị, áp lực chính là nàng không biết cách nào để đối mặt với Lily, quỷ dị chính là, giống như mình đã cướp đi người yêu nhất của kẻ khác vậy.
Thế nhưng sự tình lúc đầu, không phải là như thế này.
Nàng phải giải thích với Lily như thế nào, nàng cũng là bị ép buộc, cũng là bất đắc dĩ, nhưng bản hiệp nghị kia là bằng chứng bán đứng nàng, đây không phải là cuộc hôn nhân ân ái sao?
Tất cả đây, nàng không có biện pháp nói ra thành lời.
Xe chậm rãi dừng ở bên trong trang viên, bốn người song song xuống xe, nhìn căn phòng khách xa hoa tráng lệ, bậc thang đều có vẻ rất có khí thế.
Có người giúp việc đi xuống, mỉm cười nói, “Tiểu thư Lily đã trở về.” Nghiễm nhiên rất thân thuộc.
Lily đi vài bước, xoay người nhìn Lâm Hi Hi nói, “Lâm, cô lại đây, tôi muốn nói với cô mấy câu, có được hay không?”
Ánh sáng ngưng trọng trong màn đêm hạ xuống, cô gái phương Đông dịu dàng đứng ở bên cạnh người đàn ông cao ngất kia, bàn tay nhỏ bé yếu ớt bị hắn nắm chặt lấy, nghe được Lily nói, trong ánh mắt hiện lên một chút hoang mang.