Thím không thích cháu đến ăn sáng mà ăn mặc lôi thôi thế này! Thím Mathilda càu nhàu.
Hannibal, kẻ đang bị quầy rầy, liếc nhìn chiếc áo sơ mi phai màu và nhăn nheo, rồi chụp lấy li nứơc cam.
– Hôm nay cháu đi bơi cùng Bob và Peter – Hannibal giải thích – Hai bạn sắp ghé qua rủ cháu đi.
Titus Jones, ngồi đối diện cháu, làm rơi mẫu bánh mì vào bộ ria đen rậm của ông.
– Đừng có ăn nhiều quá ! – Chú căn dặn – Không nên tắm lúc bụng đầy.
– Cháu có thể bị sung huyết – Thím Mathilda nói thêm.
Thím Mathilda đẩy tách cà phê sữa sang một bên để lật trang báo Los Angeles cho dễ hơn. Hannibal tiến hành trét bơ một lát bánh mì.
– Ủa ! – Thím Mathilda đột ngột thốt lên.
Rồi thím thở dài. Hannibal quan tâm nhìn thím. Thím Mathilda không thuộc loại người đụng chút là kêu và thở dài.
– Lúc bộ phim này mới ra, thím mới có mười bảy tuổi ! – Thím nói khẽ. Thím xem phim này ở rạp Odéon.
Chú Titus có vẻ không hiểu.
– Tối hôm đó thím không ngủ được suốt một tuần lễ – Vợ ông Titus nói tiếp.
Bà đưa báo cho chồng. Hannibal đứng dậy đi vòng qua bàn. Nhìn qua vai chú Titus, Hannibal thấy hình một người đàn ông gầy, gò mà nhô lên, mắt đen. Ông đang chăm chú nhìn vào một quả cầu pha lê.
– Ramon Castillo – Chú Titus đọc lớn tiếng, trong phim Hang Quỷ Hút Máu.
Thím Mathilda rùng mình.
– Đó là một diễn viên chuyên đóng phim kinh dị. Cháu nên xem thử ông ấy đóng trong bộ phim “Cuộc săn ma cà rồng” !
– Cháu xem rồi ! – Hannibal đáp. – Tháng rồi, truyền hình có chiếu phim này.
Titus đọc hết bài báo đi kèm theo ảnh diễn viên mới mất hôm qua.
– Nhà cửa và toàn bộ tài sản của Ramon Castillo sẽ được bán đấu giá ngày 21 tháng này ! – Ông Titus thông báo – Chú sẽ đi.
Thím Mathilda nhíu mày. Bà biết chồng rất thích đi dự mấy cuộc bán đấu giá. Bà còn biết rằng Thiên Đường Đồ Cổ, mà hai vợ chồng quản lý, có tiếng là một mỏ đồ vật khó tìm. Người đến đó, do tò mò hoặc với ý định rõ ràng, có thể tìm thấy bất cứ cái gì từ bồn tắm cũ cho đến đồng hồ mặt trời cổ. Đôi khi, những gì ông Titus mua rất khó bán lại. Và thím Mathilda không thích hàng tồn kho.
– Toàn bộ bộ sưu tập Castillo sẽ bị phân tán – Chú Titus nói tiếp. Người ta sẽ bán những bộ quần áo của ông ấy và cả quả cầu pha lê trong phim “Hang quỷ hút máu”.
– Có một số người mua đi bán lại chuyên về đồ này – Thím Mathilda nhận xét – Chắc chắn giá sẽ tăng vùn vụt.
– Tất nhiên rồi !
Bà Jones đứng dậy dọn bàn ăn. Đột nhiên bà đứng lắng tai nghe. Tiếng móng ngựa vang lên từ ngoài đường.
– Con bé Jamison – Thím Mathilda tuyên bố.
Hannibal ra cửa sổ. Đúng là Jamison, đang cưỡi con ngựa lai nửa màu. Ngựa bước tới, đầu ngẩng cao. Một con ngựa cái tuyệt đẹp, có sắc hồng sáng, với những đốm trắng nhỏ xíu trên mông.
– Ngựa đẹp quá – Hannibal tuyên bố.
Hannibal không có ý kiến gì về cô kỵ sĩ đang ngồi thẳng người trên yên. Thím Mathilda nói thay cháu.
– Chắc con bé ra ngoài bãi biển chạy chơi một vòng – Thím nói – Con bé này đơn độc quá. Nghe nói cha mẹ nó ở Châu Âu.
– Cháu biết ! – Hannibal nói khẽ.
Marie, cô giúp việc nhà Jamison thường trò chuyện với thím Mathilda. Thím hay mời cô Marie sang uống trà ở nhà và đổi lại, nhận được nhiều thông tin quý báu.
Qua cô Marie, Hannibal biết rằng khi mua lại ngôi nhà Littlefield cũ, ông Jamison đã bỏ tiền ra tu sửa lại nhà. Hannibal biết rằng đèn chùm phòng ăn xưa kia đã sáng bóng như đèn chùm cung điện Vienne và biết rằng bà Jamison có một vòng đeo cổ kim cương đã từng được nữ hoàng Eugénie đeo. Hannibal còn biết rằng cô kỵ sĩ gần bằng tuổi cậu, tên là Doris, con gái một và người thừa kế suy nhất của dòng họ Jamison và con ngựa xinh đẹp là tài sản riêng của cô bé. Hannibal cũng biết rằng trong khi ba mẹ cô bé đi vắng, có một người dì đến từ Los Angeles để coi nhà. Theo cô Marie, bà dì ấy là một con người rất kỳ lạ.
Nữ kỵ sĩ và ngựa biến mất sau khúc quẹo. Thím Mathilda đặt đống tách đĩa đang cầm trong tay vào bồn rữa, rồi gợi ý Hannibal:
– Cháu phải cố tỏ ra tử tế với con bé này. Gia đình Jamison ở cách đây có hai bước. Chúng ta gần như hàng xóm với nhau.
– Dường như cô bé đâu có muốn quan hệ hàng xóm – Hannibal càu nhàu – Dường như cô bé chỉ nói chuyện với ngựa mà thôi.
– Có thể tính nó nhút nhát !
Hannibal không trả lời, bởi vì Bob Andy và Peter Crentch đang đạp xe tới. Cũng giống như Hannibal, cả hai đều mặc thoải mái: sơ mi cộc tay, quần sọoc và sandale vải.
– Cháu đi nhé ! – Hannibal nói với chú thím.
Hannibal chạy ra cùng các bạn. Cả ba đạp nhanh.
Khi đến cuối đường , Hannibal đang chạy trước Bob và Peter. Rồi Hannibal quẹo sang phải để rẽ vào dốc xuống quốc lộ dọc Thái Bình Dương.
Đột nhiên, Peter kêu lên cảnh cáo:
– Coi chừng !
Tiếng ngựa hoảng sợ hí lên đáp lại. Hannibal giật mình thấy một khối màu sậm dựng lên trước mắt. Hannbal đưa tay lên trên đầu, làm động tác tự vệ theo bản năng. Gần như ngay sau đó, cậu ngã khỏi yên và chiếc xe đạp rơi xuống đường, kêu lẻng kẻng.
Tiếng hét vang lên… Một tiếng la ngắn thất thanh.
Một lát sau, móng ngựa gõ xuống nền đường , chỉ cách đầu Hannibal có vài centimét.
Hannibal lăn sang một bên, rồi ngồi dậy. Cậu hoảng hốt thấy con ngựa nhảy tại chỗ và chồm lên. Con vật có vẽ khá hoảng sợ. Con bé Jamison nằm dài trên đường.
Miệng hé mở, Doris Jamison đang cố gắng để thở. Sau một nổ lực cuối cùng, cô bé hít được không khí vào phổi. Những lời nói đầu tiên của cô bé thật bất ngờ:
– Xê ra ! – Cô bé giận dữ nói với Peter.
– Từ từ nào ! – Bob nói – Đừng có giận dữ lên như thế
Cô bé ngồi dậy và xem đầu gối: nhìn thấy rõ máu chảy qua ống quần bị rách. Mắt cô kỵ sĩ hoàn toàn khô ráo, nhưng cô đang hổn hển như đang kiềm chế để không òa khóc.
– Ngã đau quá, phải không? Peter nói.
Cô bé không thèm đếm xỉa gì đến Peter mà trừng mắt nhìn Hannibal:
– Bộ anh không biết rằng ngựa được ưu tiên so với xe sao? – Cô bé hỏi.
– Tôi xin lỗi – Hannibal nhún nhường nói – Tôi không nhìn thấy cô !
Cô kỵ sĩ từ từ đứng dậy. Cô nhìn con ngựa, rồi nhìn lại Hannibal:
– Lỡ mà Sterling có bị thương… Cô bé bắt đầu nói.
– Tôi không nghĩ là tôi đã phương hại gì đến nó – Hannibal sẵng giọng trả lời.
Cô bé lại quay sang con ngựa:
– Yên nào, Sterling ! Cô bé nói với con vật đang sợ. Ngoan nào ! Lại đây !
Con ngựa vâng lời ngay lập tức và đặt cái mũi còn run lên vai cô chủ nhỏ.
– Bọn chúng làm mày sợ quá phải không?
Doris Jamison vuốt cổ con ngựa. Đúng lúc đó thím Mathidla xuất hiện ở khúc quẹo:
– Hannibal ! Peter ! Bob ! Có chuyện gì vậy?
Cô kỵ sĩ vẫn vuốt con ngựa, rồi níu vào yên định leo lên. Con vật bước ra xa.
– Peter, giúp cô ấy đi ! – Hannibal ra lệnh – Mình sẽ giữ con ngựa.
– Tôi không cần ai giúp hết ! Doris la lên.
Thím Mathilda đến gần nhóm. Thím nhìn con bé Jamison và nhanh chóng phát hiện mái tóc vàng rối bì, quần rách và đầu gối chảy maúu.
– Có chuyện gì vậy? – Thím hỏi.
– Mấy anh này làm cho ngựa của cháu hoảng sợ ! Doris giải thích.
– Bạn ấy bị té ! – Peter kêu lên gần như cùng lúc.
– Hoàn toàn do tai nạn ! Hannibal nhấnh mạnh.
– Thím hiểu rồi… Babal ! Cháu chạy đi báo cho chú Titus ngay ! Nói chú lấy xe đến ngay. Thím sẽ đưa cô Jamison về để băng bó vết thương ở đầu gối.
– Cháu tự đi về một mình được ! – Doris phản đối.
– Nhanh lên , Babal ! – Thím Mathilda nói tiếp, không chú ý đến lời của Doris. – Còn Peter, cháu nắm dây cương ngựa đi.
– Ngựa có cắn cháu không? Peter hỏi.
– Làm gì có chuyện đó ! Thím Mathilda, không hiểu gì về ngựa, la lên. – Ngựa đâu có cắn. Ngựa chỉ đá thôi !
– Úi chà !
Peter nhăn mặt nhưng tuân lệnh, mặc dù không hăng hái lắm.