Khi Kassandra tỉnh lại nàng thấy mình nằm trên giường, có tấm khăn lạnh vắt ngang đầu. Căn phòng mờ tối và có tiếng kêu vù vù hơi lạ. Một lát, nàng nhận ra tiếng kêu vù vù ấy là ở trong đầu nàng. Hình như Walmar đang nhìn nàng, đắp một cái gì ẩm ẩm lên mặt nàng, và nàng cũng cảm thấy có một vật gì ấm ấm đắp ngang ngực nàng.
Mãi một lúc thật lâu nàng mới nhận ra rõ Walmar, và tiếng vù vù mới hết. Ông Walmar ngồi ở một chiếc ghế gần giường nàng. Ông không nói gì. Nàng cũng vậy. Chỉ thỉnh thoảng ông thay tấm khăn lạnh ngang đầu cho nàng.
Kassandra lại ngủ thiếp đi cho tới khuya mới thức giấc lại, thấy nơi bàn ngủ của nàng có ánh đèn. Walmar vẫn ngồi canh chừng đấy.
Thấy nàng có vẻ tỉnh lại, Walmar hỏi:
– Kassandra, em cho anh biết chuyện gì xảy ra vậy?
– Em làm phiền lụy anh.
Ông cầm tay nàng, lắc đầu bảo:
– Đừng có nói bậy. Kể anh nghe rõ xem nào. Anh cần biết, để lo liệu cho em..
Cô tớ gái Anna lúc chiều tối đã vừa chạy vừa la vào phòng ông rằng bà Frau Von Gotthart đang nằm gần chết trong phòng. Ông đã kinh hãi chạy vào thấy không phải nàng gần chết, mà là bị đánh sao đó. Rồi ông hiểu ra.
Bây giờ ông nhắc:
– Nào, Kassandra, có chuyện gì vậy?
– Nó.. định giết em… hãm hiếp em… Em cho nó biết em là ai.
– Nhưng nó là ai?
– Chúng nó… chúng bắt Dolff.. chúng đánh anh ta… chúng kéo anh ta đi…
Nàng bỗng ngồi dậy, nhìn Walmar. Ông ta đưa cho nàng chiếc khăn lông. Nàng tiếp:
– Một đứa ở lại định hãm em… Em bảo… Em bảo… Em không phải Do Thái.
– Đúng rồi. Nếu em không bảo thế thì chúng giết em rồi đấy. Có thể chúng không giết anh chàng kia, nhưng giết em.
– Ông ta biết có thể là ngược lại như vậy, nhưng ông cứ nói thế.
– Rồi chúng làm gì anh ta?
Nàng lại khóc. Hồi lâu Walmar bảo:
– Thôi em ngủ đi. Anh sẽ ở đây với em. – Rồi ông tắt đèn.
Sáng hôm sau khi nàng tỉnh dậy thì ông đã trở về phòng của ông để nghỉ. Trong đêm ông đã suy nghĩ nhiều và quá buồn. Người nào đánh nàng đấy thật đã đánh thẳng tay không nhân nhượng. Ông cảm thấy thật là kinh rợn. Đây là quân của Đệ Tam Đế Chế. Phải chăng chúng đang nhắm đến mục đích đánh người như thế đấy? Đánh người và hãm hiếp phụ nữ, kiểm ta nghệ sĩ? Ông thấy nhục nhã, và tự dưng cũng thấy tội cho Dolff.
Lúc ông rời Kassandra để về phòng tắm rửa và uống cà phê xong, ông xem qua bao buổi sáng. Ông để ý tìm xem có tin nói gì về “tai nạn” của Dolff không. Đó là kiểu của chúng nó, giết người và bảo là tai nạn. Nhưng chẳng thấy tin gì.
Lúc Walmar trở lại phòng Kassandra thì nàng đang nằm nhìn lên trần nhà, đôi mắt lạc thần. Nàng nghe bước chân ông lại gần nhưng vẫn không nhìn qua ông.
Ông hỏi:
– Em thấy khỏe chưa?
Nhưng nàng chỉ nhìn trần nhà. Ông lại hỏi:
– Em cần gì, anh lấy cho em? Em thử tắm nước ấm, chắc khỏe lại..
Nhưng nàng lắc đầu và nằm im. Lúc lâu sau mới nhìn qua ông và hỏi:
– Nếu họ giết anhvà các con thì làm sao?
– Đừng nói bậy. Sao họ lại giết mình? – Nhưng Kassandra thì nghĩ là họ có thể làm bất cứ gì. Họ kéo người ta ra khỏi giường, dẫn đi, hoặc giết.
Walmar bảo:
– Kassandra… Chúng ta không sao đâu. – Tuy nói vậy chứ Walmar cũng biết là không ai còn an tâm nữa cả.
Kassandra đáp:
– Anh nói thế không đúng đâu. Chúng sẽ giết anh đấy. Vì rằng em đã cho chúng biết em là ai. Có lẽ chúng sẽ kéo đến đây…
– Không đâu! Em yên tâm. Anh là một người làm ngân hàng. Họ cần anh. Họ không hại anh và gia đình mình đâu. Hôm qua em cho họ biết em là ai thì họ đã cho em về đấy!
Nàng yên lặng gật đầu. Nhưng cảm thấy không an toàn gì nữa cả. Nàng lặp lại:
– Em làm phiền lụy anh!
– Thôi đừng nói nữa. Qua rồi. Thật là cơn ác mộng. Song đã qua rồi. Em hãy tỉnh lại đi!
Nhưng Dolff đã mất rồi,Kassandra vẫn lại rơi vào cơn ác mộng. Nàng chỉ còn sự trống vắng, đớn đau và kinh hãi khôn nguôi. Nàng chỉ muốn được ngủ một giấc thiên thu, một giấc ngủ đen, sâu không bao giờ dậy nữa!
Walmar bảo:
– Anh phải đến văn phòng vài tiếng đồng hồ để họp với nhóm người Bỉ. Rồi anh sẽ về ở nhà với em. Em thấy khỏe hơn chưa?
Kassandra gật đầu. Walmar cúi xuống, cầm bàn tay nàng lên hôn, rồi bảo:
– Anh yêu em, Kassandra. Mọi việc sẽ trở lại bình thường thôi.
Ông dặn người tớ gái Anna lo bưng đồ ăn sáng vào cho Kassandra; rồi ông ra đi. Ông cũng dặn Anna thấy gì thì đừng nói lại với các người tớ khác trong nhà. Anna gật đầu khôn ngoan. Và nửa giờ sau Anna bưng bữa ăn sáng vào cho Kassandra…
Kassandra không ngó ngàng gì đến bữa ăn. Chờ cho Anna ra khỏi phòng thì nàng với tay lấy tờ báo trên khay để đọc, hy vọng người ta có nói gì về Dolff chăng. Nàng đọc từng trang, từng mục, đến trang cuối mới thấy mấy dòng nói về Dolff Sterne. Tờ báo loan tin rằng tiểu thuyết gia Dolff Sterne bị một tai nạn tại nhà ở Bugatti và đã chết. Nàng khóc to lên nức nở một hồi lâu rồi bỗng im bặt.
Nàng nằm lặng im một hồi, rồi quyết định ngồi dậy. Nàng vẫn còn hơi run run và chóng mặt, nhưng nàng vịn tường đi vào phòng tắm. Nàng nhìn vào gương soi, thấy đôi mắt mình như dại hẳn đi, đôi mắt đã từng làm Dolff say đắm…
Nàng mở nước đầy bồn. Đóng cửa phòng tắm lại.
Khi Walmar trở về, khoảng hơn một giờ sau, thì tìm thấy Kassandra chết trong bồn đầy máu. Nàng đã cắt mạch máu…