Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.
Chọn tập

“A! Muốn xem muốn xem!” Mịch Nhi vừa nghe gói hàng ngày hôm qua mình đưa tới thế nhưng không có bị người lấy đi, lập tức ánh mắt sáng lên, hưng phấn giơ tay kêu la, “Chính là cái hộp lớn ngày hôm qua tôi đưa tới có đúng không? Anh giúp anh Tiểu Bạch thu hồi thật sự quá tốt rồi, tôi còn sợ để ở công ty có thể mất rồi ! Anh ấy còn chưa mở hộp nhìn một chút, đương nhiên là muốn đưa tới để cho anh ấy xem qua!”

Lãnh Dịch lại kinh ngạc sững sờ, cái âm thanh này. . . . . .

Cái âm thanh này không phải là em gái nhỏ chuyển phát nhanh ngày hôm qua sao? !

Vừa rồi Mịch Nhi chỉ nói vài chữ, Lãnh Dịch căn bản cũng không có nghĩ cô là em gái nhỏ chuyển phát nhanh ngày hôm qua, nhưng bây giờ cô hỏi nhiều như thế, Lãnh Dịch mới tỉnh ngộ lại, không sai, vị Mịch Nhi tiểu thư này xác thực chính là em gái nhỏ chuyển phát nhanh quấy rối hội nghị ngày hôm qua!

Ngày hôm qua em gái nhỏ một thân đồng phục chuyển phát nhanh, thế nhưng lắc mình một cái thành một vị tiểu thư tuyệt mỹ linh động như vậy?

Hơn nữa còn là vợ chưa cưới của tổng giám đốc?

Anh làm việc ở Triển thị năm năm, nhưng cho tới bây giờ cũng từng thấy tổng giám đốc mang phụ nữ xuất hiện, chỉ chốc lát mang đến phụ nữ, chính là vị hôn thê này! Có lẽ mấy năm này tiểu thư Mịch Nhi đều không ở trong nước, hôm qua hai người bọn họ mới xa cach gặp lại?

Lãnh Dịch trong đầu bắt đầu không ngừng chuyển động, thì ra là như vậy, như vậy tất cả mọi chuyện đều đã có giải thích, chỗ nghi ngờ không hiểu cũng có thể nghĩ thông suốt!

Ngày hôm qua nhất định là tiểu thư Mịch Nhi muốn cho tổng giám đốc một bất ngờ, mới có thể đột nhiên ăn mặc thành người chuyển phát nhanh xuất hiện, cô ấy còn vì dọa tổng giám đốc một chút, nói dối trong cái bọc là búp bê bơm khí, thật sự là rất có trí tưởng tượng nha!

Khó trách tổng giám đốc nói muốn thưởng vị nhân viên lễ tân cho phép tiểu thư Mịch Nhi vào kia, cũng khó trách tổng giám đốc vọt thẳng ôm lấy tiểu thư Mịch Nhi sải bước rời đi, người yêu rốt cuộc trở lại, dĩ nhiên là hưng phấn kích động không cách nào kiềm chế!

“Lãnh thư ký, Lãnh thư ký?” Mịch Nhi nóng lòng hỏi, “Lúc nào thì có thể đưa gói hàng tới, tự tôi đi lấy cũng được!”

“Tôi đi lấy, lập tức liền đưa tới.” Lãnh Dịch lấy lại tinh thần, lập tức trả lời dứt khoát, cung kính khom người với tổng giám đốc, anh xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Nhìn tiểu thư Mịch Nhi để ý gói hàng kia như vậy, bên trong nói không chừng là cô đặc biệt vì tổng giám đốc chuẩn bị bất ngờ, anh vẫn là nhanh lên một chút mang nó tới đây, để tránh thêm phiền toái.

Không thể không nói, Lãnh Dịch từ một phương diện khác mà nói đã muốn nói ra chân tướng, chẳng qua cái “bất ngờ”, nhưng là Liên Tĩnh Bạch tuyệt đối không thích.

Khi cái thùng chuyển phát đó và rất nhiều đồ dùng rất nhanh sẽ cùng nhau được người đưa vào phòng làm việc, mặt mày Mịch Nhi cười trộm không ngừng giới thiệu với Liên Tĩnh Bạch đồ bên trong thùng tốt cỡ nào, cô mất bao nhiêu tâm huyết, anh nhất định dùng một chút tuyệt đối sẽ yêu, nếu như có bất mãn, cũng có thể tùy thời cần sửa đổi, thề phải chế tạo riêng cho anh đồ dùng hàng ngày thích hợp nhất. . . . . .

Nếu như không phải là biết bên trong rốt cuộc đựng thứ gì, Liên Tĩnh Bạch có lẽ thật sự tràn ngập tò mò và mong đợi với thứ trong hộp đó, cũng sẽ nghĩ giống như Lãnh Dịch, suy đoán nhất định là quà tặng tốt nhất Mịch Nhi tỉ mỉ chuẩn bị cho anh, không kịp chờ đợi liền muốn mở ra.

Nhưng ngày hôm qua cô đã xác định rõ nói gói hàng đích thực chính là búp bê bơm khí, trong lòng anh dĩ nhiên không dậy nổi một vẻ ** mở rương xem một chút, anh rất sợ mình vừa nhìn thấy búp bê bên trong, sẽ nhịn không được phẫn nộ và tức giận, hung hăng giải quyết Mịch Nhi tại chỗ.

“Em nói nhiều như vậy, anh mau lại đây mở hộp ra nha!” Mịch Nhi vừa quảng cáo một lần, tuy nhiên cũng không thấy Liên Tĩnh Bạch hăng hái một chút, không nhịn được chống nạnh giọng giận dữ, “Đồ của em đưa anh cứ như vậy không vừa mắt anh ư, thiệt thòi em còn xài nhiều thời gian như vậy làm nhiều thí nghiệm như vậy!”

Mặt Liên Tĩnh Bạch cũng co quắp, anh vừa im lặng vừa khó chịu, chẳng lẽ Mịch Nhi thật không hiểu hàm nghĩa đưa búp bê bơm khí ư, cô hao tốn thật nhiều thời gian làm ra một búp bê mô phỏng toàn bộ, rốt cuộc là muốn anh dùng như thế nào?

Anh coi như không cần, sau khi mở hộp, loại vật này lại để cho anh thả vào nơi nào? Cho dù bị ai phát hiện anh thế nhưng cất giấu loại vật này, đây quả thực là toàn bộ bôi nhọ hình tượng của anh a!

Trầm mặc chốc lát, Liên Tĩnh Bạch nhìn chằm chằm Mịch Nhi hỏi: “Búp bê. . . . . . Khuôn mặt búp bê, là làm giống em sao?”

“Dĩ nhiên không phải! Em nào có biến thái như vậy, đem mình làm thành búp bê bơm khí làm gì!” Mặt Mịch Nhi kinh ngạc, giống như lần đầu tiên biết anh.

Liên Tĩnh Bạch cảm giác gân xanh trên trán của mình bạo động càng thêm lợi hại, ánh mắt Mịch Nhi lực sát thương mười phần, ý của cô rõ ràng đó là người có thể hỏi ra những lời này, mới phải che dấu biến thái đi! Quả thật khiến anh muốn hộc máu!

Nắm tay lại khắc chế mình, Liên Tĩnh Bạch lại hỏi: “Kích thước dáng người búp bê này? Có phải sẽ là size của em hay không?”

“Đùa gì thế! Em cũng không phải là điên khùng, làm sao sẽ làm chuyện như vậy!” Mịch Nhi sải bước nhảy ra, vẻ mặt thể hiện nghi ngờ không xác định nhiều hơn.

Không thể nào, cô cũng cũng chỉ là rời đi năm năm, chẳng lẽ trong lòng anh Tiểu Bạch đã có sở thích khác thường? Anh thế nhưng lại có loại nhu cầu này, biến thái quá. . . . . .

” Xóa bỏ tất cả những ý nghĩ quỷ dị trong não em cho anh, em không phải là biến thái không phải điên khùng, chẳng lẽ chính là anh sao!” Liên Tĩnh Bạch rốt cuộc không nhịn được, tiến lên nhéo hai má trắng nõn ủa Mịch Nhi, cắn răng nghiến lợi nói: ” Em tặng anh một búp bê mô phỏng toàn bộ, nhưng búp bê kia không có dung mạo của em không có vóc người của em, em bây giờ định cho anh xem loại hoàn toàn coi như là một phụ nữ khác gì đó này? Thậm chí còn mong đợi anh và nó cởi hết xảy ra nữa những thứ gì? Em cho rằng anh là ngựa đực còn là **, có thể đừng sai lầm như vậy hay không đừng khiến anh tức giận như vậy. . . . . .”

“Búp bê cũng coi là một phụ nữ khác sao?” Mịch Nhi lại cau mày bắt đầu suy nghĩ, thật sâu đi vào ngõ cụt.

Cô tự biết không cách nào gánh chịu nhu cầu thân thể anh Tiểu Bạch, lại càng không thể tiếp nhận anh và người khác xảy ra quan hệ, lúc này mới hao tổn thiết kế búp bê hàm lượng kỹ thuật vô cùng cao này. Chính cô lên kế hoạch xong là tình cảm thuộc về cô, ** thuộc về nó, như vậy cô và Liên Tĩnh Bạch cũng không có phản bội lẫn nhau, cũng có thể hài hòa ở mọi phương diện.

Nhưng nếu như anh phát tiết trên búp bê có tướng mạo người khác vóc người người khác, cũng coi là ** sao?

“Này, em đến tột cùng muốn cái gì a. . . . . .” Liên Tĩnh Bạch bóp mặt của Mịch Nhi đỏ bừng, oán hận buông tay ra, thở dài một tiếng, “Cái hộp này trước hết không cần hủy đi, đem nó cất đi. Anh đồng ý tạm thời không động vào em để cho em chuẩn bị, mặc dù sẽ rất vất vả, nhưng em cũng không cần cho là anh cứ như vậy không có tiết tháo cần búp bê bơm khí! Để em cái vị hôn thê này ở bên cạnh anh, anh có cần thiết phải chuẩn bị sẵn nó sao? !”

Chọn tập
Bình luận
× sticky