Triển Dĩ Mặc bị những lời này chọc giận đến nheo mắt lại, tay chân anh không nể tình nữa, chỉ mấy chiêu, liền đem hoàn toàn chế ngự khóa Dịch Nhi ở trong ngực.
“Dịch Nhi, cái miệng không đứng đắn này của em, xem ra, chỉ có lấp kín mới có thể thật sự yên lặng…”
Triển Dĩ Mặc hừ lạnh một câu nguy hiểm bên tai Dịch Nhi, tiếp đó, môi mỏng hoàn mỹ của anh thay đổi đối tượng công kích, dịu dạng, nhưng kiên quyết, đặt lên đôi môi kiều diễm đỏ mọng của Dịch Nhi.
“Ưm —— ” Dịch Nhi hít một hơi, kinh ngạc bật thốt lên tiếng thét kháng cự.
Ngay lúc cô há miệng, đầu lưỡi Triển Dĩ Mặc nắm lấy thời cơ, khéo léo lợi dụng cơ hội xâm nhập mặt trận phe địch.
“A ô—— ư ô…” Dịch Nhi không dám tin mở to hai mắt, thứ gì đang chui vào trong miệng mình, sao anh có thể buồn nôn như vậy, lại đem đầu lưỡi vào trong miệng cô!
Dịch Nhi càng kháng cự kịch liệt hơn, nhưng tất cả sự phản kháng mạnh mẽ của cô, đều bị Triển Dĩ Mặc lấy nhu khắc cương, nhẹ nhàng giải quyết, tay trái anh giữ thật chặt sau gáy Dịch Nhi, không để cho cô tránh thoát dù chỉ một chút, tay kia thì dịu dàng che lên ánh mắt cô, dạy cô lúc hôn phải nhắm mắt lại.
Mà môi lưỡi của anh phát huy toàn lực tấn công, cho tới lúc Dịch Nhi yếu dần, môi anh ngậm đôi môi của cô, răng môi phối hợp nhịp nhàng, hôn không nặng không nhẹ, cắn cánh môi nhạy cảm của cô, mà lưỡi thì linh hoạt tiến quân thẳng tốc vào bên trong, châm lửa khắp nơi trong miệng Dịch Nhi.
Dịch Nhi là người mới rời nhà đâu thể nào địch nổi Triển Dĩ Mặc lão luyện trong chuyện này, không thể sánh được kỹ xảo của anh, đầu lưỡi giống như mang theo dòng điện, lướt nhẹ qua mỗi một góc trong miệng Dịch Nhi, cũng khiến cho cô cảm thấy tê dại nóng rực, khó mà ngăn cản.
Dịch Nhi đối với nụ hôn sâu của Triển Dĩ Mặc, chỉ có thể bị động tiếp nhận, môi của cô từ từ sưng lên, mặt dần dần đỏ bừng, nhịp tim và hô hấp không ngừng tăng nhanh, ở dưới loại khiêu khích kịch liệt giống như vũ bão này, cô thật sự quên phải tiếp tục hít thở…
”Bảo bối, em không lưu loát như vậy thật đáng yêu —— ” Triển Dĩ Mặc trước lúc Dịch Nhi đến giới hạn, cuối cùng cố nén xúc động buông cô ra, anh hôn nhẹ một cái ở trên trán Dịch Nhi “Sau này, anh sẽ dạy em cái này…”
“Anh!” Cối cùng môi Dịch Nhi cũng được tự do, cả người cô xụi lơ trước ngực Triển Dĩ Mặc, nhưng vẫn vừa giận lại vừa xấu hổ căm phẫn hét lên “Anh còn dám —— ”
Triển Dĩ Mặc vô cùng nhàn nhã, nhỏ giọng uy hiếp cô: “Nói thêm một câu anh không muốn nghe nữa, anh liền hôn em đến ngất đi!”
“Anh —— ” Dịch Nhi cảm nhận được sự kiên định trong lời nói của anh, lập tức nuốt xuống tất cả những lời định nói.
Nhưng chuyện tối nay cô cũng không tiếp nhận nổi, nụ hôn đầu và hôn sâu đều bị tên ác ma này cướp mất, làm sao Triển Dĩ Mặc có thể như vậy, làm ra những chuyện này với cô, nói ra những lời đó!
Anh là đang xem cô như loại phụ nữ tùy tiện kia, Dịch Nhi cô không phải là thứ phụ nữ ngây thơ anh chỉ ngoắc tay nói mất lời ngon tiếng ngọt là có thể chinh phục được, cô càng không tin hoa mỗi ngày hoa công tử không nói mấy chục lần lời bày tỏ trước mặt của những người phụ nữ khác!
“Không nên để cho tôi nhìn thấy anh lần nữa!” Dịch Nhi đẩy triển Dĩ Mặc ra, vừa uất ức lại khổ sở, hừ một tiếng xoay người rời đi.
Hôm nay coi như cô xui xẻo, xem như bị chó hôn, sau này, nhất định cô phải cách “chó” xa một chút, không cho anh có bất kỳ cơ hội nào để bắt nạt mình!
Triển Dĩ Mặc vừa nhìn thấy vẻ mặt của Dịch Nhi, lập tức nhìn thấu cái kiểu “không chọc được thì trốn tránh” trong lòng cô, anh nhất thời cười xấu xa một tiếng, quyết định nói cho cô một tin tức “không may”: “Dịch Nhi, em đừng đi vội! Anh hỏi em, em tới tham gia hôn lễ, có chị ấy muốn mời em làm phù dâu không?”
“Đúng thì thế nào, liên quan gì tới anh!” Dịch Nhi còn chưa bởi vì câu hỏi của anh mà dừng bước, cô đứng cách anh một khoảng rất xa, quay mặt lại, khó chịu nói “Tôi nói cho anh biết, hôn lễ của chị Mịch Nhi vừa kết thúc, tôi lập tức trở về căn cứ, suốt đời chúng ta sẽ không qua lại với nhau!”
“Như vậy, mấy ngày tới nhất định chúng ta sẽ thường xuyên gặp mặt! Dịch Nhi, em nhất định chưa biết, phù rể trong hôn lễ của anh cả, là anh —— ” Triển Dĩ Mặc lộ ra nụ cười ác ma “Tiểu thư, trong mấy ngày tới diễn thử và lo liệu hôn lễ, xin chỉ giáo nhiều hơn, hy vọng chúng ta có thể phối hợp tốt đẹp!”
“A? Không!” Dịch Nhi không dám tin tưởng bịt kín lỗ tai, đây quả thực là sấm sét giữa trời quang, vào lúc cô quyết định sau này phải tránh xa Triển Dĩ Mặc, anh lại nói sau này phải thường xuyên hợp tác!
Dịch Nhi biết, đây cũng không phải là anhnói để dọa cô, hôn lễ nhà giàu vừa rườm rà lại phức tạp, huống chi là nhà họ Triển và nhà họ Mục liên thủ cử hành hôn lễ thế kỷ, nó không cho phép có một chút sai lầm nào. Cô đã quyết định làm phù dâu, thì nhất định phải cùng phù rể tiếp xúc chung, nhiều lần diễn thử để đảm bảo không xảy ra bất cứ chuyện gì không may ở hôn lễ chính thức.
Mấy ngày trước phù rể còn chưa xác định, cô cũng chỉ tạm thời đem chuyện này để ở trong lòng. Nhưng nếu như phù rể lại là Triển Dĩ Mặc, là cái tên ngựa đực bây giờ cô chỉ sợ tránh không kịp, như vậy thời điểm buổi diễn thử hôn lễ, cùng ăn ở, gặp mặt với anh vô cùng đau khổ!
“Tôi không tin, tôi phải đi hỏi chị!” Dịch Nhi hung hăng cắn môi, cô trừng mắt nhìn Triển Dĩ Mặc một cái, nghiến răng nói: “Nhất định có cách thay đổi việc này, tôi không tin phù rể phải là anh! Nhất định chị Mịch Nhi có thể thay người khác, tôi thà không làm phù dâu, cũng không cần gặp mặt anh!”
Nói xong, cô cũng không quay đầu lại, chạy như bay, sốt ruột đi trao đổi chuyện này với Mịch Nhi.
Triển Dĩ Mặc cũng không ngăn cản cô, chờ Dịch Nhi chạy xa, anh mới sờ cằm, tự tin cười một tiếng: “Ngốc, làm sao tôi có thể không cân nhắc tới sự tồn tại của Mịch Nhi! Nhưng mà, anh cả sẽ giúp tôi khuyên Mịch Nhi, phù dâu và phù rể đã như đinh đóng cột, nhất là hai người tôi và em!”
Vì thế, anh không tiếc moi tim thổ lộ tình yêu, quyết không thay đổi tình cảm của mình trước mặt anh cả, dùng mọi cách cầu xin anh cả tác hợp quan hệ của hai người.
Liên Tĩnh Bạch cũng không hổ là anh trai anh, sau khi chắc chắn anh đã tìm được tình cảm chân thành của mình, gật đầu bảo đảmnhất định anh và Dịch Nhi sẽ trở thành phù rể và phù dâu, hơn nữa còn tạo cơ hội cho họ trước hôn lễ, cố gắng để cho anh và Dịch Nhi sống chung!
Triển Dĩ Mặc vuốt nhẹ đôi môi lưu lại mùi vị của Dịch Nhi, cuộc đời này, nhất định cô không chạy thoát khỏi lòng bàn tay anh!