Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Mật mã Da Vinci

Chương 91

Tác giả: Dan Brown

Silas ngồi ở ghế hành khách trong chiếc xe limousine Jaguar đang đỗ gần Nhà thờ Temple. Tay hắn cảm thấy nhâm nhấp trên viên đá đỉnh vòm khi hắn đợi Rémy trói và bịt miệng Teabing ở đằng sau bằng chiếc dây thừng tìm thấy trong thùng xe.

Cuối cùng, Rémy ra khỏi khoang sau xe, đi vòng quanh rồi vào ghế ngồi lái bên cạnh Silas.

“Chắc rồi chứ?”, Silas hỏi.

Rémy cười tủm tỉm, giũ sạch nước mưa, ngoái mắt qua tấm ngăn để ngỏ nhìn cái thân hình dúm đó của Leigh Teabing ở phía sau: “Lão ta không thể đi đâu cả”.

Silas nghe thấy tiếng ú ở của Teabing và hiểu rằng Rémy đã dùng băng keo cũ để bịt miệng ông ta.

“Fame ta gueule”(1), Rémy quát với Teabing. Với tay sang bảng điều khiển, Rémy ấn một nút nhỏ. Một tấm ngăn mờ đục dựng lên bịt kín phía sau. Teabing biến mất và tiếng ông ta câm bặt. Rémy liếc nhìn Silas: “Tôi đã nghe tiếng rền rĩ khốn khổ của lão ta quá đủ rồi”.

Vài phút sau khi chiếc limousine Jaguar lao nhanh trên đường phố thì điện thoại của Silas reo. Thầy Giáo. Hắn phấn khởi trả lời: “Xin chào Thầy?”.

“Silas”, giọng Pháp quen thuộc của Thầy Giáo nói, “nghe thấy tiếng con, ta nhẹ cả người. Điều đó có nghĩa là con vẫn an toàn”.

Silas cũng yên tâm hẳn khi nghe thấy giọng nói của Thầy Giáo. Suốt nhiều giờ qua, kế hoạch hành động đã bị đối hướng xoay chiều xoành xoạch. Cuốì cùng, giờ đây dường như đâu lại vào đấy: “Con đã có được viên đá đỉnh vòm”.

“Đây là tin tuyệt vời”, Thầy Giáo nói với hắn, “Rémy ở cùng con chứ?”.

Silas rất ngạc nhiên khi nghe thấy Thầy Giáo gọi tên Rémy: “Vâng, Rémy đã giải thoát cho con”.

“Vì ta đã ra lệnh cho hắn làm thế, ta chỉ ân hận là con đã phải chịu đựng sự giam giữ quá lâu”.

“Gò bó thân xác không có nghĩa ý gì cả. Điều quan trọng là chúng ta đã có được viên đá đỉnh vòm”.

“Đúng vậy, ta cần con trao nó cho ta ngay lập tức, thời gian rất quan trọng”.

Silas rất háo hức vì cuối cùng cũng được gặp Thầy Giáo mặt đối mặt: “Vâng, thưa Thầy, con rất vinh dự”.

“Silas, ta muốn Rémy sẽ mang nó đến cho ta”.

Rémy? Silas tiu nghỉu. Sau mọi việc Silas đã làm cho Thầy Giáo, hắn đã tin rằng chính hắn sẽ là người được tự tay trao vật báu. Thầy Giáo biệt đãi Rémy sao?

“Ta cảm thấy được sự thất vọng của con”, Thầy Giáo nói. “Điều đó nói lên rằng con không hiểu ý ta”. Thầy Giáo hạ giọng xuống thành một tiếng thì thầm: “Con phải tin rằng ta muốn nhận được viên đá đỉnh vòm từ con – Người của Chúa – hơn là từ tay của một tên tội phạm. Nhưng Rémy phải bị xử lý.

Hắn đã không tuân lệnh của ta và phạm phải một sai lầm nghiêm trọng khiến cho sứ mệnh của chúng ta lâm nguy”.

Silas cảm thấy ớn lạnh và liếc qua Rémy. Việc bắt cóc Teabing không nằm trong kế hoạch và quyết định làm gì với ông ta đặt ra một vấn đề mới.

“Con và ta là người của Chúa”. Thầy Giáo thì thầm, “chúng ta không thể bị ngăn chặn khỏi mục đích của chúng ta”. Một thoáng dừng dễ sợ trên đường dây. “Duy chỉ vì lý do đó, ta sẽ yêu cầu Rémy mang viên đá đỉnh vòm cho ta. Con hiểu chứ?”.

Silas cảm nhận được sự tức giận trong giọng nói của Thầy Giáo và rất ngạc nhiên là Thầy Giáo đã không thông cảm hơn.

Việc Rémy lộ diện là không thế tránh khỏi, Silas nghĩ. Rémy đã làm điều hắn phải làm. Hắn đã cứu viên đá đỉnh vòm.”Con hiểư” Silas gượng đáp.

“Tốt. Vì chính sự an toàn của con, con cần phải rời khỏi đường phố ngay lập tức. Cảnh sát sẽ sớm tìm kiếm chiếc limousine và ta không muốn con bị bắt. Opus Dei có một dinh thự ở London, con biết chứ?”.

“Tất nhiên rồi”.

“Con được chào đón ở đó chứ?”.

“Với tư cách là một đạo hữu”.

“Thế thì hãy đi đến đó và ra khỏi tầm ngắm. Ta sẽ gọi con ngay khi ta có được viên đá đỉnh vòm và giải quyết được vấn đề hiện nay của ta”.

“Thầy đang ở London chứ?”.

“Hãy làm như ta dặn và mọi việc sẽ tốt đẹp”.

“Vâng, thưa Thầy”.

Thầy Giáo trút một tiếng thở dài, như thể điều mà Thầy phải làm bây giờ là rất đáng tiếc: “Đã đến lúc ta nói chuyện với Rémy”.

Silas đưa máy cho Rémy, hắn cảm thấy đây có thể là cuộc điện đàm cuối cùng của Rémy Legaludec.

Khi Rémy cầm lấy điện thoại, y biết tên thầy tu tội nghiệp dị hợm này không hề biết số phận nào đang đợi hắn sau khi hắn đã hết phận sự.

Thầy Giáo đã lợi dụng ngươi, Silas.

Và giám mục của ngươi chỉ là một con tốt.

Rémy vẫn còn ngạc nhiên trước sức thuyết phục của Thầy Giáo. Giám mục Aringarosa đã tin tưởng mọi thứ. Ông đã mù quáng bởi chính sự liều lĩnh tuyệt vọng của mình. Aringarosa quá ham hố đâu còn bụng dạ nào mà tin. Mặc dù Rémy không thích Thầy Giáo lắm, y vẫn tự hào là đã chiếm được lòng tin của Thầy Giáo và giúp đỡ Thầy đáng kể. Mình xứng với số tiền được trả.

“Nghe kỹ nhé”, Thầy Giáo nói. “Hãy đưa Silas tới dinh thự của Opus Dei và thả nó xuống cách đó mấy con phố. Sau đó lái xe tới Công viên Saint James. Nó ở cạnh Nhà Quốc hội và tháp Big Bell. Anh có thể đỗ chiếc limousine ở Horse Cuards Parade. Chúng ta sẽ nói chuyện ở đó”.

Nói đoạn, ông ta tắt máy.

Chú thích:

(1) Tiếng Pháp trong nguyên bản: Câm cái mõm của người lại!

Bình luận