Tả Đằng Tây Tử khẽ nép vào lòng Hắc Diêm Tước như một chú chim nhỏ yếu đuối.Nhưng hành động này trong mắt Tả Đằng Triết Dã thì trông thật là hài hước. Em gái mình từ trước đến giờ luôn kiêu ngạo vô lối, nay ở trước mặt Hắc Diêm Tước thì cứ như là một con cừu non hiền lành đáng yêu.
Anh quay lại ôn hòa nói với Triển Diệc Tường và Dick:”Nơi này giao lại cho hai người đó, tôi cùng Mạn Vi đi ăn một chút.”
Triển Diệc Tường gật đầu một cái rồi tiếp tục cầm micro cùng Dick nói về chiến lược hợp tác trong tương lai giữa Thịnh Thế và Ny Thường.
Tả Đằng Tây Tử được Hắc Diêm Tước dẫn tới một bàn tiệc sang trọng gần khán đài, vừa ngồi xuống thì cô ta liền phất tay gọi Tả Đằng Triết Dã:”Anh, mau đến đây đi!”
Tả Đằng Triết Dã gật đầu, rồi cưng chiều cười cười với Tả Đằng Tây Tử. Sau đó, anh liền quay sang phía bên cạnh, dịu dàng nói:”Mạn Vi, em có muốn sang bên đó một chút không? Ha ha, giới thiệu với em một chút, kia là em gái anh!”
Khuôn mặt Tường Vi trắng bệch như tờ giấy.Nếu như không có son môi giúp che đi đôi môi tái nhợt thì không biết bây giờ cô sẽ có một bộ dạng dọa người như thế nào!
“À, Tả Đằng tiên sinh…… Tôi….Tôi không hợp với những nơi như thế này cho lắm…… Anh cứ đi một mình là được rồi.”
Cô nhẹ nhàng từ chối Tả Đằng Triết Dã,đôi mắt ngơ ngác như nai con không dám nhìn thẳng về phía Hắc Diêm Tước. Tiên sinh…… Sao lại có thể xử sự như không quen cô vậy? Tiên sinh có biết, điều này làm cô đau lòng đến nhường nào không?
“Mạn Vi, cô làm vậy là đang khách khí với tôi sao?Cô cứ gọi tôi là Triết Dã cũng được. Dù chúng ta mới chỉ gặp nhau một vài lần, nhưng tôi đối với cô có cảm giác như là người quen vậy. Không biết tôi có vinh dự được trở thành…..Bạn của cô không?”Tả Đằng Triết Dã do dự hỏi, sợ nhanh quá sẽ làm người đẹp hoảng sợ.
“Tất nhiên, tất nhiên rồi!”Tường Vi thật muốn cắn lưỡi mình.Mình cứ như vậy đồng ý với người ta, vậy thì lát nữa làm sao có thể từ chối không ra bàn rượu cùng với người ta được,chẳng lẽ cô định sẽ đối mặt với tiên sinh hay sao?
Vậy mình sẽ lấy thân phận gì để đối mặt với ngài ấy? Chẳng phải ngài ấy đã biết mình là Mạn Đà La rồi sao?Cô không dám chắc, ngài ấy có biết cô là Tường Vi hay không nữa!
“Vậy thì tốt! Mau đến đây đi Mạn Vi,tôi tin rằng cô sẽ thích thức ăn tối nay!”
Tả Đằng Triết Dã vui vẻ nắm lấy tay cô,giúp cô nhấc làn váy dài, phong độ dẫn cô đi về phía bàn tiệc của Tả Đằng Tây Tử.
Một màn này đều đã được Hắc Diêm Tước nhìn rõ.Đôi mắt đen như mực lạnh lùng của hắn nhìn chằm chằm vào cô. Nhìn bóng dáng màu bạc đang tiến gần về phía hắn, hắn không thể phủ nhận, cô thật đẹp!
Trang sức cao quý của Điển Nhã trên người cô làm dung nhan cô thêm phần quý phái.Hắn cảm thấy như thể cần cổ mảnh khảnh của cô đang ở trong tay hắn, chỉ cần hắn ấn nhẹ một cái thôi thì cô sẽ hương tiêu ngọc vẫn. Mà hiện tại thì cô đang đứng rất gần hắn,xương quai xanh quyến rũ kết hợp với động tác vừa quay đầu vừa giơ tay lên làm nổi bật đường cong lung linh của cô.
Màu bạc tinh linh?
Ha!
Hắn cười nhạo một tiếng.Đúng là hợp với thể loại dâm phụ như cô mà!
“Hì hì, Tước, đó chính là Tả Đằng Triết Dã, anh trai em.Bên cạnh là bạn gái mới của anh ấy.”Tả Đằng Tây Tử như một cô vợ hiền, ngoan ngoãn rót rượu cho Hắc Diêm Tước.
Ngồi chung bàn với hai người họ còn có Nhạc Tín Dương và Rhona.
Khi vừa thấy Hắc Diêm Tước,Rhona đã như mở cờ trong bụng. Nhưng bên cạnh cô ta lại có Nhạc Tín Dương liên tục canh giữ,cô ta không thể làm gì khác ngoài việc nhẫn nại.
Nhưng cô ta lại không thể ngờ được Tả Đằng Tây Tử lại xông ra, chạy đến trước mặt hắn gọi “Tước” liên tục, khiến cô nghe thế nào cũng cảm thấy chói tai!
“Tả Đằng tiểu thư,sao cô lại không giới thiệu cho chúng tôi vị tiên sinh ngồi cạnh cô vậy?Nhìn hai người thân mật như vậy, chẳng lẽ hai người có quan hệ yêu đương sao?” Rhona không cam lòng bị Hắc Diêm Tước bỏ mặc,không thể làm gì khác ngoài việc gây sự chú ý đối với hắn. Nhìn ánh lửa trong mắt cô, như thể đang nói lên câu chuyện tình bí mật được vất vả xây dựng giữa cô và hắn.
“Ha ha, Na Na đừng nói đùa.Vị này là một nhân vật có thể làm mưa làm gió trên thương trường, tổng giám đốc của Hắc thị,Hắc Diêm Tước tiên sinh!”Nhạc Tín Dương đổ đầy mồ hôi lạnh. Từ lúc Hắc Diêm Tước vừa ngồi vào bàn này thì toàn thân anh đã bắt đầu căng thẳng. Anh không thể ngờ được, Hắc Diêm Tước lại có quan hệ với Tả Đằng Tây Tử.
Rhona cầu còn không được,nhưng do thân phận hạn chế nên cô ta chỉ có thể làm bộ như vừa mới quen Hắc Diêm Tước. Cô ta tỏ vẻ xấu hổ ngại ngùng,âm thầm đá lông nheo với hắn:”Chào Hắc tổng giám đốc, ngưỡng mộ quý danh đã lâu.”
Đôi mắt như chim ưng của Hắc Diêm Tước khẽ lướt qua Rhona,đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, nói:”Quá khen rồi. Nhạc tổng giám đốc đúng là có phúc lớn.Nghe nói Thịnh Thế có nhiều người đẹp, cô gái ở bên cạnh Nhạc tổng xinh đẹp như hoa, quả là khiến người ta ghen tị!”
“Ha ha, Hắc tổng giám đốc quá khen rồi.Đời này có thể có Na Na ở bên cạnh bầu bạn thì tôi cũng đã mãn nguyện lắm rồi!”Nhạc Tín Dương không biết trong lúc mình đang khen Rhonalà cô gái tốt,thì cô ta lại đang dùng ánh mắt để quyến rũ người đàn ông ở phía đối diện.
Lúc này Tả Đằng Triết Dã đưa Tường Vi đang chảy mồ hôi lạnh ròng ròng tới gần bàn tiệc.
“Tả Đằng Triết Dã tiên sinh, ngài tới rồi sao? Mời ngồi, mời ngồi!”
Nhạc Tín Dương thấy Tả Đằng Triết Dã bước tới thì vội vàng đứng dậy kéo ghế cho anh. Dù sao Ny Thường cũng là khách hàng lớn của Thịnh Thế,hắn không thể không quan tâm được!
Ai ngờ Tả Đằng Triết Dã cũng kéo một chiếc ghế ra,đợi Tường Vi ngồi xuống rồi mới bước tới ngồi trên chiếc ghế mà Nhạc Tín Dương đã kéo sẵn.”Cảm ơn Nhạc tổng đã khách sáo.”
Tường Vi vừa hoang mang vừa hoảng sợ mà ngồi xuống.Chiếc bàn tròn tinh xảo bày biện nhiều món ngon, vừa đủ dùng cho sáu người. Bên trái cô là Tả Đằng Triết Dã, nhưng bên phải cô……lại là tiên sinh!Cả người cô run như cầy sấy, cô không dám quay qua nhìn khuôn mặt của tiên sinh.
Nhắm mắt, cô cố gắng nhắc mình không để ý tới người bên phải,nhưng khí thế bức người của hắn làm cô không thể nào mà không chú ý.
“Mạn Vi, tối nay có rất nhiều món ngon.Thích món nào thì cứ ăn thoải mái đi nhé!”Tả Đằng Triết Dã không nhìn ra sự khác thường của cô, ân cần giúp cô chuẩn bị bát đũa.
Cảnh này để Tả Đằng Tây Tử thấy được,khiến cô không thể nào không kinh ngạc:”Anh, sao anh có thể đi phục vụ người khác như vậy?”