Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 354: Hôn lễ vô cảm

Tác giả: Thích Thích
Chọn tập

“Trạch, bảo bối thân ái, chúng ta sẽ không chia cách nữa nhé, được không?”

Tâm tình Tường Vi kích động, ôm chặt con mình, khẽ thở dài, cô nghĩ tới biện pháp duy nhất, chính là mượn sức hoàng tử Alva Aure, đưa Tiểu Trạch hoàn toàn thoát khỏi Hắc Diêm Tước.

Từ khi cô khổ sở chờ anh bình an trở về, đến khi anh cứu cô từ trong nguy nan lần thứ hai, khi anh nhu tình mật ý ôm hôn cô, cho tới khi anh mặt không cảm xúc tuyên bố gả cô vào hoàng thất Saudi, từ cái đêm kinh hãi trong cung điện của Alva, cho tới bão cát kinh hiểm trong sa mạc___ cô đã sâu sắc hiểu ra rằng, người đàn ông này có khả năng hủy hoại cô, cũng có khả năng cứu vớt cô1

Sự hủy hoại của anh luôn đẩy cô vào vực sâu vạn trượng, khổ sở không chịu nổi, nhưng cũng cùng với đó, trong những lúc vô ý anh tỏ ra dịu dàng, hoặc là càng đa tình với thứ không thuộc về mình, luôn làm cô không kiềm chế được tình cảm mà liên tục hãm sâu, nhưng kết quả thì vẫn là nỗi đau không chịu đựng được!

Yêu anh hận anh, kết quả đều giống nhau thôi, vậy thì chỉ có thể tránh xa anh, mang Tiểu Trạch đi tìm một cuộc sống mới! Nhưng mà cô nhất định phải tìm được một người có thế lực bảo vệ được mẹ con cô, Tiểu Trạch mới có thể thoát khỏi nguy hiểm, thoát khỏi cô mình và Hắc Diêm Tước!

“Mẹ, ôm con, Tiểu Trạch không muốn xa mẹ!” Tiểu Trạch hồn nhiên cười rộ lên, lộ ra răng mèo nhỏ cực kỳ đáng yêu, bên má có lúm đồng tiền nhàn nhạt, rất đẹp trai, rất đáng yêu.

Chợt cô nhớ tới một chuyện đáng sợ, liền ôm lấy con, vội vàng nói:

“Ừ, Tiểu Trạch ngoan, nói cho mẹ nghe, mấy ngày nay, sáng sớm lúc ngủ dậy, con có còn lung tung lộn xộn để bị thương không?”

Tiểu Trạch nghiêng đầu, cắn môi, đôi mắt sáng  ngời xoay tròn mấy vòng, nó không dám nói, có mấy lần lúc ngủ dậy vào buổi sáng thấy trên người có một ít vết thương, bởi vì nếu như mẹ biết nó bị thương sẽ chảy nước mắt, mà nó thì không muốn mẹ nó khóc, cho nên nó lắc đầu: “Không có.”

Lúc này Tường Vi mới thở phào một hơi, xoa xoa cái đầu đã được bọc kỹ trong chiếc khăn trùm đầu màu trắng: “Ừ, Tiểu Trạch thật là đứa con ngoan của mẹ.”

“Hì hì…”

Lúc này vang lên một chặp tiếng gõ cửa dồn dập, khiến Tường Vi ôm chặt lấy Tiểu Trạch, vội vàng leo lên chiếc ghế, nóng nảy nhỏ giọng gọi: “Tưởng Diệp___ Anh đỡ Tiểu Trạch giúp em với!” 

Tưởng Diệp đứng dưới cửa sổ đã hút xong một điếu thuốc rồi, anh ta quay đầu lại, giang hai tay, một phát kéo luôn đứa trẻ Tường Vi trao ra vào trong ngực, ngước mắt lên: “Em cũng leo xuống nhanh lên, chúng ta cùng nhau đi khỏi đây!” 

Không ngờ là, Tường Vi kiên định lắc đầu với anh ta: “Tưởng Diệp, xin lỗi anh, thật ra thì em chưa từng nghĩ là sẽ rời khỏi đây, cứ cho là em có đi, cô em, Alva và cả anh ấy nữa, ba người bọn họ sẽ không ngừng truy nã chúng trên khắp thế giới, em biết thế lực của các anh, em không muốn đưa Tiểu Trạch đi để chết nơi dọc đường, càng không muốn liên lụy anh… anh hiểu không?”

“Tường Vi!” Tưởng Diệp nghiêm nghị hỏi: “Em thật sự định ở lại đây sao? Đừng quên, em vốn không yên tên hoàng tử đồ bỏ kia! Cần gì vì thủ đoạn của bọn họ mà mất đi hạnh phúc của mình? Thật ra anh muốn nói cho em biết là, cha nuôi anh đã bỏ trốn cùng với cô em rồi, thế lực của bọn họ đã bị tan rã, em biết không? Mặc dù anh không dám chắc, nhưng có lẽ có liên quan tới Hắc Diêm Tước!” 

“Sao lại thế? Cô em bọn họ…” Tường Vi ngạc nhiên, nhưng cô không kịp hỏi nhiều nữa, tiếng gõ cửa càng lúc càng to, cô vội vàng dặn dò Tưởng Diệp: “Trước em cứ giao Tiểu Trạch cho anh đã nhé, em phải ổn định ở đây đã, anh cứ đưa Tiểu Trạch đi trước, tìm một chỗ ở, chờ qua thời gian này, em sẽ đi tìm anh, nhớ là, Tưởng Diệp… em cảm ơn anh nhiều!” 

Tường Vi kiên định nhìn Tưởng Diệp, đợi anh ta gật đầu rồi, Tường Vi khẽ cười nhạt, sau đó đóng cửa sổ lại.

Leo xuống khỏi chiếc ghế, kéo bộ lễ phục nặng nề vàng chói lọi, cô đi ra mở cửa___

“Vương phi, hoàng tử điện hạ mời ngài vào bàn.” Mấy hầu gái ngoài cửa thấy Tường Vi cuối cùng cũng mở cửa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Tường Vi biến sắc, khẽ gật đầu, đi tới trước gương, chỉnh lại trang dung lần nữa, hít sâu một hơi, sau đó trùm tấm sa mỏng màu vàng kim lên mặt, cất bước chân nặng nề, cô không biết lát nữa đi ra sẽ gặp phải tình cảnh như thế nào, chỉ biết là, cho dù như thế nào, cô nhất định phải kiên cường.

Màu vàng tràn ngập đại sảnh, khắp nơi là bầu không khí vui mừng, có thể vào được đại sảnh màu vàng kim, thường đều là những nhân vật quan trọng của Saudi. Ở tầng dưới đều chỉ là những nhân vật tương đối,….

Hoàng tử Alva Aure cuối cùng cũng cưới người vương phi sắp được ghi vào sử sách, mặc dù có nghe rằng vương phi là một người ngoại tộc, nhưng ngày nay tư tưởng của mọi người ở Ả-rập Saudi đã cởi mở hơn rất nhiều, người ta tin rằng chân tình là vô giá, chỉ cần có chân tình, có thể xóa bỏ hết những quan niệm thế tục, tác hợp cho tình yêu.

Dĩ nhiên hôn sự của Alva cũng có gặp phải sự phản đối từ phái những người truyền thống, cho nên cuộc hôn nhân này nửa buồn nửa vui, cũng không được toàn bộ người Saudi ủng hộ.

“Alva! Chú nói rồi, cha ngài sẽ không tới! Đám cưới này cần phải hủy bỏ ngay lập tức, vương phi phải là người Ả-rập Saudi chúng ta!” Trong bữa tiệc, đã có mấy người có địa vị trong vương thất cất lời sẵng giọng nói.

Alva ngồi giữa tiệc rượu, vẻ mặt có chút không vui: “Chú ba, cha cháu đã đồng ý sẽ tới tham dự hôn lễ của cháu, chỉ là sức khỏe ngài không tốt thôi, lát nữa ngài sẽ đến.”

Alva nói xong, dư quang nơi khóe mắt liếc nhìn vẻ mặt Hắc Diêm Tước mấy lần. Hôn lễ đã kéo dài hơn một tiếng, cha không tới, anh ta rất lo Hắc Diêm Tước sẽ ‘mặt rồng giận giữ’, hai tiếng, thời gian đã không còn lại nhiều!

“Alva, anh đừng cố chấp như vậy! Phụ nữ thì còn nhiều, cần gì khăng khăng cưới người phụ nữ này làm vương phi?” Một người khác thuộc phe chống đối ngay lập tức phụ họa. Alva là một người đàn ông đa tình nhưng trọng tình, đồng thời cũng rất bác ái, bọn họ không sao hiểu được, có biết bao nhiêu phụ nữ, tại sao Alva chỉ muốn lập người kia làm vương phi?

“Bởi vì trong mắt tôi, cô ấy là độc nhất vô nhị, là người phụ nữ có thể để cho tôi nhớ mãi không quên suốt năm năm qua! Cô ấy hoàn toàn đủ tư cách làm vương phi, khí chất của cô ấy, dung mạo của cô ấy hoàn toàn phù hợp với hình tượng một vương phi, thậm chí cô ấy còn có thể vượt qua cả công nương Diana đã mất của nước Anh nữa!”

Alva hơi bị kích động nói, thực vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Tường Vi đủ để làm người khác rung động, mà khí chất cao nhã không màng danh lợi của cô, đủ để làm cho tất cả vương thất Saudi bọn họ nhờ cô mà nổi tiếng trên đời!

Chọn tập
Bình luận