Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa

Chương 28: Cắm sừng

Tác giả: Lan Hồ Điệp 134
Chọn tập

Bước vào cửa Lăng Triều nhìn thấy Thần Phong đang đứng trước cửa sổ sát mặt đất, hai tay đút vào trong túi quần tây của mình, lúc này mặt trời ngòai cửa sổ đã từ từ khép lại ánh sáng mờ nhạt được che khuất bởi những tầng mây buồn.

– Chủ nhân, việc ngài bảo thuộc hạ điều tra cuối cùng cũng đã có kết quả.

Không chỉ Thần Phong ngay cả Hứa Thừa Anh cũng kinh ngạc quay đầu lại nhìn Lăng Triều.

Hứa Thừa Anh vui mừng trong lòng, anh biết chủ nhân đã cho người điều tra việc này suốt 6 năm qua, nhưng vẫn không có tin tức.

– Điều tra được gì?

Thần Phong trong lòng nóng như lửa đốt, anh bước tới ngồi xuống cái ghế sofa đặt ngay chính giữa phòng.

Thần Phong khom tới cái bàn thủy tinh trước mặt, một tay cầm điếu cigar tay còn lại cầm lấy cái bật lửa hình con sói.

Thần Phong ngậm điếu cigar trong miệng, tay cầm cái bật lửa đưa đến điếu cigar muốn mồi lên điếu thuốc nhưng không được, bàn tay vì khẩn trương nên không ngừng run rẩy dù anh đã cố gắng kiềm chế.

Hứa Thừa Anh thấy vậy liền lấy cái bật lửa trong túi áo ra, khom tới mồi lên điếu cigar cho Thần Phong.

Thần Phong đưa điếu cigar đến môi, hít vào một hơi thật sâu để ổn định lại tâm trạng của mình.

– Người của thuộc hạ điều tra ra được, tên tài xế lái chiếc xe của Lãnh phu nhân và tiểu thư Lãnh Thiên Hân ngày hôm đó bị người ta mua chuộc.

Tên tài xế và cả hai mẹ con của Tiểu thư Lãnh Thiên Hân đã bỏ mạng trong vụ tai nạn.

Nhưng sau khi hắn chết đi, không bao lâu vợ và con của hắn được đưa ra nước ngoài sống một cuộc sống sung túc.

– Người đâu?

Thần Phong nghe vậy ánh mắt thâm sâu hiện lên tia tàn ác, đúng như anh dự đóan có người cố tình muốn giết Hân Nhi.

– Tuần sau người của thuộc hạ sẽ đưa hai mẹ con bà ta về Trung Quốc, để gặp mặt chủ nhân.

Lăng Triều nhìn Thần Phong nói với giọng tôn kính, trong lòng Lăng Triều biết nếu để Thần Phong tìm ra người nào đã làm hại đến Lãnh Thiên Hân, thì người đó nhất định sẽ chết không được toàn thay.

Ngồi trên chiếc xe BMW màu đen do Hứa Thừa Anh lái đưa Thần Phong về Thần Thị, trong lòng anh cảm thấy nao nao.

Anh vừa tìm ra chút đầu mối về vụ tai nạn năm xưa, nhưng không biết vì sao trong lòng anh vẫn chưa được thỏa mãn.

Sâu thẳm dưới đáy lòng của Thần Phong luôn hy vọng, cái Lăng Triều điều tra được chính là tung tích của Lãnh Thiên Hân, chứ không phải là cái tin hai mẹ con Lãnh Thiên Hân đã chết.

Một cảm giác thất vọng làm Thần Phong thật sự hoang mang.

Anh định trở về biệt thự Thần Viên nhưng với tâm trạng bất ổn hiện giờ, anh chỉ sợ khi nhìn thấy Chung Hân anh sẽ càng thêm buồn bực.

Cả đoạn đường Hứa Thừa Anh không dám nói lời nào, anh biết Thần Phong lúc này rất phiền não nên không muốn quấy rầy anh.

Chiếc xe màu đen chậm rãi dừng lại trước đèn giao thông màu đỏ tại con đường sầm uất, đông đúc người qua lại ngay trung tâm Thành Phố X.

Cặp mắt thâm thuý của Thần Phong nhìn vào những đôi tình nhân tay trong tay, đi dạo dưới ánh trăng tròn treo lơ đãng trên bầu trời.

Thần Phong nhìn vào họ trong lòng hiện lên cảm giác khao khát, khao khát mình cũng được như bọn họ, dắt tay người mình yêu đi tản bộ trên con đường mộng mơ dưới ánh trăng lãng mạn này.

Thần Phong không chỉ khao khát, nói cho đúng hơn là anh ganh tị với những cặp tình nhân này.

Đột nhiên bóng dáng mỏng manh của người phụ nữ, khơi dậy sự chú ý trong lòng Thần Phong.

Chung Hân trên người mặc cái đầm liền màu đen bó sát vào đường cong quyến rũ, mái tóc dài được cô cố tình xõa xuống để che khuất gương mặt của mình.

Cô bước vào cửa chính của khách sạn Phoenix (Phượng Hoàng) cặp mắt nhìn láo lia cùng với cử chỉ thận trọng, khiến Thần Phong nhíu mày trong vẻ nghi ngờ.

Đèn giao thông đột nhiên từ màu đỏ chuyển sang màu xanh, Hứa Thừa Anh chuẩn bị nhấn ga phóng về phía trước, đột nhiên giọng nói trầm khàn của Thần Phong vang lên từ phía sau.

– Ngừng xe!

Hứa Thừa Anh liền nhìn vào gương chiếu hậu, đập vào mắt anh chính là gương mặt tối đen như mực của Thần Phong.

Hứa Thừa Anh quan sát Thần Phong nhìn thấy ánh mắt của anh luôn dõi theo người phụ nữ, có cử chỉ lén lút vừa bước chân vào cửa khách sạn.

Hứa Thừa Anh liền hiểu ý đỗ xe vào bãi đậu xe VIP của khách sạn Phoenix, anh liền bước xuống cung kính mở cửa xe cho Thần Phong.

Thần Phong với tâm trạng bực tức bước xuống xe, ánh mắt sắc bén lúc này đã bị một tầng mây u ám che khuất.

Cô ấy một mình đến khách sạn để làm gì?

Còn có cử chỉ lén lút đến như vậy, sợ người khác bắt gặp sao?

Chết tiệt! còn mặc cái đầm mình mua cho cô ấy nữa.

Nghĩ đến đây Thần Phong liền liên tưởng đến việc Chung Hân cùng người đàn ông khác có tư tình, chỉ có lý do này phụ nữ mới một mình đi đến khách sạn.

Trong lòng nghĩ vậy bước chân đã gấp gáp bước vào trong, Hứa Thừa Anh vội vàng đi theo sau anh.

Thần Phong vô cùng cẩn thận, anh theo sau Chung Hân nhưng luôn giữ một khoảng cách cố định tránh cô nghi ngờ.

Lần này anh sẽ cho đôi cẩu nam nữ này một trận, vì dám cắm sừng Thần Phong anh.

Bàn tay đặt trong túi quần tây của Thần Phong bất giác cuộn tròn lại thành nắm đấm, ánh mắt phát ra tia lửa làm những người xung quanh tự giác tránh sang một bên nhường đường cho anh đi.

Sau khi Chung Hân khẳng định không có người theo dõi, cô liền bước nhanh vào trong thang máy.

Chung Hân có hẹn với Kim Chấn Huy bàn về chuyện của hai chị em Triệu Nhàn, cô đã nghĩ ra được cách dụ họ mắc câu.

Chung Hân đi thật nhanh đến phòng VIP 503, nhìn vào cái đồng hồ đeo trên cổ tay của mình, đã là mười giờ tối cô đã trễ hai tiếng đồng hồ.

Thật ra cô hẹn với Kim Chấn Huy vào 8 giờ tối, nhưng đến tận bây giờ cô mới có thể lén ra ngoài.

“Cốc…..cốc….cốc….”

Chung Hân đứng trước cửa nhìn trái rồi nhìn sang phải, không thấy có gì khả nghi cô mới nâng tay gõ vào cánh cửa phòng trước mặt.

Chung Hân thật không ngờ lúc này Thần Phong đang đứng tại một góc khuất quan sát cô, anh nhìn thấy cánh cửa phòng từ từ hé mở, một bàn tay đàn ông cường tráng vươn ra nắm chặt tay Chung Hân kéo cô vào trong.

Con ngươi lạnh lẽo của Thần Phong đột nhiên hiện lên sự chết chóc, Hứa Thừa Anh đứng bên cạnh nhìn thấy phản ứng của Thần Phong, anh lắc đầu tỏ ra thương tiếc cho chị dâu.

Thần Phong nghiến răng ken két bàn tay siết chặt đến gân xanh cũng hiện lên rõ ràng trên mu bàn tay của anh.

Chung Hân vừa bước vào trong phòng liền nhìn Kim Chấn Huy bằng ánh mắt áy náy nói với giọng nhỏ nhẹ.

– Xin lỗi em đã đến trễ.

Chung Hân thật sự không muốn đến trễ, nhưng cô phải đợi đến khi người của Thần gia ngủ, rồi mới lén ra ngoài được.

Kim Chấn Huy nở một nụ cười ngọt ngào, trên tay cầm hai tách cafe ngồi xuống ghế sofa bên cạnh Chung Hân.

Kim Chấn Huy thản nhiên đưa cho cô một tách cafe thơm ngon đang bốc khói.

Chung Hân lịch sự nhận lấy tách cafe từ trên tay Kim Chấn Huy nhưng không uống, chỉ nhẹ nhàng đặt tách cafe lại trên cái bàn thủy tinh trước mặt.

Chung Hân quan sát Kim Chấn Huy, trên người anh chỉ khoác một cái áo choàng tắm, nhìn vào thần sắc sảng khoái trên gương mặt anh, Chung Hân mỉm cười nhìn vào cánh cửa phòng ngủ đang được khép chặt phía sau Kim Chấn Huy.

– Em đã làm phiền đến chuyện tốt của anh.

Không cần nghĩ Chung Hân cũng biết trong căn phòng đó vừa mới xảy ra chuyện gì.

– Ha ha ha…… Sao em biết?

Kim Chấn Huy cười ha hả nhìn cô em gái hỏi.

– Anh đó, ăn vụng mà không chịu chùi miệng, trên gò má và cổ của anh còn in lại dấu son đỏ kìa.

Chung Hân vừa nói vừa dùng ngón tay trỏ chỉ vào những dấu hôn trên người của Kim Chấn Huy.

– Ăn vụng?

Em sai rồi, nam chưa vợ gái chưa chồng đâu thể gọi là ăn vụng.

Nói đến đây Kim Chấn Huy bất giác xoay mặt lại nhìn vào cánh cửa phòng, trên gương mặt chợt hiện lên nụ cười hạnh phúc.

– Anh đối với cô ấy là thật lòng.

Kim Chấn Huy nói với giọng nghiêm túc, người phụ nữ phía sau cánh cửa đó chính là phân nửa kia của anh.

Chọn tập
Bình luận