Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hồ Nữ

Chương 95: Cường Đại

Tác giả: Dịch Ngũ
Chọn tập

Không thèm nhìn biểu hiện cổ quái của cá tinh đằng sau lưng, Tuyết Hoa trở về hồ Nữ Thần trước Vong Trần Cư, thu hồi dây trói tiên, một lần nữa lấy ra pháp khí bắt đầu tập luyện cách sử dụng pháp khí. Phụ thân đã chuẩn bị cho nàng và Lệ Nhi rất nhiều, cho các nàng linh thạch, pháp khí, đan dược, không muốn các nàng bị người khác bắt nạt, càng không muốn các nàng trở thành gánh nặng của người yêu thương, nàng nhất định phải học cho tốt, không cô phụ tâm ý của phụ thân.

Đây chỉ là một cái trâm cài tóc được mài từ băng linh thạch khiết dài tầm sáu mươi phân. Dưới ánh mặt trời điêu khắc trên trâm cài sáng rực lộ ra hoa văn, nhìn kĩ sẽ phát hiện đấy là những chú phù văn tự biến thể, mà những… chú phù biến thể kia lại tạo thành pháp trận hệ băng phức tạp.

Nàng vận dụng linh lực truyền vào trâm cài sau đó tùy tiện vẽ một cái về phía hồ Nữ Thần. Một luồng linh quang màu xanh da trời bỗng bắn ra, mặt hồ nước trước mặt nàng đột nhiên biến thằng mặt băng. Mặt băng rắc rắc, lập tức mở rộng diện tích ra bốn phía.

“Tuyết Hoa.” Hạ Lăng Vân từ Vong Trần Cư bay tới cạnh nàng, kinh ngạc nói: “Ta bảo nàng tập luyện cách sử dụng pháp khí bình thường, sao nàng lái ử dụng pháp khí có phạm vi công kích lớn như vậy?”

“Tiên Quân, ta cũng không ngờ trâm cài tóc bằng băng linh thạch này lại có uy lực lớn như vậy.” Tuyết Hoa nói, “Ta nhìn điêu khắc của trâm cài này giống hình hồ ly, rất thích, cho nên mới lấy ra luyện tập đấy.” Phụ thân nàng thật thú vị, người ta làm trâm cài đều là khắc hồ điệp, long phượng, hoa cỏ, phụ thân nàng thì khắc hồ ly, giống như sợ người khác không biết chủ nhân trâm cài này là hồ ly.

“Tuyết Hóa, về sau pháp khí uy lực lớn nàng vẫn tận lực sử dụng một phần nhỏ. Ta cảm thấy dây trói tiên phụ thân nàng đưa nàng cũng sử dụng thành thạo rồi, ai cũng không tổn thương được nàng.” Hạ Lăng Vân nói, Tuyết Hoa thuật lại lời Lệ Nhi… nên hắn biết rõ mặt tác dụng khác của dây trói tiên.

“Ta đã biết.” Tuyết Hoa le lưỡi, giơ trâm cài tóc hồ ly lên hỏi, “Đợi ta biến hóa hoàn toàn, chàng giúp ta chải đầu gài trâm được không?” Nàng bây giờ có hai lỗ tai hồ ly, chải tóc rất khó. Sau khi trở lại Thiên Linh Môn, Hạ Lăng Vân bề bộn nhiều việc không thường xuyên chải đầu cho nàng, cho nên trang sức gì gì đó không có tác dụng gì với nàng, tóc cũng là tùy tiện buộc đằng sau.

Tiểu hồ ly tinh quái này, không phút nào quên đưa ra yêu cầu cho hắn.

Hạ Lăng Vân khẽ cười nói: “Ta đã biết,” Nàng chính là thê tử của hắn, tất nhiên hắn sẽ thay nàng chải đầu gài trâm rồi.

Hắn vươn tay về phía hồ Nữ Thần đã đóng băng, linh quang màu xanh lá từ bàn tay càng ngày càng sáng. Chỉ thấy mặt băng trên hồ Nữ Thần nhanh chóng hòa tan, mặt nước xanh biếc bắt đầu xuất hiện.

Lúc hắn phóng ra linh lực xua tan khí băng để mặt băng tan, từ phía Đông Bắc hồ có hai tu sĩ bay tới.

“Ồ, nàng là…”

“Thiếu nữ hồ ly! Nàng là Tuyết Hoa.”

“Hóa ra bọn họ đang luyện tập pháp thuật.”

Hai tu sĩ nói xong, đáp xuống bước tới gần Hạ Lăng Vân.

“Sư thúc.”

“Sư phụ.”

Hai người chắp tay chào Hạ Lăng Vân.

Tuyết Hoa lập tức cười với bọn họ: “A, hai người nhận ra ta?” Người tới là chưởng môn Hàn Tu và Lưu Thanh Bình thất đồ đệ của Lăng Vân.

Đồng tử của Hàn Tu khẽ co rút, mày nhăn lại, lập tức nói: “Tóc trắng, lỗ tai hồ ly, sư thúc nói ngươi chưa biến hóa hoàn toàn, tất nhiên chúng ta nhận ra được.” Tiểu hồ ly biến hóa dung mạo quả thật hiếm thấy, Tuyết Hoa cứ như vậy đi đi lại lại trong Thiên Linh Môn, quả thật là khảo nghiệm định lực của chúng đệ tử Thiên Linh Môn. Thật không ổn, hắn phải phòng ngừa chu đáo, để Thanh Hoa sư muội lập tức khai lò chế ra một đống đan dược Thanh Tâm Hoàn, yêu cầu đệ tử từ tam phẩm trở xuống phải sớm tu luyện một lần Thanh Tâm Quyết.

Lưu Thanh Bình hơi sững sờ nói: “Tuyết Hoa, không nghĩ tới ngươi lại xinh đẹp như vậy. Không biết sau này Mị nhi nhà ta biến hóa có trở nên xinh đẹp như ngươi.” Hắn cảm thấy nếu Mị nhi biến hóa, khẳng định không thể xinh đẹp như Tuyết Hoa.

Mặt băng trên hồ Nữ Thần tan hết, Hạ Lăng Vân thu tay xuống.

Hàn Tu lập tức hỏi Hạ Lăng Vân, “Sư thúc, vừa rồi người đang luyện tập pháp thuật hệ băng?”

Mọi người lúc tu tập pháp thuật, thường xuyên phóng thích ra hồ Nữ Thần. Nhưng vì để hồ Nữ Thần được bảo tồn, những tu sĩ từ ngũ phẩm trở lên sẽ không luyện tập bên hồ.

“Không phải, là Tuyết Hoa đang luyện tập sử dụng pháp khí.” Hạ Lăng Vân bình tĩnh nói, “Ta và nàng đánh giá thấp uy lực của pháp khí đỉnh cấp Thượng Cổ, không cẩn thận làm đóng băng hồ Nữ Thần.”

Ánh mắt hai người lập tức rơi vào trâm cài tóc hồ ly của Tuyết Hoa. Cái này hẳn là bảo vật nàng đoạt được từ trong Thái Hư Huyễn Cảnh rồi. Ồ, sao bọn họ cảm giác giống như bảo vật chém sắt như chém bùn rơi vào tay đứa nhỏ? Cái này quá không an toàn rồi, sư thúc/sư phụ phải cẩn thận trông giữ nàng, phòng ngừa nàng gây ra đại họa.

“Ha ha, không cẩn thận, ta là không cẩn thận.” Phán hiện ánh mắt của hai người nhìn chằm chằm vào trâm gài tóc hồ ly trong tay, Tuyết Hoa nhanh chóng thu hồi trâm gài vào vòng tay Như Ý.

Hàn Tu và Lưu Thanh Bình trong lúc nghị sự ở đại điện đã nhìn ra vòng tay Như Ý là pháp khí trữ vật rồi, chỉ là không ngờ tới bên trong còn cất giấu pháp khí có uy lực cực lớn như vậy. Xem ra sau khi Tuyết Hoa tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh cơ duyên xảo ngộ không kém sư thúc/sư phụ.

“Sư thúc.” Hàn Tu chắp tay nói: “Tuyết Hoa còn nhỏ tuổi, sư thúc người nhất định phải dạy dỗ Tuyết Hoa.”

Tuyết Hoa không phải là linh sủng của sư thúc, sư thúc không thể trói buộc nàng. Nàng ở bên người sư thúc vì ưa thích sư thúc cho nên sư thúc nhất định phải trông giữ nàng, đừng để nàng bị hồ ly nhà khác hấp dẫn đi, càng không thể gây họa cho các nam tu sĩ của đại lục Ngũ Nguyên.

“Cái này ta biết rõ.” Hạ Lăng Vân gật đầu nói. Mặc kệ là xuất phát từ nguyên nhân gì, hắn nhất định sẽ giam cầm tiểu hồ ly này bên cạnh mình.

“Sư phụ, Tuyết Hoa tuy biến hóa chưa hoàn toàn, nhưng cũng có hình người rồi, người định lúc nào chính thức thu nàng làm đồ đệ.”

Lưu Thanh Bình cười hỏi, “Đệ tử có sáu sư huynh, năm sư đệ, còn chưa từng có sư muội. Tiểu sư đệ nếu biết mình sắp được thăng cấp làm sư huynh nhất định sẽ cao hứng.” Hắn cảm thấy dùng quan hệ sư đồ trói buộc Tuyết Hoa quả là phương pháp rất được.

“Ta không bái Tiên Quân làm sư phụ.” Tuyết Hoa lập tức nói. Nàng muốn làm thê tử của Tiên Quân!

Hạ Lăng Vân vẫn trấn định trước sau như một mỉm cười, “Tuyết Hoa có…sư phụ khác, ta không tiện thu nàng làm đệ tử.” Bây giờ nếu hắn thụ nàng làm đệ tử, tương lai hắn và nàng sẽ bị người đời chê trách.

Hàn Tu và Lưu Thanh Bình lập tức ngây ngẩn người, đây là hồ ly nhà người ta nha, đáng tiếc, sư thúc/sư phụ sủng ái nàng.

Dừng một chút, Hạ Lăng Vân nói: “Tuyết Hoa là truyền nhân của một Cửu phẩm Tiên Tôn trong Thái Hư Huyễn Cảnh, nhưng tuổi nàng còn nhỏ không thích hợp vĩnh viễn ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh, cho nên vị Tiên Tôn kia phó thác nàng cho ta.” Lời này căn bản là sự thật, ngoại trừ việc Tuyết Hoa chính là nữ nhi của vị Cửu phẩm Tiên Tôn kia.

“Tiên Tôn!” Hàn Tu chấn động. Đại lục Ngũ Nguyên đã ba ngàn năm không có Tiên Tôn xuất hiện, hơn nữa trước mắt bát phẩm Tiên Quân còn chưa có. Có được tu vi bát phẩm, hắn chỉ biết là thủ hộ giả Lục Mẫu Đơn tiên tử.

“Tu sư điệt, Thanh Bình, những người đi ra khỏi huyễn cảnh, đều phải giữ bí mật trong đó, ta không tiện nói cho các ngươi quá nhiều, các ngươi chỉ cần nhớ kĩ: Tuyết Hoa sẽ không làm gì hại tới Thiên Linh Môn, Tuyết Hoa có ta dạy dỗ, ta cũng không để nàng trở thành hồ yêu nguy hại cho đại lục Ngũ Nguyên.”

Hạ Lăng Vân khoát tay nói: “Viện của Thanh Viễn xây dựng xong rồi?”

Lưu Thanh Bình lập tức cười nói, “Sư phụ, tiểu sư đệ làm hàng xóm với con. Chỗ đệ ấy xây nhà gần sân nhỏ của đệ tử. Mọi người đang giúp sư đệ xây nhà bỗng thấy hồ Nữ Thần phát sinh dị thường, nên để đệ tử và sư huynh tới xem xét.” Phạm vi đóng băng lớn như vậy, không có mấy người ở Thiên Linh Môn có thể làm được. Cảm ứng thoáng linh lực ở vị trí mạnh nhất, hai người bọn họ trực tiếp bay đến.

“Ừ, Thanh Viễn nghĩ chu đáo.” Hạ Lăng Vân gật đầu dặn dò, “Thanh Bình, Thanh Viễn và Uyển Trân còn trẻ tuổi, con và Nguyệt Cầm nên chú ý chăm sóc một chút.”

Tu sĩ ở Thiên Linh Môn phần lớn độc thân, nhưng có người có bạn song tu bầu bạn cả đời. Thê tử của Thanh Bình là Nguyệt Cầm một nữ tu sĩ phong mộc, là đệ tử khác phái. Trước lúc sư phụ Nguyệt Cầm về cõi tiên bọn họ đã cùng khấu đầu làm đại lễ, sau đó mới tới trước mặt hắn làm đại lễ, cho nên hai người được thừa nhậ là phu thê, không phải chỉ là bạn song tu bầu bạn.

“Vâng, sư phụ.” Lưu Thanh Bình chắp tay nói.

“Các ngươi cùng ta đi vào, còn vài đoạn nữa là ta viết xong công pháp thủy mộc song tu. Các ngươi cầm lấy trước học tập.” Hạ Lăng Vân nói, kéo ống tay áo Tuyết Hoa, ra hiệu nàng cùng mình đi vào.

Tuyết Hoa cũng hiểu được không có gì thú vị nữa rồi, liền đi theo vào.

Tốc độ của sư phụ/sư thúc thật nhanh.

Hàn Tu và Lưu Thanh Bình mừng rỡ trong lòng, lập tức đi về phía Vong Trần Cư của Hạ Lăng Vân. Về phần bóng lưng thướt tha mềm mại của Tuyết Hoa kia… bọn họ sống ba trăm năm coi như nhìn không thấy. Hồ ly xinh đẹp nhưng nói thật đều không tốt, trong nội tâm tu sĩ đều sinh ra đề phòng. Đồng thời trải qua khiếp sợ ban đầu, bọn họ cũng bình tĩnh trở lại rồi, chỉ cần Tuyết Hoa không cố ý mê hoặc bọn họ, bọn họ sẽ chống cự được mị lực nàng vô tình phát ra.

Trong thư phòng Vong Trần Cư, Tuyết Hoa an vị một bên, trong tay cầm sách mà lúc trước Hạ Lăng Vân đưa cho nàng, con mắt thì đảo qua ba người trong phòng.

Hạ Lăng Vân viết tầng thứ bảy xong, cầm ngọc giản thả thần thức đọc văn tự trong đó, từng chút một đối chiếu với bảy tầng pháp quyết mình đã viết, đảm bảo không phạm sai lầm.

Một chữ sai, sẽ khiến tu sĩ tu luyện theo bị tẩu hỏa nhập ma hoặc tu vi bị hao tổn.

Liên tục đối chiếu hai lần, Hạ Lăng Vân mới yên tâm, đưa một chồng giấy vừa viết cho Hàn Tu và Lưu Thanh Bình, nói: “Hai người các ngươi xem qua, có gì không hiểu hỏi ta.” Hắn có thể giảng giải cho bọn họ nghe.

Hàn Tu và Lưu Thanh Bình đè nén tâm tình kích động, bắt dầu đọc pháp quyết tu luyện Thượng Cổ. Lưu Thanh Bình là đệ tử thân truyền của Hạ Lăng Vân, vô cùng thích hợp để tu luyện pháp quyết này. Hàn Tu tuy là tu sĩ phong thủy, nhưng không ảnh hưởng tới việc hắn nghiên cứu pháp quyết tu luyện thượng cổ, tìm hiểu, để lúc mình tu luyện có thể tìm ra được pháp quyết thích hợp cho bản thân.

“Sư phụ…” Lưu Thanh Bình bắt đầu hỏi những vấn đề mình không thể lí giải.

“À, cái này sao…” Hạ Lăng Vân bắt đầu giảng giải, còn dựa theo kết quả mà hắn tu luyện.

Hàn Tu ngừng lại nghe sư đồ bọn họ thảo luận.

Tuyết Hoa yên lặng nhìn, nghe bọn họ thảo luận, cho dù nàng nghe không hiểu đại đa số huyền bí trong đó.

Muốn được Tiên Quân quan tâm, chỉ dựa vào làm nũng là không đủ, nàng phải đuổi theo bước đi của hắn, trở thành người có thể cùng hắn đàm luyện tu luyện mới được.

Nàng kế thừa huyết thống cường hãn của phụ mẫu, có những pháp bảo hùng hậu của phụ thân ủng hộ, nàng không có lí do gì mà không trở thành một cường giả đứng cạnh Tiên Quân

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky