Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hồ Nữ

Chương 159: Phiên ngoại 8: Kiếp sống linh sủng của Thanh Đồng

Tác giả: Dịch Ngũ
Chọn tập

“Tiên Tôn, Lệ Nhi thật sự rời khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh?” Thanh Đồng phát hiện đã rất lâu rồi Lệ Nhi không tìm hắn chơi, lôi kéo trêu chọc hắn, nên hắn chạy đến Thái Nguyên Cung tìm nàng, sau đó biết tin Lệ Nhi rời khỏi huyễn cảnh, nhịn không được đi tìm chi chủ của Thái Hư Huyễn Cảnh – Hạo Linh Tiên Tôn.

Hạo Linh Tiên Tôn gật đầu nói: “Lệ Nhi trưởng thành, nên ra ngoài trải nghiệm. Thái Hư Huyễn Cảnh tuy là rất lớn nhưng cũng không có nhiều người, ở đây, Lệ Nhi không thể học cách đối nhân xử thế.” Từ lúc tạo ra Thái Hư Huyễn Cảnh tới giờ, tu sĩ nhân loại tiến vào chưa được 3000, có người thí luyện thất bại cam chịu chết già, trước mắt cũng chỉ có tầm ba trăm tu sĩ, phân tán ra các ảo cảnh nhỏ trong huyễn cảnh.

“Tiên Tôn, Lệ Nhi là thiên hồ, nàng không cần học cách đối nhân xử thế của con người.” Thanh Đồng vội vàng nói: “Lệ Nhi chỉ cần ở cùng ta ở trong huyễn cảnh, tu luyện chơi đùa là được.” hắn là Thiên Hồ thuần chủng duy nhất ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh, hắn vì muốn bảo vệ duy trì nòi giống thuần khiết, cố gắng khắc chế bản thân không giao phối với giống khác trong huyễn cảnh. Huyết thống Lệ Nhi khôngthuần khiết nhưng kế thừa huyết thống mẫu hệ thiên hồ, vì vậy hắn cố nhịn đợi nàng lớn lên.

“Thanh Đồng, Lệ Nhi có huyết thống nửa người nửa thiên hồ, nàng là nữ nhi của ta, nàng phải học cách cư xử giống con người.” Hạo Linh Tiên Tôn nói mang theo sự kiên định.

Thanh Đồng do dự chốc lát nói: “Tiên Tôn, vậy ta có thể ra ngoài không?” Ra bên ngoài hắn sẽ không bị chi chủ của huyễn cảnh trói buộc, có thể không kiêng kị mà theo đuổi Lệ Nhi.

“không được.” Hạo Linh Tiên Tôn nói, “Đại lục Ngũ Nguyên không còn như xưa, không chứa nổi mộtnhân vật cường đại không thuộc loài của mình.” Bát vĩ thiên hồ Thanh Đồng ra ngoài, đại lục Ngũ Nguyên không có người áp chế hắn. Nếu hắn ở ngoài làm xằng làm bậy, muôn dân trăm họ sẽ lâm vào đại kiếp.

“Vì sao Lệ Nhi có thể ra ngoài mà ta lại không?” Thanh Đồng cẩn thận hỏi, sợ chi chủ huyễn cảnh tức giận.

Hạo Linh Tiên Tôn bình thản liếc hắn nói: “Lệ Nhi muốn ra ngoài phải chấp nhận một điều kiện, ngươi không có.”

Đối mặt với Tiên Tôn siêu cửu phẩm, tồn tại chí cao ở huyễn cảnh, Thanh Đồng không thể không ăn nóikhép nép thỉnh giáo: “Tiên Tôn, ta làm thế nào mới có thể rời huyễn cảnh?”

“Thanh Đồng.” Hạo Linh Tiên Tôn nói, “Ngươi sinh ra ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh, lớn lên trong huyễn cảnh, nếu không có người chỉ dạy cho ngươi, ngươi sẽ không thể hòa hợp sống trên đại lục Ngũ Nguyên, vẫn là ở lại đi.” Ông cũng có tư tâm, không hi vọng thiên hồ cường đại này ra ngoài quấy rầy quá trình kén rể của Lệ Nhi. Ông là người, nên càng muốn chọn tu sĩ nhân loại làm con rể.

“Tiên Tôn, ta có thể ra ngoài?” Thanh Đồng vội vàng hỏi.

“Dựa theo quy định của các vị Tiên Tôn sáng lập ra Thái Hư Huyễn Cnarh, ngươi chỉ cần tìm một chủ nhân có thể ra ngoài là được.” Hạo Linh Tiên Tôn đành phải nói.

Tìm một chủ nhân?

Thanh Đồng cao ngạo lập tức không vui hỏi: “Chẳng lẽ không còn biện pháp nào khác? Người có thể tạm thời phong ấn lực lượng của ta.” Khi hắn còn nhỏ đã từng tận mắt chứng kiến chi chủ ra tay trấn áp một cửu phẩm sư tử gây chuyện khắp nơi, đơn giản đó là phong ấn cho cái đầu sư tử kia ngay cả hình người cũng không duy trì nổi, cho nên hắn đối với chi chủ có một nỗi sợ vô hình.

“không có!” Hạo Linh Tiên Tôn nghiêm túc nói.

Thanh Đồng đành phải rời đi, sau đó suy nghĩ hai ngày lại chạy đến trước mặt Hạo Linh Tiên Tôn hỏi thăm, lúc này có tu sĩ nào rời đi?

Hạo Linh Tiên Tôn lập tức đưa tay chỉ vào huyễn kính bay trong Thái Nguyên Cung, nói: “Hai người này có thể sẽ lựa chọn rời đi.”

Huyễn Chi Kính xuất hiện một thanh niên áo đỏ. Hạo Linh Tiên Tôn nói: “Người này tu sĩ thất phẩm linh căn phong hỏa, là chi chủ một Cung. hắn vẫn mang nặng trách nhiệm, chỉ cần ta cho hắn lựa chọn, hắnnhất định rời đi.”

Huyễn Chi Kính lại biến đổi, hiện lên hình ảnh thiếu nữ hồng y.

Hạo Linh Tiên Tôn hơi kích động nói: “Nữ tu sĩ này tuổi chưa đến 50, lúc tiến vào là tu sĩ nhị phẩm, giờ đã là tu sĩ ngũ phẩm đỉnh phong. Tốc độ tu luyện của nàng ta thật nhanh. Nàng ta là đệ tử của nam tu sĩ áo đỏ vừa rồi, cũng linh căn phong hỏa. Thể chất nàng đặc biệt, dễ dàng hấp thu linh khí thiên địa, ta vẫn chưa tìm ra nguyên nhân, chỉ có thể đoán nàng ta thiên phú dị bẩm. Ta rất coi trọng nàng, đặc biệt ban cơ duyên, chuyện nàng ta trở thành cửu phẩm tiên tôn chỉ là sớm hay muộn.

Thanh Đồng nghiêm túc nhìn nữ tử trong Huyễn Chi Kính, trong lòng khẽ động hỏi: “Tiên tôn, người xác định nàng ta sẽ rời đi?” Chưa đến 50 tuổi đã là tu sĩ ngũ phẩm đỉnh phong, nàng ta còn lợi hại hơn huyết thống thiên hồ thuần khiết của hắn? Chỉ cần cho nàng ta thời gian, nhất định trở thành cửu phẩm Tiên tôn, sau đó đạp phá hư không phi thăng đến tiên giới.

Hạo Linh Tiên Tôn gật đầu nói: “Chỉ cần ta muốn, có thể cảm ứng được từng ý nghĩ của sinh linh trong ảo cảnh. Trong lòng tiểu cô nương này còn nhỡ thương dưỡng phụ dưỡng mẫu, còn muốn tìm hiểu thân thế mình, nhất định sẽ rời đi.” Được Thanh Đồng lựa chọn cũng có thể coi là cơ duyên của nàng ta.

Thanh Đồng ngóng nhìn nữ tử áo đỏ hồi lâu hỏi: “Tiên tôn, nếu ta chọn nàng làm chủ nhân, có thể được không?” Nàng rất thích động vật lông xù, nhiều lần buông tha công kích những động vật có bộ lông bóng mượt. hắn một lần thấy Lệ Nhi trêu chọc nàng, chọc giận nàng, nàng vẫn mỉm cười tủm tỉm tùy ý để Lệ Nhi bắt nạt, còn chủ động làm thịt nướng đút cho Lệ Nhi. Lệ Nhi bên ngoài tỏ vẻ bài xích, nhưng vẫn nhiệt tình ăn thịt nướng.

“Có thể.” Trong lòng Hạo Linh Tiên Tôn khẽ động, cảm thấy đây chính là duyên phận của nữ tu sĩ kỳ lạ và Thanh Đồng.

“Ta đi tìm nàng thử xem.” Thanh Đồng nói xong, nhảy vào huyễn chi kính, bắt đầu tìm kiếm nữ tu sĩ áo đỏ. hắn là bát phẩm thiên hồ, có thể tự do xuyên hầu hết các ảo cảnh, ảo cảnh nhỏ hắn chỉ dùng thần thức quét qua cũng biết được có tu sĩ hay không, ở nơi nào.

Bởi vì lần trước đứng ở xa nhìn thấy nữ tu sĩ và Lệ Nhi, Thanh Đồng chỉ cần tìm hai ảo cảnh đã thấy được bóng dáng Lệ Quân Hoa.

Lệ Quân Hoa ngồi xếp bằng dựa lưng vào tảng đá lớn nghỉ ngơi. Nàng vừa chiến đấu với một con gấu tinh lục phẩm, sau khi chiến thắng con gấu tinh kia cũng biến mất, không lưu lại cái gì, ngay cả áu đỏ dính trên đất vàng cũng sạch sẽ, giống như chưa từng xảy ra trận chiến khốc liệt. Ảo cảnh, có rất nhiều lúc chỉ là hư ảo, nàng còn nghĩ chờ giết xong gấu tinh, sẽ làm món gấu nướng tự thưởng cho bản thân.

Trong lúc đó nàng phát giác một ánh mắt đang nhìn mình, lập tức cảnh giác, liền thấy một con bạch hồ xuất hiện cách chỗ nàng mười thước, ánh mắt sáng như đuốc đang nhìn nàng chăm chú.

“Haaa, Lệ Nhi, ngươi đến tìm ta chơi?” Lệ Quân Hoa lập tức thả lỏng, khẽ cười nói: “Ta rất mệt, khôngrảnh chơi với ngươi. Hôm nay ta không kiếm được con mồi nên không làm đồ ăn ngon cho ngươi được.”

Thất vĩ thiên hồ Lệ Nhi thường cách một khoảng thời gian lại chạy tới quấy rối nàng tu luyện, thấy nàng một thân đầu bù tóc rối quần áo bẩn thỉu còn cố ý chế nhạo nàng.

Nữ tử nhân loại sao có thể sánh với hồ ly xinh đẹp? Nàng biết bản tính Lệ Nhi không xấu, chỉ hay trêu đùa người khác, nên cũng nịnh nọt nó. Bạch hồ đáng yêu, da lông sạch sẽ, trên người còn hương thơm, nàng hận không thể sờ sờ ôm ôm. không biết vì sao nàng bày tỏ thiện ý rất nhiều, nhưng thiên hồ này lại bài xích nàng?

“Ta không phải Lệ Nhi.” Thanh Đồng kiêu ngạo lắc lư tám cái duôi, bắt đầu phóng thích uy áp của mình.

Thanh Đồng vừa mở miệng, Lệ Quân Hoa cảm nhận được thanh âm khác biệt, tay phải cầm Hỏa Linh kiếm đứng dậy, vẻ mặt cảnh giác. Pháp kiếm Hỏa Linh là nàng trong quá trình thí luyện ngẫu nhiên đạt được, trên kiếm không khắc danh tự, nàng liền gọi là Hỏa Linh. Độ sắc bén và pháp trận trên kiếm không kém hơn pháp kiếm Phượng Hoàng của sư phụ nàng, khiến nàng rất vui vẻ.

một cỗ uy áp vô hình đột nhiên đè xuống, giống như thủy triều một tầng lại một tầng mạnh hơn, Lệ Quân Hoa cố gắng đứng vững chống cự lại loại áp lực cường đại này.

“Ngươi…là ai?” Nàng hỏi một cách khó khăn, uy áp vô hình khiến nàng không thể hô hấp, gương mặt trướng đỏ bừng.

Thanh Đồng thu hồi uy áp kiêu ngạo nói: “Ta là Thanh Đồng, bát vĩ thiên hồ.”

“Hít…” Luồng uy áp đột nhiên biến mất, Lệ Quân Hoa hít thở dồn dập. Nhìn bạch hồ trước mắt, phía sau còn rất nhiều cái duôi ve vẩy, nàng còn không nhìn rõ số đuôi.

“Các hạ đến đây có chuyện gì? Tại hạ Lệ Quân Hoa, Hỏa Vân Cung.” Thất phẩm thiên hồ ba ngàn năm, cửu phẩm thiên hồ trên vạn năm, Lệ Quân Hoa ổn định tâm thần, thở dài nhìn bát phẩm thiên hồ.

Thanh Đồng duỗi đầu ngửi ngửi mùi của Lệ Quân Hoa: “Ngươi vừa bẩn vừa thối, trên người còn có mùi máu.” Nó chán ghét nói. Tuy hắn là hồ ly hoang dã, nhưng từ khi tiến vào thất phẩm đã bắt đầu trở nên sạch sẽ, sau khi ăn một ít linh hoa linh thảo trên người mới phát ra được mị hương của hồ ly đực.

Lệ Quân Hoa bị nói mặt đỏ tới mang tai. Ảo cảnh này không có nước, đôi khi hai ba ngày nàng mới tìm được chút nước, sau khi uống và tích trữ mới dám thoải mái tắm rửa. trên người nàng có mùi máu của những tinh quái bị giết, nàng vội tiến vào huyễn cảnh, y phục mang theo không nhiều lắm, cho nên nàng không dám lãng phí, cứ như vậy chấp nhận mặc. Bị một con hồ ly nói mình vừa bẩn vừa thối, nàng cảm giác hai đời này nàng chưa từng mất mặt như thế.

Thần thức đảo qua người Lệ Quân Hoa, Thanh Đồng cảm giác thỏa mãn với linh căn và thể chất của nàng. Chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh rát tự ngạo, nói nhân loại là vạn linh chi trưởng, nó luôn dùng mũi ngửi, xem ra hiện tại không thể không thừa nhận, tỉ lệ xuất hiện tu sĩ cường đại ở nhân loại cao hơn tinh linh yêu quái rất nhiều.

“Cùng ta kí khế ước linh sủng? Ta muốn rời khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh.” Thanh Đồng nói thẳng ý đồ. hắnngoại trừ bày tỏ khiêm tốn trước mặt chi chủ huyễn cảnh cho tới giờ đều thích là nói, không vòng vo.

Đây là bánh từ trên trời rớt xuống?

Lệ Quân Hoa khiếp sợ nhìn bát vĩ thiên hồ. Phẩm giai còn cao hơn Lệ Nhi, nó sao lại nguyện ý để nàng làm chủ? Hồ ly xảo trá, nàng không thể mắc lừa, hơn nữa nàng giờ mới là tu sĩ trung phẩm, căn bản không cách nào quả thúc linh sủng bát phẩm.

Lệ Quân Hoa rất lí trí nói: “Đa tạ các hạ có ý coi trọng, chỉ là tu vi ta quá thấp, không làm chủ nhân các hạ được.”

“Ngươi đương nhiên không xứng làm chủ nhân của ta.” Thanh Đồng kiêu ngạo nói, “Ta không cần chủ nhân, ta chỉ cần có tu sĩ nhân loại nhận làm chủ nhân đưa ta rời khỏi huyễn cảnh.”

Lệ Quân Hoa lập tức hiểu rõ quyết đoán cự tuyệt. Nàng dù có cơ hội ra ngoài cũng không mang theo một yêu quái cường đại mà bản thân nàng không thể khống chế. Bát phẩm thiên hồ, trước mắt đại lục Ngũ Nguyên còn chưa có bát phẩm tu sĩ, nếu nó đại khai sát giới, không chừng nhân loại sẽ bị nó diệt tuyệt.

Chọn tập
Bình luận