“Chờ một chút.” Tuyết Hoa nói xong, chạy nhanh tới đằng sau cây đại thụ, chốc lát quay lại xiêm y chỉnh tề.
Nàng giải thích, “Biến thành người tay chân linh hoạt, làm việc sẽ cẩn thận hơn.”
Nàng nhìn xung quang một chút, chỉ vào chỗ trũng bên hồ nói: “Nơi đây thích hợp để bố trí pháp trận tụ linh thuộc tính thủy giúp ngươi.” Chỗ trũng nhiều nước, hố đất khong lớn không nhỏ, thích hợp cho cá sinh đẻ.
Nàng lấy một tiểu hồ lô cỡ bàn tay trong vòng Như Ý, mở nút nói: “Đến đây, trước cho ta xin ít máu của ngươi.”
Thủy Ngọc lập tức bơi tới giơ cổ tay trái, đột nhiên móng tay ngón trỏ dài ra khứa rách cổ tay trái.
Máu đỏ tươi lập tức chảy ra. Tuyết Hoa lập tức cầm hồ ly hứng máu, khi thấy đủ nàng mới nói: “Được rồi.”
Nàng nhét hồ lô nhỏ vào vòng tay Như Ý, lấy phù chú và công cụ vẽ pháp trận Hạ Lăng Vân cho nàng luyện tập.
“Tuyết Hoa, máu của ta có tác dụng gì?” Thủy Ngọc dò hỏi. Tay phải đè chặt cổ tay trái, chỉ một lát sau cổ tay không chảy máu nữa.
“Có tác dụng khác.” Tuyết Hoa nói, bắt đầu nghiêm túc bố trí pháp trận tụ linh cao cấp.
Hỗn hợp huyết dịch linh thú thuộc tính hủy cùng bột phấn thủy linh thạch làm thành mực, linh trúc ngàn năm cùng lông đuôi chồn nước năm trăn năm tạo thành bút, năm khối thủy linh thạch cực phẩm. Nàng bỏ ra gần nửa canh giờ bố trí một tụ linh pháp trận thuộc tính thủy đường kính một mét rưỡi.
Kiểm tra hai lần xác định không sai, nàng dặn dò: “Ngươi từ từ tiến đến, đừng phá hỏng mực viết pháp trận.” Nàng bây giờ chưa có năng lực như Hạ Lăng Vân, dùng ngón tay và linh lực trực tiếp vẽ phù chú trên không.
Nhìn thấy pháp trận mà mình chờ đợi đã lâu, cá chép tinh Thủy Ngọc hết sức kích động. hắn lùi về sau 3-4m, hít sâu một hơi, bắt đầu nhảy lên… lợi dụng linh lực nâng thân thể rồi chậm rãi đáp xuống vũng nước trong pháp trận, không tóe lên một chút bọt nước nào.
Quả nhiên là cá tinh.
Tuyết Hoa kinh ngạc nhìn, lấy Tụ Linh Đan, Cố Kim Đan, Tích Cốc Đan, Phá Chướng Đan, Cửu Chuyển Kim Đan… bảy tám loại linh đan tu sĩ bế quan thường ăn, đưa cho hắn nói, “Ngươi ăn hết sau đó cứ tu luyện theo tâm pháp tu luyện bình thường.”
Thủy Ngọc gấp gáp không chờ đợi nữa mà tiếp nhận, nhét toàn bộ vào trong miệng nuốt xuống nói: “Ta biết, cám ơn ngươi.” nói xong, hắn cuộn đuôi cá lại ngồi trong pháp trận tu luyện.
Nhìn thấy hắn chuẩn bị tốt, Tuyết Hoa liền lấy năm viên linh thạch cực phẩm đặt lên năm đầu pháp trận, khởi động pháp trận tụ linh cao cấp.
Pháp trận Tụ Linh được khởi động, linh quang màu xanh lá sáng lấp lánh, linh khí ở mặt hồ Nữ Thần cấp tốc bay vọt về hướng này, vì vậy trong pháp trận linh khí màu xanh lá đậm đặc hơn rất nhiều.
Cá chép tinh Thủy Ngọc bắt đầu hấp thu linh khí một cách mãnh liệt, một lát sau phát hiện nhiệt lưu trong cơ thể bắt đầu di chuyển, linh lực cấp tốc tăng vọt, có phần không khống chế được.
Kiên trì!
hắn cố gắng khống chế linh lực trong cơ thể mình tuần hoàn một lần lại một lần, nhưng phát hiện ra giống như trong dĩ vãng không thể đả thông kinh mạch.
Nhưng không lâu sau hắn phát giác linh lực trong cơ thể càng lúc càng bành trướng, mỗi đường kinh mạch đều đau đớn kịch liệt.
Linh lực cường thịnh, thân thể không hấp thụ được đạt cực hạn, bạo thể mà chết!
hắn kinh hoảng nhớ tới lời nói của chủ nhân Ngọc Diệp.
Bên ngoài pháp trận, Tuyết Hoa phát hiện thân thể cá chép tinh đang run rẩy, cái đuôi không ngừng lay động, giống như rất thống khổ, khóe miệng còn rỉ máu, lập tuwecs lo lắng. không phải cá tinh này tẩu hỏa nhập ma chứ?
không ổn, phải nhanh chóng tìm Hạ Lăng Vân!
Nàng vội vàng phi về phía Vong Trần Cư, bay ra ngoài khoảng không chưa đến 10m đã thấy Hạ Lăng Vân đang bay về phía này.
“Xảy ra chuyện gì?” Hạ Lăng Vân nghiêm mặt hỏi, giữ chặt Tuyết Hoa đi vào pháp trận tụ linh cao cấp. hắn đamg tu luyện, phát giác linh khí thủy gần Vong Trần Cư ngưng tụ lại một chỗ, linh lực thủy chấn động càng lúc càng lớn, hơn nữa còn hỗn loạn, lập tức ngừng tu luyện chạy tới đây.
“Ta bố trí pháp trận tụ linh cao cấp thuộc tính thủy cho hắn, sau đó cho hắn ăn Tụ Linh Đan, Cố Kim Đan, Tích Cốc Đan, Phá Chướng Đan, Cửu Chuyển Kim Đan…” Tuyết Hoa lắp bắp nói.
“Linh dược không thể ăn bậy. hắn ăn một lần quá nhiều.” Hạ Lăng Vân lạnh lùng nói. Cá chép tinh không chỉ ăn một lần quá nhiều, hơn nữa còn ăn những linh đan dược liệu bá đạo đỉnh cấp, thân thể sắp bị linh lực tàn phá rồi.
“Lăng Vân, xảy ra chuyện gì?” Lục Mẫu Đơn tiên tử cũng phát giác linh lực bạo động, nhanh chóng tới xem nguyên nhân.
“Tiên tử, cá chép tinh sắp bị bạo thể rồi, ta và người liên thủ cứu hắn.” Hạ Lăng Vân tỉnh táo nói. Mặc kệ hắn chán ghét cá tính như thế nào, nhưng cá chép tinh cũng là di sản tổ tiên để lại, hắn không thể nhẫn tâm nhìn hắn bạo thể mà chết.
“Được.” Lục Mẫu Đơn tiên tử lập tức nói, “Ta dùng linh lực mộc chữa trị kinh mạch hắn, người khai thông thủy linh lực cho hắn.” Linh lực mộc của nàng có thể hỗ trợ những sinh vật khác chữa trị thương tổn thân thể.
“Được.” Hạ Lăng Vân và Lục Mẫu Đơn một trái một phải đi vào pháp trận, đưa tay đặt lên bả vai Thủy Ngọc, bắt đầu giúp đỡ hắn.
Tuyết hoa biết rõ mình gây họa, lo lắng đứng bên ngoài pháp trận nhìn bọn họ.
Pháp trận tụ linh tiếp tục vận hành, thủy linh lực liên tục ập tới. một người một hoa một cá tinh ở trong pháp trận thì tiếp tục vận công.
“Tiên Tử, nhân cơ hội này, chúng ta trợ giúp hắn một tay được không?” một lúc sau, Hạ Lăng Vân hỏi.
“Cơ hội khó có được, chúng ta cùng giúp hắn một chút.” Lục Mẫu Đơn nói.
Vì vậy hai người lại tiếp tục một trái một phải ngồi xếp bằng, vận công hỗ trợ.
Bên ngoài pháp trận Tuyết Hoa nghe xong lập tức biết rõ Thủy Ngọc gặp họa được phúc, liền yên lòng, cũng ngồi bên hồ chờ đợi.
Bởi vì linh lực chấn động càng lúc càng lớn, Hàn Tu liền mang theo Vũ Đình chân nhân tới xem xét, phát hiện ra chuyện này, nói thẳng, các tiền bối bạc đãi cá tinh đấy.
Tuyết Hoa trợn mắt nhìn hắn. hắn là thấy cá chép tinh tu luyện đại thành, cảm thấy trước kia không hối lộ cá chép tinh, cho nên cá chép tinh sẽ khôngthủ hộ Thiên LInh Môn.
“Hàn Tu, ngươi có biết chú thuật không?” Tuyết Hoa đi ra phía xa, vẫy tay gọi Hàn Tu.
Hàn Tu đi tới lắc đầu nói: “Chú thuật chỉ có số ít tu sĩ linh căn không tốt nhưng tinh thần lực cường đại mới nghiên cứu, chú thuật chỉ truyền sư đồ vô cùng nghiêm mật, có rất ít ngoại nhân học được.”
Tuyết Hoa lấy ra tiểu hồ lô đựng máu của cá tinh trong vòng tay Như Ý ra, tiếc nuối nói: “Vốn ta còn muốn dùng máu của hắn tạo chú thuật, để hắnvĩnh viễn thủ hộ Thiên Linh Môn đấy.” Chú thuật lợi hại thế nào? Chồn tuyết Uyển Trân chính là minh chứng sống.
Nhìn hai bên một chút, nàng lấy lấy ra một quyển sách, lật vài tờ sau đó xé một trang, thấp giọng nói: “Hàn Tu, đây là tiểu chú thuật mà tu sĩ thượng cổ lợi dụng máu để tạo ra, ngươi xem rồi tự xử lí.” nói xong, nàng lấy tiểu hồ lô chứa huyết dịch và giấy nhét vào tay Hàn Tu, sau đó không quay người lại đi tới cạnh pháp trận tiếp tục chờ.
Tiểu hồ ly giảo hoạt âm ưu hại người lại không chủ động, dụ dỗ hắn ra tay!
Khóe miệng Hàn Tu co quắp, nhìn cá tinh vẫn ở trong pháp trận, lại nhìn hồ lô chứa huyết dịch, sau đó nhận mệnh cúi đầu đọc giấy ghi lại chú thuật. hắn là chưởng môn một phái, cần phải cân nhắc lợi ích toàn cục, hồ Nữ Thần sắp sửa có cá tiên xuất thế, hắn phải tìm cách lôi kéo trói buộc hắn.
Đọc hết tiểu chú thuật ghi lại trên giấy, lông mày hắn dần giãn ra. Cũng may, đây không tính là hại người, chỉ dùng huyết dịch làm chú thuật khế ước linh sủng, để cá chép tinh sinh ra cảm tình ràng buộc với vật hoặc người nào đó, không thể rời đi.
Nhưng mà…
hắn thu lại tiểu chú thuật và hồ lô vào ngọc bội trữ vật, nhìn bên sườn mặt Tuyết Hoa âm thầm lắc đầu. Sư thúc sẽ không dạy nàng âm mưu tính toán người khác, cái này chỉ có thể là thiên tính hồ ly của nàng. Tuyết Hoa ơi Tuyết Hoa, hắn hi vọng tương lai dù nàng biến hóa thế nào, vẫn vĩnh viễn yêutrượng phu hiện tại.
Buổi chiều ngày thứ tư, Lục Mẫu Đơn tiên tử và Hạ Lăng Vân trợ giúp cá tinh đồng thời thu tay, đứng dậy ra khỏi pháp trận tụ linh.
“Thế nào, Tiên Tử, Lăng Vân, hắn sao rồi? Hai người mệt không? Cái này, để hai người khôi phục lại linh lực.” Tuyết Hoa như con cún nhỏ nhanh chóng nghênh đón, lấy ra mấy khổi thủy mộc linh thạch, hi vọng hai người nhận lấy.
“không có việc gì, hắn tấn cấp thành tiên rồi.” Lục Mẫu Đơn rũ rũ bùn đất trên y phục nói. Chỉ thấy toàn thân lục quang lấp lánh, cung trang màu xanh nhạt trên người lập tức biến thành một bộ cung trang màu xanh lá thêu hoa cúc sạch sẽ khác. không khách khí cầm hai khối cực phẩm mộc linh thạch, nàng mỉm cười nói: “Tuyết Hoa, ta cần cái này, sẽ không khách sáo.”
Hạ Lăng Vân lạnh lùng nhìn Tuyết Hoa đang tươi cười lấy lòng nói: “Đây là lễ vật tạ lỗi? Nàng vẫn là thu lại đi.” Tốt nhất hắn đừng nhìn nàng, miễn cho bản thân bị vẻ đẹp tươi cười của nàng mê hoặc, sau đó tha thứ cho nàng.
Gương mặt tươi cười của Tuyết Hoa lập tức vỡ tan ~~~~(>_<)~~~~ hắn tức giận.
Thủy Ngọc đang ngâm mình trong hồ nước đột nhiên mở mắt ra, thân thể lộ ra lục quang rực rỡ, nửa dưới đuôi cá biến thành hai, từng mảnh vẩy ca kim hồng biến mất.
Trong chớp mắt, đuôi cá biến thành đôi chân dài.
Hai tay của hắn chống đất chậm rãi đứng dậy, sau đó bởi vì không quen có chân nên rất chật vật. hắn cố đứng cuối cùng lung la lung lay đứng thẳng trong hồ nước.
hắn học cách hành lễ của tu sĩ, chắp tay nói: “Tiên Quân, Tiên Tử, Tuyết Hoa, cảm ơn mọi người.”
Tuyết Hoa có lòng tốt nhưng suýt chút nữa hại chết hắn. Nếu không phải Tiên Quân và Tiên Tử đồng thời thi triển vận công hỗ trợ, linh lực trong cơ thể quá thượng hắn sẽ bạo thể mà chết. Tiên Quân và Tiên Tử không chỉ chữa trị kinh mạch bị vỡ của hắn, khai thông linh lực, còn trực tiếp giúp đỡ kéo thủy lih lực của hắn đả thông kinh mạch, xây dựng con đường mới để hắn tu luyện, khiến hắn đột phá tu vi lục phẩm bước vào cảnh giới “Tiên”.
Biến thành tiên hắn sẽ không bị trói buộc trong hồ nước, có thể đứng trên bờ trong thời gian dài.”
“Woww, Thủy Ngọc, ngươi thật sự thành tiên rồi.” Tuyết Hoa nhìn cá tiên không chuyển mắt. Dung mạo của hắn tuyệt mĩ, hai đầu lông mày thêm vài phần tự tin, thân hình thon dài, tuy trên người đầy nước bùn nhưng không che lấp được làn da thịt trắng như ngọc, giữa hai chân hắn…
một bàn tay vô cùng quen thuộc mạnh mẽ che đôi mắt nàng, nàng nghe thấy tiếng Hạ Lăng Vân: “Tuyết Hoa, ta đã dạy nàng, nam nữ hữu biệt phi lễ chớ nhìn phi lễ chớ nói.”
“Ah…Lăng Vân, hắn là cá.” Tuyết Hoa lập tức giải thích nói, đưa tay muốn kéo tay Hạ Lăng Vân xuống.
“Bây giờ hắn là người!” Hạ Lăng Vân cường điệu nói, cường thế kéo nàng vào ngực, bàn tay ghì chặt đầu nàng không cho ngẩng lên.
“Tiên Tử, để người chê cười.” Phát giác bản thân thất thố, hắn nói với Lục Mẫu Đơn tiên tử.
Lục Mẫu Đơn tiên tử mỉm cười, “Nam nhân có ham muốn chiếm giữ.”
Nàng nhẹ nhàng nói, “Năm đó ta cũng từng trải qua.” Đáng tiếc trượng phu của nàng, tư chất có hạn, cho dù cùng nàng song tu cũng chỉ sống hơn hai nghìn năm.
Thủy Ngọc vẫn đứng trong pháp trận đang vận hành, nội tâm mâu thuẫn trùng trùng. hắn thích Tuyết Hoa chán ghét Tiên Quân, vẫn muốn tấn cấp đoạt Tuyết Hoa từ tay Tiên Quân, nhưng bây giờ Tiên Quân có ân cứu mạng, hắn còn có ý nghĩ muốn đoạt Tuyết Hoa sao?”
Thủy Ngọc vẫn luôn sinh hoạt trong nước, không tiếp xúc nhiều với nhân loại, cảm xúc đều lộ trên mặt. Hạ Lăng Vân nhìn thấy hắn mâu thuẫn vươn tay thu hồi năm viên linh thạch bố trí pháp trận. Năm khối cực phẩm thủy linh thạch lập tức bay lên chậm rãi bay vào lòng bàn tay hắn.
Thu hồi linh thạch, hắn bình tĩnh nói: “Thủy Ngọc, phụ nữ có gia đình không thể ngấp nghé. Bây giờ ngươi là tiên, ngươi càng có nhiều cơ hội lựa chọn thê tử.”
“Ngươi nhiều lần thụ ân huệ của Thiên Linh Môn, ta hi vọng ngươi tri ân báo ân, không nên thương tổn đệ tử Thiên Linh Môn.” hắn tiếp tục nói, “Nếu như ngươi nguyện ý ở Thiên Linh Môn, ta sẽ mang ngươi đi gặp chưởng môn.” Nếu Thiên Linh Môn luôn chiếu cố con cá tinh này, thì hắn cũng khôngcần ra mặt mời chào rồi.