Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Ngôi Trường Mọi Khi

Chương 13

Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh

Một tuần lễ có bảy ngày.

Trừ ngày chủ nhật, còn lại sáu ngày.

Trong sáu ngày đó, có đến năm ngày lớp bạn chỉ học một buổi sáng. Riêng ngày thứ năm, lớp bạn học cả sáng lẫn chiều.

Nhà bạn và nhà Tóc Ngắn gần trường nhất nên trưa thứ năm cả hai được mẹ đón về nhà.

Những đứa khác không vậy. Nhà tụi nó ở xa lắc xa lơ.

Bắp Rang ở Thủ Ðức. Ria Mép ở Bình Chánh. Bảnh Trai ở Phú Lâm. Hạt Tiêu ở Gò Vấp. Nhà Kiếng Cận gần nhất cũng ở tuốt Ngã tư Bảy Hiền.

Tụi nó nhà xa như vậy nên ba mẹ không đưa đón được. Thậm chí những đứa đi học bằng xe đạp như Bắp Rang hay Ria Mép có siêng năng đạp xe về nhà cũng không thể quay lại buổi học chiều đúng giờ được. Xa quá mà.

Vì vậy, tụi nó đều ở lại trường.

Trưa, Ria Mép ăn cơm bụi, Hạt Tiêu ăn bò bía, Hột Mít ăn bánh bao, Bắp Rang ăn bánh mì. Những đứa khác ăn những thứ khác.

Ăn xong, mấy đứa con gái kéo nhau đi lang thang ngoài phố hoặc tấp vào các siêu thị la cà ngắm nghía cho qua thì giờ. Bọn con trai thì sà vào các tụ điểm trò chơi gần trường.

Qua tháng thứ hai, mẹ bạn phát hiện ra điều đó.

Ðầu giờ chiều, chở bạn đến trường, thấy Kiếng Cận, Hạt Tiêu và Hột Mít lếch thếch kéo nhau đi dọc vỉa hè, mặt mày đỏ lơ đỏ lưỡng, mẹ bạn ngạc nhiên:

– Tụi con đi đâu lang thang vậy?

– Dạ, đi dạo phố, cô.

– Ủa, trưa tụi con không về nhà hả?

– Dạ, không ạ. Nhà tụi con xa lắm, cô.

Mẹ bạn nhìn quanh:

– Bắp Rang đâu?

– Dạ, bạn ấy ở trong bàn bida.

– Còn Ria Mép?

– Dạ, bạn Ria Mép đang “ình chíu”!

Mẹ bạn nhíu mày:

– “Ình chíu” là sao?

– Dạ, “ình chíu” là chơi trò chơi điện tử đó, cô.

Mẹ bạn lắc đầu:

– Vậy là không được rồi. Buổi trưa tụi con phải nghỉ ngơi để lấy sức học buổi chiều chứ!

– Khó lắm cô! Hột Mít nói – Trường tụi con đâu phải trường bán trú. Buổi trưa học sinh không được phép ở lại trong lớp.

Bạn thình lình lên tiếng:

– Buổi trưa mấy bạn về nhà mình đi!

Bạn quay sang mẹ:

– Ðược mẹ há?

Bình luận