Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Ngôi Trường Mọi Khi

Chương 36

Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh

Thằng Bắp Rang nói hai chữ “Vậy thôi” nghe nhẹ tưng. Nhưng Răng Chuột biết: Ðiều đơn giản đó, không phải ai cũng làm được.

Nó kể với Cọng Rơm về chuyện cái mũi của thằng Bắp Rang, rồi kết luận:

– Một khả năng kỳ diệu!

Cọng Rơm hoàn toàn tán thành. Còn bổ sung:

– Và phi thường nữa!

Khen xong, nó dích trong lọ một cục mắm ruốc, cẩn thận gói vào giấy rồi đưa cho anh nó.

– Em làm gì vậy? – Răng Chuột ngơ ngác nhìn gói giấy.

– Ðem lên lớp.

– Chi?

Cọng Rơm cười:

– Ðố anh Bắp Rang.

Ðối với Bắp Rang, đó là chuyện vặt.

Thằng Răng Chuột vừa lại gần, chưa kịp lôi gói giấy ra đánh đố, nó đã xua tay:

– Ra vòi nước rửa miệng đi mày!

Thấy Răng Chuột nghệt mặt không hiểu, Bắp Rang nhăn nhó nói tiếp:

– Mày vừa ăn mắm ruốc phải không?

– Ðâu có! – Răng Chuột giật đánh thót, lỏn lẻn lôi gói giấy trong túi ra – Tại em tao kêu tao đem gói mắm ruốc này lên đố mày xem mày nói có trúng không.

Trưa, nghe Răng Chuột thuật lại, Cọng Rơm phục Bắp Rang sát đất.

Hôm sau, nó lại gói cho anh nó một mớ rau thơm.

Lần này, Bắp Rang không phát hiện ra ngay.

Nhưng đến khi Răng Chuột lôi gói giấy ra, Bắp Rang cười khì:

– Lại vặt mấy thứ lá ở đâu đem đánh đố kẻ hèn này nữa hả?

Bắp Rang làm Răng Chuột ngay người như cán cuốc.

Cán cuốc cười gượng gạo:

– Thế mày có đoán được những loại rau gì trong này không?

Bắp Rang cầm gói giấy kê ngay mũi:

– Ngò, rau om, hành lá…

Rồi nó nheo mắt:

– Trưa nay, em gái mày định nấu canh khoai mỡ chứ gì!

– Tao không rõ.

Răng Chuột nói thật. Nhưng nó chỉ không rõ có bốn tiếng đồng hồ.

Trưa đi học về, vừa bước vào nhà, thấy cạnh dĩa dưa mắm là tô canh khoai mỡ nghi ngút khói đang bày sẵn trên sàn, Răng Chuột rùng mình như thể thấy ma.

– Anh làm sao vậy? – Cọng Rơm ngạc nhiên.

– Thằng Bắp Rang… – Răng Chuột lắp bắp.

– Anh Bắp Rang sao?

– Nó hít hít gói giấy, bảo trưa nay em nấu canh khoai mỡ.

Cọng Rơm không rùng mình. Vì đã lường trước được chuyện đó. Nó chỉ tấm tắc:

– Anh Bắp Rang thông minh ghê!

Và hỏi:

– Ở lớp chắc ảnh học giỏi lắm hở anh?

Cái câu Cọng Rơm hỏi Răng Chuột, mẹ bạn đã từng hỏi Bắp Rang.

Và cái câu Răng Chuột trả lời em mình cũng chính là cái câu Bắp Rang từng trả lời mẹ bạn:

– Nó đứng gần bét lớp em ơi!

Còn thêm:

– Anh học kém, vậy mà nó còn xếp dưới anh nữa.

Bình luận