Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Ngôi Trường Mọi Khi

Chương 56

Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh

Hôm đó, bạn phân vân mãi.

Rằng không biết có nên kể lại cho đứa bạn nào về những gì đã xảy ra với Răng Chuột hay không.

Bạn đắn đo. Bạn lưỡng lự. Và cuối cùng bạn quyết định sẽ không nói với bất cứ ai về chuyện này. Dù đó là Kiếng Cận, “chị em sinh đôi” của bạn.

Bạn không kể với Kiếng Cận còn vì bạn không có cơ hội làm điều đó.

Vì ngay sáng hôm sau, giữa giờ chơi, thằng Bảnh Trai đã tung ra một “quả bom”.

– Hà hà! – Bảnh Trai cười híp mắt – Thì ra…

Bảnh Trai đi qua đi lại trước mặt cả bọn, đầu gục gà gục gặc, miệng úp úp mở mở.

– Gì thế hở mày? – Bắp Rang hỏi.

Bảnh Trai vẫn lượn qua lượn lại:

– Hà hà, thì ra…

Rõ ràng thằng Bảnh Trai muốn trêu gan mọi người.

Hột Mít nghiến Răng:

– Nhóc ngươi muốn bị xách hai tai chắc?

Tóc Ngắn nheo mắt:

– Bảnh Trai điên rồi.

Bảnh Trai đứng lại. Nó tặc tặc lưỡi:

– Mãi đến hôm qua tôi mới biết được hằng ngày thằng Mặt Mụn vẫn gọi điện thoại cho Hạt Tiêu để nói những gì.

Câu nói của Bảnh Trai khiến cả bọn lập tức quay nhìn Hạt Tiêu. Thấy mọi người nhìn mình, Hạt Tiêu nhe răng ra cười tỉnh bơ, chẳng thèm đỏ mặt tí ti.

Bạn tò mò ngó Bảnh Trai:

– Mặt Mụn nói gì thế?

Bảnh Trai không trả lời thẳng câu hỏi của bạn. Nó tiếp tục trình bày quá trình khám phá bí mật của mình bằng một giọng trang trọng:

– Tôi đến xin “yết kiến” Hạt Tiêu cả thảy sáu lần…

Ria Mép cắt ngang:

– Ðể tìm hiểu xem một đứa con trai hằng ngày nói gì với một đứa con gái mà “yết kiến” có sáu lần là quá ít.

Bắp Rang láu lỉnh:

– Nhất là tìm hiểu để bắt chước nói lại với một đứa con gái khác.

Hột Mít lừ mắt ngăn không cho hai tên tiểu quỷ phá bĩnh rồi quay sang Bảnh Trai, hất hàm:

– Rốt cuộc kết quả thế nào hở Bảnh Trai?

Bảnh Trai gãi cằm:

– Năm lần đầu, mặc cho tôi năn nỉ ỉ ôi, nhỏ Hạt Tiêu khăng khăng không chịu tiết lộ. Cho đến chiều hôm qua, Hạt Tiêu mới chịu hé môi. Thì ra…

Lần thứ ba, nói tới hai chữ “thì ra”, Bảnh Trai lại ngưng ngang.

Kiếng Cận bực mình đứng lên:

– Mình về đây!

Hột Mít cũng làm bộ nhấp nhổm:

– Bảnh Trai lấp lửng như thế, tụi mình cũng về luôn.

Bảnh Trai nháy mắt với Hạt Tiêu:

– Nói nghe Hạt Tiêu?

Mọi người nghĩ Hạt Tiêu sẽ phản đối. Nó sẽ giơ nắm đấm lên. Hoặc ít ra cũng thét lên be be.

Không ngờ Hạt Tiêu nhún vai hờ hững:

– Tùy bạn.

Rồi nó thở đánh thượt:

– Mình mệt lắm rồi. Ba mẹ mình cũng mệt lắm rồi.

Ria Mép ngó Bắp Rang:

– Thằng Mặt Mụn này thật quá quắt mày ạ! Chuyên hành hạ ba mẹ bạn mình!

Bọn con gái không thèm quan tâm đến “tội ác” của Mặt Mụn. Bốn cặp mắt đổ dồn vào Bảnh Trai:

– Hạt Tiêu cho phép rồi đó, Bảnh Trai!

Bảnh Trai hấp háy mắt:

– Các bạn có biết thằng Mặt Mụn gọi điện thoại cho Hạt Tiêu mỗi ngày để nói gì không?

– Nói gì?

Bảnh Trai đưa bốn ngón tay ra trước mặt:

– Nó nói tổng cộng có bốn câu hà!

– Mình biết bốn câu đó! – Nhỏ Kiếng Cận thình lình lên tiếng.

Không chờ Bảnh Trai hỏi lại, Kiếng Cận thao thao tuôn một tràng trước những ánh mắt ngạc nhiên của cả bọn:

– Bốn câu đó là: Tội Hạt Tiêu quá há? Năm nay Hạt Tiêu xinh quá ha? Tính tình Hạt Tiêu cũng được quá hả? Tôi nhớ Hạt Tiêu quá hà!

Nói xong, Kiếng Cận tủm tỉm nhìn Bảnh Trai:

– Ðúng không?

– Ðúng! – Bảnh Trai nhìn lại Kiếng Cận, cũng tủm tỉm – Nhưng bạn nói đúng có chín mươi chín phần trăm hà.

Kiếng Cận tròn mắt:

– Chín mươi chín phần trăm? Tại sao?

– Tại có sự khác biệt về tên người trong câu.

Hột Mít, Tóc Ngắn và bạn hấp tấp chồm người tới trước:

– Là sao?

Bảnh Trai chém tay vào không khí:

– Bốn câu của Mặt Mụn chính xác là: Tội nhỏ Kiếng Cận quá há? Năm nay Kiếng Cận xinh quá ha? Tính tình Kiếng Cận cũng được quá hả? Tôi nhớ Kiếng Cận quá hà!

– Trời!

Tóc Ngắn, Kiếng Cận, Hột Mít, Ria Mép, Bắp Rang và bạn, sáu cái miệng cùng sửng sốt kêu lên. À quên, tính thêm thằng Răng Chuột nữa là bảy. Răng Chuột có ngồi đó, có kêu trời, nhưng vì đang có tâm sự nên nó kêu trời nhỏ xíu hà.

Bình luận
× sticky