Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Ngôi Trường Mọi Khi

Chương 42

Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh

Diễn biến tiếp theo của cuộc “tra khảo” trưa thứ Năm chắc chắn đã đi theo trình tự như thế này:

Chiều đó, mẹ bạn nói chuyện với mẹ Bắp Rang.

Ðêm đó, ba mẹ Bắp Rang nói chuyện với Bắp Rang.

Tất nhiên nội dung của ba cuộc gặp gỡ tuyệt mật kia đều được những người trong cuộc giữ kín.

Nhưng kết quả của nó thì ngày hôm sau vừa gặp tụi bạn, thằng Bắp Rang đã phấn khởi phun ra:

– Hà hà, thế là kể từ nay kẻ hèn này được quyền học giỏi rồi!

Bắp Rang nói là làm.

Ngay ngày hôm đó, nó lượm một con mười.

Ngày hôm sau, nó lượm hai con.

Ngày hôm sau nữa, nó lượm ba con.

Trừ nhóm bạn thân, những đứa còn lại trong lớp đều phát hoảng trước hiện tượng “đột biến gien” này.

Thầy cô cũng thế.

Có thầy cô không tin vào mắt mình, mỗi lần chấm bài thằng Bắp Rang đều xem tới xem lui.

Bắp Rang vẫn tỉnh rụi nhảy một lúc mấy chục bậc, leo lên đứng đầu bảng xếp hạng.

Ðến mức Bảnh Trai phải khoát tay:

– Từ từ! Từ từ! Bộ mày định giành luôn chức lớp phó học tập của tao hay sao mà hăng thế?

Bắp Rang nhe răng cười:

– Tao phải bù lại những gì đã mất chứ!

Mẹ bạn biết chuyện, nhìn Bắp Rang âu yếm:

– Cô đã nói ngay từ đầu mà. Thông minh như con dứt khoát phải học giỏi!

Bắp Rang cúi đầu, lễ phép:

– Dạ, bao giờ cô cũng nói đúng y.

Thấy Bắp Rang pha trò, mẹ bạn cười thích thú. Trong chuyện này, dĩ nhiên bà là người thích thú nhất.

Người thích thú thứ hai chắc là Răng Chuột. Ngay hôm Bắp Rang vớt con mười đầu tiên, nó đã nhe răng chuột, hả hê:

– Thấy chưa! Tôi đã nói một đứa như thằng Bắp Rang không thể nào học kém được mà!

Răng Chuột thích thú còn vì em gái mình. Thần tượng của em gái nó không thể học hành ì ạch như trâu kéo cày được. Thằng Bắp Rang mà học dốt thì tội cho Cọng Rơm quá.

Vì vậy, thấy Bắp Rang được thầy cô thay nhau khen tới tấp, Răng Chuột sung sướng còn hơn chính mình được khen.

Nó về nhà, đứng nghiêm trước mặt em gái, vỗ tay lên ngực đánh “bộp”:

– Hôm nay lại thêm một con mười nữa.

– Môn gì thế hở anh?

– Vật lý.

Cọng Rơm long lanh mắt:

– Dạo này anh học giỏi ghê!

– Thằng Bắp Rang ấy. Ðâu phải anh.

– Chứ anh mấy điểm?

Câu hỏi bồi của nhỏ em khiến Răng Chuột cụt hứng. Ðang hùng hồn, ngực nó bỗng xẹp xuống, và giọng nói dĩ nhiên là xụi lơ:

– Anh có năm điểm hà.

Bình luận
× sticky