Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Ngôi Trường Mọi Khi

Chương 12

Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh

Bây giờ thì trong lớp bạn, trừ Hột Mít ra, chẳng còn đứa con gái nào tự mình xách cặp lên lầu hay xuống lầu nữa.

Bạn và Kiếng Cận khoái chí lắm. Vì cả hai là những người đầu tiên bày ra cái trò nhờ vả này mà.

Nhưng bạn chỉ khoái chí được có vài ngày.

Một hôm, chuông tan học vừa reo, bạn kêu Ria Mép:

– Lát nữa nhé!

Ria Mép trả lời bằng cách hai tay giơ cao hai chiếc cặp. Một chiếc của nó, còn chiếc kia không biết của ai.

– Gì vậy?

Bạn hỏi, ngay lúc đó bạn vẫn chưa kịp hiểu ra chuyện gì.

Ria Mép hất đầu về phía cô bạn ngồi cạnh:

– Nhỏ Ðuôi Ngựa “xí phần” rồi!

Câu trả lời của Ria Mép khiến bạn thoắt sững sờ. Một nỗi nghẹn ngào dâng lên ngang cổ nhưng bạn cố kềm lại, thản nhiên:

– Vậy thì thôi!

Như nhận ra sự giận dỗi của bạn, Ria Mép hấp tấp nói:

– Nhưng không sao. Mình thừa sức xách ba chiếc cặp mà.

Bạn làm như không nghe thấy, lặng lẽ nhấc chiếc cặp lên, lạnh lùng bước ra khỏi chỗ.

– Tóc Bím đừng lo! Lát nữa mình sẽ xách giùm chiếc cặp của bạn xuống cầu thang cho!

Một giọng nói rụt rè vang lên bên tai khiến bạn ngạc nhiên quay lại.

Ðang nhìn bạn là thằng Răng Chuột. Bắt gặp ánh mắt của bạn, nó hấp tấp quay mặt đi.

Nếu ngồi kế nhỏ Kiếng Cận là thằng Bảnh Trai thì ngồi cạnh bạn là thằng Răng Chuột.

Cũng như Bảnh Trai, Răng Chuột cũng không phải là học sinh trường cũ của bạn. Năm ngoái nó học bên trường Cọng Lá.

Tính bạn nhút nhát nên cả tháng trời bạn vẫn không sao trò chuyện tự nhiên với thằng Răng Chuột được. Răng Chuột xem ra còn nhút nhát hơn. Nó cứ im ru suốt buổi học, ngày nào cũng thế. Nên hai đứa ngồi cạnh nhau chẳng có gì vui vẻ. Cứ như hai cục gạch được xếp kế nhau.

Vậy mà bây giờ một cục gạch đã mở miệng. Lại đòi xách cặp giùm cho cục gạch kia.

Bạn mỉm cười, nếu Răng Chuột không làm cục gạch thì bạn cũng chẳng thèm làm cục gạch nữa:

– Bạn định xách cặp giùm mình hở?

Răng Chuột quay lại, nhe răng chuột ra cười:

– Ừ.

– Lát nữa hở?

– Ngay bây giờ cũng được.

Bạn đặt chiếc cặp xuống bàn:

– Nè.

Không nói thì ai cũng biết kể từ hôm đó bạn và Răng Chuột bắt đầu chơi thân với nhau.

Không nói thì ai cũng biết kể từ hôm đó ngày nào Răng Chuột cũng xách cặp giùm bạn đi lên đi xuống cầu thang mệt xỉu.

Và không nói thì chẳng ai biết nhỏ Kiếng Cận cũng có những thay đổi giống hệt bạn. Sau một thời gian, nó không nhờ Bắp Rang xách cặp giùm nữa. Thế vào vị trí đó là thằng Bảnh Trai.

Bình luận