Kiều Nam ôm cô, đi tới phòng tắm, mắt lại không hề chớp dừng ở trên người của cô, mỗi một lần thấy cô nhíu mày chặt hơn, nụ cười trên mặt anh lại càng sâu hơn.
“Em không ngăn cản, anh sẽ xem như em cũng nguyện ý đó!” trong mắt Kiều Nam thoáng qua sự quỷ quyệt,ngón tay hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật nhẹ nhàng trượt đến xương quai xanh của cô, nhẹ nhàng vén áo của cô lên, muốn xem chân mày của cô gái này sẽ nhíu thành dạng gì!
Tả Tình Duyệt giật mình, trong lòng chỉ có một ý niệm, đó chính là cô muốn ngăn cản anh ta!
Cô không muốn!
Cô không ngừng cố gắng, muốn mở mắt ra, trong đầu hiện ra gương mặt của Cố Thịnh, ngọt ngào lúc anh theo đuổi cô, dây dưa sau khi hai người kết hôn, tất cả đều tràn vào suy nghĩ của cô.
‘Vào giờ phút này, em chỉ là của anh!’
Những lời này cuối cùng nhảy vào trong đầu của cô, ngừng trong đầu cô cùng với khuôn mặt tươi cười dịu dàng của Cố Thịnh, không biết là hơi sức từ nơi nào tới, cô bỗng chốc mở mắt ra.
Tay vốn muốn tiếp tục trêu cợt cô của Kiều Nam đột nhiên cứng đờ, cả người tựa hồ bị đôi con ngươi trong suốt như tinh linh trong nước hấp dẫn, từ trong đôi mắt kia, anh chỉ liếc mắt cũng nhìn ra được sự tốt đẹp của cô gái này.
Anhluôn tin tưởng, nơi thể hiện rõ ràng chân thật nhất của con người, chính là đôi mắt, mà cô gái trước mắt này không thể nghi ngờ đã có được một đôi mắt thật hoàn mỹ. Không phải ánh mắt của cô rất xinh đẹp, mà là thần sắc trong mắt cô làm cho người ta say mê.
Anh nhìn cô, giống như là bị cuốn vào một vòng nước xoáy thâm thúy, anh không bắt được bất kỳ vật gì để bám vào, cũng không muốn nắm lấy cái gì, chỉ biết không ngừng trầm luân. . . . Trầm luân. . . . Lại trầm luân!
Quả nhiên đúng như anh nghĩ!
Không, là vượt ra khỏi cả tưởng tượng của anh!
“Anh. . .” Tả Tình Duyệt nhìn vào đôi con ngươi màu xanh, cả người nhất thời lạnh như băng, bởi vì lần đầu tiên nhìn thấy đôi mắt này, cô cho rằng trước mắt mình là một con rắn, khiến máu cả người cô đều ngưng đọng.
Nhưng nhìn kỹ, lại phát hiện, đôi mắt này rất mê người!
Tại sao có thể có đôi mắt xinh đẹp lại kinh người như vậy?
Giật mình vì bị anh ta ôm ở trong ngực, Tả Tình Duyệt theo bản năng mở to mắt, không nhìn anh ta, “Anh buông tôi ra!”
Thái độ lạnh lùng của cô như một chậu nước lạnh dập tắt nhiệt tình của Kiều Nam, trong mắt thoáng qua không vui.
Ánh mắt liếc nhìn vòi nước, lúc này anh đã đặt Tả Tình Duyệt vào trong bồn tắm, khóe miệng nhếch lên vẻ tà ác. Kiều Nam anh cho tới bây giờ là người có thù phải trả, dĩ nhiên cũng sẽ phát tiết sự không vui của mình ra ngoài!
Đột nhiên, rào một tiếng, một cột nước đánh vào trên người của Tả Tình Duyệt, từ đỉnh đầu thẳng xuống dưới, khiến Tả Tình Duyệt vội vàng không kịp chuẩn bị!
“Oa. . . .” Tả Tình Duyệt lên tiếng kinh hô, thân thể cứng ngắc vừa rồi cũng nhất thời tốt hơn nhiều, hung hăng nhìn chằm chằm người đàn ông đang cười khẽ, cô dám khẳng định, anh ta nhất định là cố ý!
Tiếp thu được ánh mắt chỉ trích của cô, Kiều Nam nhún nhún vai, xoay người đi tới chỗ vừa vặn ngồi xuống, giống như hết sức hài lòng thưởng thức hình ảnh mỹ nhân tắm rửa.
Tả Tình Duyệt ở trong nước loay hoay một lát, chống lại đôi mắt tà ác của anh ta, quần áo trên người mình đã ướt nhẹp, trở nên trong suốt, người đàn ông này rõ ràng muốn sàm sỡ cô.
Kiều Nam biết trong lòng cô đang suy nghĩ gì, chỉ là cũng không giải thích nhiều, huống chi, anh cũng muốn chiếm tiện nghi của cô mà!
Nhìn ánh mắt quật cường của cô, anh càng cảm thấy cô gái này hết sức thú vị.
Khó trách cô khiến Cố Thịnh trầm mê, nếu như là anh, anh cũng sẽ thích cô gái này!
“Như thế nào? Có cảm giác dễ chịu hơn chút nào không?” Kiều Nam đột nhiên mở miệng, đôi mắt kia vẫn không có dời đi, vóc người của cô quả thật không tệ, mặc dù thon gầy, nhưng chỗ nên lồi vẫn lồi, về điểm này, vừa rồi lúc anh ôm cô, cũng đã cảm thấy.
Tả Tình Duyệt đột nhiên ngẩn ra, lúc này mới chú ý tới thân thể vốn là nóng ran không chịu nổi của mình tựa hồ tốt hơn rất nhiều, ngước mắt nhìn người đàn ông này, giường như không tin cố ý vừa rồi của anh ta là vì tốt cho cô!
Tả Tình Duyệt cũng không giãy giụa nữa, ngâm toàn bộ thân thể của mình trong nước, chỉ lộ ra một cái đầu, “Anh bắt cóc tôi muốn làm gì?” “Em tên là gì?” Kiều Nam không đáp hỏi ngược lại. Anh có nghe nói Cố Thịnh lấy vợ, chỉ là không có để ý tên tuổi vợ anh ta, dù sao cũng chỉ là một người phụ nữ, chỉ cần có thể uy hiếp được Cố Thịnh, anh cũng đã đạt tới mục đích, cần gì tốn tâm tư nhớ tên một người phụ nữ?
Nhưng hiện tại, anh lại muốn biết cô tên gì.
“Tôi tên gì hình như cũng không liên quan tới anh?” Tả Tình Duyệt lạnh lùng nói, mở to mắt, có chút không dám nhìn đôi mắt xanh kia.
“Không liên quan?” Kiều Nam vuốt trán, “Sao lại không liên quan? Vừa rồi cô gái gọi Tiểu Ngữ đó. . . .”
“Tả Tình Duyệt!” Tả Tình Duyệt không cam lòng nói ra khỏi miệng, người đàn ông này rõ ràng đang uy hiếp cô!
Tại sao những người đàn ông trên thế gian này đều quá thủ đoạn? Cố Thịnh như thế, người đàn ông trước mắt cũng là như thế!
Làm như cô rất dễ uy hiếp vậy!
Trong lòng thoáng qua khổ sở, cũng do cô quan tâm quá nhiều, ràng buộc quá nhiều, nên mới bị bọn họ uy hiếp!
“Tả Tình Duyệt? Rất hân hạnh được biết em, tôi tên là Kiều Nam, Duyệt Duyệt!” Kiều Nam đi tới bên bồn tắm, lịch sự vươn tay với Tả Tình Duyệt.
Nếu như không phải đang trong hoàn cảnh như vậy, Tả Tình Duyệt nói không chừng còn sẽ rất ca ngợi con người ưu nhã này, chỉ là trong tình huống của cô giờ phút này, sự ưu nhã của anh ta khiến cô cảm thấy cực kỳ châm chọc.
Nghe được anh ta thân mật gọi tên, cô càng thêm cảm thấy người đàn ông trước mắt này có thêm mấy phần nguy hiểm.
Trầm mặc, trừ tiếng nước chảy, trong phòng tắm không còn thanh âm nào khác. Kiều Nam cứ vươn tay, nụ cười trên mặt vẫn rực rỡ, nhưng dần dần, nụ cười kia cũng từ từ cứng ngắc, cuối cùng lại thêm mấy phần khổ sở.
“Duyệt Duyệt, em là người phụ nữ đầu tiên từ trước đến giờ cự tuyệt bắt tay với tôi! Hành động đặc biệt này của em, tôi sẽ cho rằng em là vì đang cố hấp dẫn chú ý của tôi!” con ngươi sắc bén của Kiều Nam lóe lóe, tay vẫn không buông xuống.
Tả Tình Duyệt giật mình, hấp dẫn sự chú ý của anh ta?
Cô ước gì có thể vạch rõ giới hạn vớingười đàn ông này còn không kịp, làm sao lại hấp dẫn sự chú ý của anh ta?!
Từ trong nước vươn tay, cầm bàn tay rộng mở của anh ta, chỉ muốn nắm nhẹ, rồi nhanh chóng buông ra.
Nhưng Kiều Nam giống như sớm đã biết ý đồ của cô, đợi đến khi tay của cô bỏ vào bàn tay anh liền nhanh chóng nắm chặt, nhẹ nhàng kéo Tả Tình Duyệt nghiêng về phía trước, khoảng cách giữa cô với anh nhất thời chỉ còn mấy cm.
“Duyệt Duyệt, em đã thành công gợi lên hứng thú của tôi rồi!” Kiều Nam nói ở bên tai cô, giống như là đang tuyên cáo điều gì.
Tả Tình Duyệt cảm nhận được hô hấp của anh ta, người đàn ông này giống Cố Thịnh, gây cho người ta cảm giác rất bị áp bức, khiến cô không biết làm sao.
Gợi lên hứng thú của anh ta? Cô chưa bao giờ muốn gọi lên hứng thú của anh ta cả!
Đúng lúc này, một hồi chuông điện thoại vang lên, ánh mắt Kiều Nam hơi đổi, nhận điện thoại, “Alo?”
“Anh Nam, Cố Thịnh đã tìm tới!”
Kiều Nam vừa nghe, trong mắt hiện lên sự tối tăm, nhanh như vậy đã tìm tới sao? Anh đã đánh giá thấp tốc độ của Cố Thịnh rồi!