Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Quyển 1 – Chương 128: Tất cả yêu thương dành cho cô đều biến mất

Tác giả: Lưu Lãng Hồng Tường Vi
Chọn tập

Cố Thịnh đưa Tả Tình Duyệt tới bệnh viện, xử lý vết thương, dọc theo đường đi, hai người không ai nói câu nào, không khí trầm mặc làm người ta ngộp thở, khó chịu.

Kể từ lúc lên xe, cắt đuôi được đám phóng viên, Cố Thịnh khôi phục ngay sự lạnh lùng thường ngày, không nhìn Tả Tình Duyệt dù chỉ một lần, không ai biết dược trong lòng anh đang nghĩ gì.

“Thịnh. . . . .” Tả Tình Duyệt thử gọi, Cố Thịnh khiến cô cảm thấy bất an, cô lấy hết dũng khí cầm lấy tay của anh, lại bị anh hung hăng gạt ra.

Cố Thịnh trong mắt hiện lên vẻ khinh bỉ “Sao vậy? Cảm thấy không vui vì tôi đã phá đám khung cảnh tình cảm của hai người sao?”

Đáng chết! Anh ghét bản thân mình bị cô làm cho rung động, vừa rồi, thấy vết thương trên mặt cô, trong lòng lại cảm thấy nhói đau.

Hừ! Đây là quả báo mà cô đáng phải chịu, không phải sao? Dám phản bội anh, sẽ có kết cục bi thảm!

“Không, không phải như thế, Thịnh à, anh hãy nghe em nói, chuyện này không phải như anh nghĩ đâu.”

“Vậy bức hình kia là thế nào? Chẳng nhẽ trong hình không phải là cô hay sao?” Cố Thịnh hừ lạnh, không chịu nghe bất kỳ lời giải thích nào của Tả Tình Duyệt, giải thích làm gì khi tấm hình không phải ảnh ghép. Hai người nếu như không cùng lên giường, thì tấm hình này sao có thể xuất hiện chứ?

Tả Tình Duyệt càng thêm hoảng loạn, không biết nên giải thích làm sao, mới có thể khiến Cố Thịnh tin mình, chuyện này thực sự là cô bị vu oan.

Chợt Tả Tình Duyệt nghĩ ra điều gì, đôi mắt trở nên rực sáng “Đúng rồi, là Kiều Nam, tấm hình này là do Kiều Nam giở trò!”

“Kiều Nam? Cô lại đem mọi trách nhiệm đẩy về phía tình nhân của mình, không sợ anh ta biết được sẽ đau lòng ư, cô đúng là người đàn bà độc ác!” Cố Thịnh châm chọc, anh sao lại bị cái vẻ bề ngoài kia đánh lừa chứ? Tả Tình Duyệt không hề đơn thuần như vẻ bề ngoài kia.

Anh sao có thể vì nhất thời ưa thích cơ thể của cô, mà quên mất cô chính là một diễn viên ‘chuyên nghiệp’. Hơn nữa anh còn ngu ngốc đối xử với cô thật lòng, đã từng nghĩ muốn buông bỏ hận thù để yêu thương, cưng chiều cô. Thậm chí còn hi vọng cô sẽ có thai cốt nhục của mình. Lúc này đây anh mới nhận ra, cho dù có con, anh cũng không thể xác định nổi tình cảm của bản thân!

“Không, Kiều Nam không phải là người tình của em, không phải. . . . .” Tả Tình Duyệt không kìm nén được mà bật khóc, thì ra bị người mình yêu thương hiểu lầm, trong lòng sẽ khó chịu đến vậy.

“Không quan trọng, tôi không quan tâm hai người có quan hệ thế nào, từ nay về sau, hãy nhớ cho kĩ thân phận của cô là Cố phu nhân, đừng làm tôi phải mất mặt một lần nữa, còn về những chuyện khác, cô đừng có xen vào!” Giọng nói của Cố Thịnh lạnh như băng, trong ánh mắt không có chút tình cảm, muốn cùng Kiều Nam cao chạy xa bay, chỉ cần Cố Thịnh anh còn sống thì hai người sẽ không bao giờ được toại nguyện.

Kiều Nam, Cố Thịnh nhắc đi nhắc lại cái tên này trong lòng, không thể phủ nhận Kiều Nam đúng là một người đàn ông có quyền lực lớn, nhưng anh Cố Thịnh không hề lo sợ khi phải đối đầu với Kiều Nam!

Anh muốn xem tiềm lực của bên nào mạnh hơn, là anh đại diện cho giới doanh nhân thành đạt hay Kiều Nam ông trùm của giới hắc đạo?

Tả Tình Duyệt trong lòng ngây ngốc, chẳng muốn suy nghĩ thêm nữa, anh đã nói cho cô biết, chẳng còn chút hi vọng nào nữa bởi vì tình yêu của anh không dành cho cô?

Anh sẽ không còn đối xử với cô cưng chiều như trước nữa sao?

Trong lòng đau nhói, Tả Tình Duyệt dựa vào lưng ghế, hạnh phúc ngắn ngủi của cô cuối cùng đã kết thúc rồi sao?

Sau này cuộc sống của bọn họ lại trở về như trước kia, mỗi đêm Cố Thịnh sẽ về nhà với bộ dạng say khướt người tỏa ra nồng nặc mùi rượu, cùng với một người phụ nữ xinh đẹp đi vào phòng của anh.

Sau ngày hôm đó, Tả Tình Duyệt bị Cố Thịnh đuổi ra khỏi phòng, trong lòng cô đau đớn, quay về căn phòng ban đầu, căn biệt thự rộng lớn, nhưng cô cảm thấy mình không thuộc về nơi này.

Mỗi đêm cô ở phòng khách chờ Cố Thịnh trở về, mặc dù biết khi anh trở về không chỉ có một mình, nhưng cô vẫn kiên nhẫn chờ đợi, bởi vì chỉ có lúc ấy, cô mới nhìn thấy Cố Thịnh.

Chỉ cần mỗi ngày nhìn thấy Cố Thịnh dù chỉ một lần, cô đã thỏa mãn rồi!

Thường ngày, cô luôn nhốt mình trong phòng, nhìn ngắm những món quà mà Cố Thịnh tặng mình, đàn lại bản nhạc mà hai người từng cùng nhau hợp tấu, hồi tưởng lại quãng thời gian hạnh phúc ngắn ngủi, chỉ có lúc này, cô mới thấy hạnh phúc.

Nhưng đến một ngày, thứ hạnh phúc nhỏ bé ấy của cô cũng bị tước mất.

Sáng hôm đó, cô đi vào phòng đàn, không thấy Piano đâu chỉ thấy một đôi nam nữ ôm nhau.

“Sau này, căn phòng này thuộc về em, em muốn dùng nó làm gì cũng được, chỉ cần cảm thấy vui vẻ là được rồi!” Cố Thịnh nắm tay người phụ nữ ấy, cho cô ta sự yêu chiều đồng thời cũng cho Tả Tình Duyệt tổn thương sâu sắc.

“Thật chứ? Em yêu anh đến chết mất!” người phụ nữ ôm lấy cổ anh, hôn anh triền miên không dứt.

Hình ảnh hai người thân mật khiến Tả Tình Duyệt đau đớn, cô muốn khóc, nhưng nước mắt dường như đã cạn khô. Mỗi đêm cho dù ở trong mơ nước mắt cô vẫn rơi, mỗi sáng tỉnh dậy, chiếc gối luôn ướt đẫm nước mắt, cô đã tưởng mình không còn nước mắt để khóc nữa!

Xoay người, nơi này đã không còn thuộc về cô nữa rồi!

Đúng như anh yêu cầu, tất cả đều dành cho người phụ nữ ấy—— Tôn Tuệ San! Chị họ của cô!

Từ hôm đó, Tôn Tuệ San chuyển vào biệt thự, cô ta ở trong phòng Cố Thịnh. Bên ngoài, Tôn Tuệ San là thư kí của Cố Thịnh nhưng Tả Tình Duyệt biết, công việc thư ký chỉ là ngụy trang, để hai người họ có nhiều thời gian ở bên nhau hơn mà thôi!

Cô chợt ngưỡng mộ Tôn Tuệ San.

Thân phận Cố phu nhân của cô chẳng qua là hữu danh vô thực, cô không có được tình yêu thương của Cố Thịnh thì danh phận có ý nghĩa gì đâu!

Chiều nào cô cũng nấu cơm, trên bàn ăn giờ không có vị trí của cô nữa, cô trở thành thành người giúp việc trong căn biệt thự này. Ngay cả người giúp việc cũng không dám đến gần cô, sợ Cố Thịnh giận cá chém thớt.

Đau đớn, bi thương như vây hãm Tả Tình Duyệt, cô không biết mình còn có thể kiên trì với cuộc hôn nhân này bao lâu nữa, hình ảnh Cố Thịnh thân mật với chị họ không ngừng quanh quẩn trong đầu cô.

Tả Tình Duyệt co người lại, lấy tay ôm lấy mình, bọn họ bây giờ đang làm gì?

Trong lòng bị đau khổ lấp đầy, cảm giác mệt mỏi lại ào tới, nhớ tới Cố Thịnh trước đây đã cùng mình thân mật, giờ phút này anh không phải cùng Tôn Tuệ San làm việc ấy chứ?

Đột nhiên, cô giống như trốn tránh, bỏ lại suy nghĩ về Cố Thịnh, bỏ lại gông xiềng tình yêu và hôn nhân.

Tả Tình Duyệt ngủ thật say, bây giờ, cô ngay cả nằm mơ cũng không mơ được Cố Thịnh đối vơi cô còn chút tình cảm nào, có chẳng chỉ là hình ảnh anh cùng người phụ nữ khác ân ái.

Trong bóng tối, một bóng dáng lặng lẽ đẩy cửa vào, đi về phía giường lớn nơi Tả Tình Duyệt đang ngủ . . .

Chọn tập
Bình luận
× sticky