Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Quyển 1 – Chương 127: Em khóc, lòng của anh cũng đau đớn

Tác giả: Lưu Lãng Hồng Tường Vi
Chọn tập

Bởi vì bị Kiều Nam uy hiếp, tất cả phóng viên đều biết điều im lặng lại. Ai cũng biết, trước đây không lâu, người đàn ông này đã sử dụng những thủ đoạn gì để các bang phái khác thần phục, sự tàn nhẫn của người đàn ông này không giống như những gì bọn họ thấy. Bọn họ tin tưởng, anh ta có năng lực biến lời nói vừa rồi trở thành hiện thực.

Trong đó có một ít phóng viên an phận đem máy chụp hình và Microphone cất lại, một số khác dù không đem những thứ đó cất thì cũng do dự, nhìn đôi mắt xanh lục kinh người của Kiều Nam. Trong lòng bọn họ biết, mình không nên vướng vào chuyện này, tốt nhất là không nên chạm vào lợi ích của Kiều Nam.

“Chúng ta đi”. Kiều Nam đỡ Tả Tình Duyệt, giờ phút này, cả người Tả Tình Duyệt đã không còn chút sức lực, đầu choáng váng khiến cho cô không cự tuyệt Kiều Nam nữa, cô biết, hiện tại cô phải rời khỏi nơi này.

Các phóng viên nhường ra một con đường, bàn tay Kiều Nam dìu bả vai bên trái của Tả Tình Duyệt, anh không dám làm động tác quá thân mật, sợ Tả Tình Duyệt cảm thấy chán ghét.

Hiện tại, anh rất muốn làm một việc, đó là mang cô đi bệnh viện, vết thương trên mặt sâu như vậy, vết máu khô khốc khiến sắc mặt cô càng thêm tái nhợt, nếu không đến bác sĩ, anh sợ cô sẽ chống đỡ không được, nếu vết thương để lại sẹo thì phải làm sao?

Lúc này, anh thống hận chính mình, đồng thời, cũng hận không thể đánh cho Cố Thịnh một trận!

Sao tâm địa người đàn ông này lại độc ác như vậy, đối với người phụ nữ nhu nhược như thế mà cũng xuống tay được!

Thời điểm bọn họ từ trong đám người đi ra, thân thể một người cao lớn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ. Cố Thịnh vươn tay bắt lấy cổ tay mảnh khảnh của Tả Tình Duyệt, dùng sức lôi kéo, một giây kế tiếp, thân thể Tả Tình Duyệt nghiêng tới trước, ngã vào trong ngực Cố Thịnh.

Sự việc xảy ra quá nhanh, mọi người nhìn thấy Cố Thịnh đột nhiên xuất hiện đều tập trung suy đoán rốt cục khúc mắc tình cảm giữa ba người sẽ tiếp tục diễn ra như thế nào.

“Thịnh. . . . . Anh hãy nghe em nói. . . . .” Tả Tình Duyệt thấy Cố Thịnh, trong lòng vui mừng, bắt lấy vạt áo của anh, vội vàng muốn giải thích, cô phải nắm chặt cơ hội này, cô sợ, không biết thời điểm nào Cố Thịnh lại đẩy cô ra, tự mình rời đi.

Muốn gặp được anh thật là khó, hôm nay, cô đã chồng chất vết thương rồi.

“Xuỵt, đừng nói chuyện, chuyện của chúng ta anh sẽ tự mình giải thích với các phương tiện truyền thông!”. Cố Thịnh cưng chiều nhìn Tả Tình Duyệt, động tác dịu dàng ôm cô vào trong ngực, nụ cười trên mặt khiến Tả Tình Duyệt cũng cảm thấy kinh ngạc.

Chẳng phải anh đang giận cô sao?

Hay là, anh đã biết sự việc trong những tấm ảnh kia là giả, là do người khác bày ra?

Trong lòng Tả Tình Duyệt mơ hồ hiện lên một tia hy vọng.

Trong mắt Kiều Nam lại thoáng qua một chút âm lãnh, Cố Thịnh muốn làm gì?

“Các vị, xin lỗi vì chuyện này đã tạo thành chấn động lớn như vậy, nhưng các vị khiến cho vợ yêu quý của tôi chịu đựng áp lực lớn như vậy là không được!”. Giọng nói của Cố Thịnh cực kỳ nhẹ nhàng, “Thật ra người đàn ông trong ảnh chính là tôi!”

Lời nói của Cố Thịnh đã tạo ra những tiếng bàn tán xôn xao kèm theo sự kinh ngạc, nghi ngờ. . . . . Cái gì cần có đều có.

“Vậy tại sao. . . . .” Một phóng viên bắt đầu đặt câu hỏi.

“Anh muốn hỏi tại sao chuyện này lại truyền ra ngoài phải không?”. Cố Thịnh cắt đứt vấn đề của anh ta, xoay người nhìn sang Tả Tình Duyệt, búng nhẹ một cái vào chóp mũi của cô, “Em xem, bây giờ đã biết hậu quả ham chơi mà em gây ra chưa?”

Đầu óc Tả Tình Duyệt bị anh làm cho choáng váng, cô còn chưa kịp hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Cố Thịnh thì đã nghe thanh âm của anh tiếp tục vang lên bên tai.

Cố Thịnh hướng về phía mọi người, “Tôi rất yêu vợ của tôi, bất kỳ yêu cầu nào của cô ấy tôi cũng không cự tuyệt. Cô ấy muốn ghi chép lại những hình ảnh hạnh phúc trong cuộc sống, tôi đương nhiên sẽ đồng ý, nhưng không nghĩ tới, buổi sáng, lúc chúng tôi rời giường, hình sẽ bị người giúp việc trong nhà lấy trộm rồi mang ra ngoài, trong chuyện này, tôi nghĩ cô ta đã nhận được không ít lợi ích!”

“Tại sao khuôn mặt người đàn ông trong hình lại được xử lý?”

Lông mày Cố Thịnh nhướn lên, trên mặt, nụ cười vẫn không thay đổi, “Mấy năm nay, tập đoàn Cố thị phát triển nhanh chóng, trên phương diện làm ăn, tôi đã đắc tội không ít người. Nếu bọn họ biết được chuyện này, giá cổ phiếu của Cố thị sẽ giảm mạnh, cho nên, tại đây, tôi muốn nhờ các vị hướng công chúng giải thích một chút, đăng tin chuyện tôi bị đội nón xanh (bị phản bội, cắm sừng) là giả, mọi người nghĩ đi, tôi sẽ để cho vợ mình ngoại tình sao?”

Cố Thịnh nói ra đạo lý rõ ràng ấy đã hóa giải nguy cơ Cố thị sắp sửa gặp phải, tất cả giải thích cũng hợp tình hợp lý, hơn nữa, từ lúc vừa ra cho tới giờ, ánh mắt Cố Thịnh nhìn Tả Tình Duyệt vẫn luôn tràn đầy cưng chiều, do đó, phóng viên cũng từ từ tin vào giải thích của anh.

“Vì sao trên mặt Cố phu nhân lại bị thương? Vết thương đó không phải là do Tổng giám đốc Cố gây nên sao?”. Một phóng viên tinh mắt hỏi.

Ánh mắt Cố Thịnh chuyển sang Tả Tình Duyệt lần nữa, “Tôi cũng rất muốn biết, tại sao trên mặt vợ tôi lại có vết thương? Duyệt Duyệt, sao không biết tự chăm sóc chính mình, anh chỉ ra ngoài một lát, em đã bị thương nặng như vậy, là cố ý làm anh đau lòng sao?”

Cố Thịnh nhẹ nhàng đụng vào gương mặt của cô, trong mắt mơ hồ chứa đựng một tia thương yêu, Tả Tình Duyệt ngơ ngẩn, sao anh lại không biết vết thương từ đâu mà có?

Cô chợt hiểu, Cố Thịnh đang diễn trò, trong lòng thoáng qua một chút khổ sở, nhìn chằm chằm Cố Thịnh, từ trong ánh mắt của anh, cô biết mình nên làm những gì.

“Thật xin lỗi, là em không cẩn thận, em đi nhanh quá. . . . .”. Nước mắt chảy xuống gương mặt Tả Tình Duyệt, biết anh diễn trò, tâm cực kỳ đau đớn, cô lại trở về trước kia sao? Chỉ có thời điểm đang diễn trò, từ trong mắt anh, cô mới có thể cảm nhận được sự cưng chiều cùng quan tâm.

Chỉ là, những thứ này đều không phải cho cô nhìn, mà là cho truyền thông đại chúng nhìn, nhớ tới anh trước kia từng nói, ở trước mặt người ngoài, bọn họ phải là đôi vợ chồng ân ái!

“Đau lắm sao? Đừng khóc, em khóc, lòng của anh cũng đau đớn theo!”. Cố Thịnh đem Tả Tình Duyệt kéo vào trong ngực, ở trước mặt mọi người, tổng giám đốc Cố thị cùng Tổng giám đốc phu nhân ân ái như thế, có một người chồng giàu có, đẹp trai thương yêu, người vợ nào sẽ đi ngoại tình nữa chứ?

Giờ phút này, các phóng viên đều tin người đàn ông trong hình kia chính là Cố Thịnh!

“Nếu như mọi người không có chuyện gì khác, tôi xin phép dẫn vợ tôi đi bệnh viện!”. Cố Thịnh ôm Tả Tình Duyệt, lướt qua mọi người, xoay người rời đi.

Kiều Nam đứng xa xa nhìn thấy tất cả, trong lòng thoáng qua một tia khổ sở, không ai biết rõ người đàn ông trong những tấm ảnh đó hơn anh. Mới vừa rồi, Cố Thịnh diễn rất tốt, làm cho anh cực kỳ kinh ngạc.

Kiều Nam nhìn Cố Thịnh ôm Tả Tình Duyệt đi tới phía mình, tầm mắt bọn họ giao nhau ở không trung, không ngửi thấy mùi thuốc súng giữa hai người họ nhưng ánh mắt ai cũng bén nhọn, không ai nhường ai.

Từ trong mắt Cố Thịnh, Kiều Nam biết, Cố Thịnh đã biết người đàn ông trong hình là mình, kỹ thuật diễn của anh ta quả nhiên là cao siêu! Thủ đoạn càng thêm cao minh! Xem ra anh đã xem nhẹ Cố Thịnh rồi!

Thời điểm Cố Thịnh đi tới bên cạnh Kiều Nam, anh đột nhiên dừng lại, nhếch miệng lên, nhưng không phải anh cười, “Vợ của tôi không cần Kiều tiên sinh quan tâm, chuyện này, tôi sẽ không dừng lại ở đây đâu!”

Chọn tập
Bình luận
× sticky