Kiều Nhi chậm rãi đứng lên, bàn tay mềm mại của cô nắm lấy bàn tay ấm áp của Mạnh Hùng kéo anh về phía trước, để thân thể cường tráng của anh ngồi vào ghế xích đu.
Kiều Nhi tao nhã đặt bờ mông tròn trịa của mình lên cặp đùi rắn chắc của anh, hai tay cô thỏai mái choàng qua cổ của Mạnh Hùng.
“Hùng, em nghe Gia Duyên kể về chuyện tình của Hạo và Sở Hương.
Em không biết Hạo đã từng có một đoạn tình yêu sâu sắc đến như vậy.”
Giọng nói nhỏ nhẹ nhưng lại mang theo chút thương cảm của Kiều Nhi, làm Mạnh Hùng cảm giác nao nao trong lòng.
Mạnh Hùng dịu dàng vươn tay vuốt ve mái tóc dài óng mượt của cô, môi anh nhếch lên thành một nụ cười hấp dẫn.
“Đó là vết thương lớn nhất trong đời của Hạo, nên bọn anh không bao giờ nhắc đến Sở Hương trước mặt của cậu ấy.”
“Tại sao hai người lại chia tay?”
Kiều Nhi nhìn Mạnh Hùng nói với giọng hiếu kỳ.
Khi Gia Duyên kể lại chuyện của Tràn Hạo và Sở Hương, Gia Duyên cũng không biết vì sao hai người lại chia tay.
“Sau khi tốt nghiệp Hạo không muốn phải nhờ vả gia đình, nên cậu ấy đã dùng bàn tay trắng để dựng lên sự nghiệp.
Sở Hương không biết thân phận thật sự của cậu ấy, nên đã phản bội Hạo đi theo ông chủ của cô ta.
Anh nghe nói Hạo đã chính mắt nhìn thấy hai người dan díu với nhau.”
Kiều Nhi cảm giác thất kinh trong lòng, cô không ngờ Sở Hương là loại phụ nữ ham mộ hư vinh.
Kiều Nhi ngồi thẳng người dậy, ánh mắt đượm buồn của cô nhìn thẳng vào cặp mắt thâm thúy của Mạnh Hùng nói với giọng nghi ngờ.
“Anh nói Hạo, tận mắt nhìn thấy hai người lên giường?.”
Kiều Nhi không tin hỏi Mạnh Hùng lại.
Mạnh Hùng không trả lời anh chỉ nhẹ nhàng gật đầu, tay anh bất giác ôm chặt Kiều Nhi vào lòng của mình hơn.
Chính mắt nhìn thấy người phụ nữ của mình cùng người đàn ông khác lên giường, không một người đàn ông nào có thể chịu nổi sự đã kích đó.
Nghe Mạnh Hùng nói vậy trong lòng Kiều Nhi càng cảm thông cho Tràn Hạo hơn.
Hèn gì trước mặt của người khác Tràn Hạo lại luôn tỏ ra bộ mặt kiên cường phóng khoáng, để che đi nội tâm yếu ớt đã từng bị người mình yêu làm tổn thương nặng.
Kiều Nhi nép khuôn mặt xinh đẹp của mình sát vào lồng ngực rắn chắc của anh, nói với giọng nhỏ nhẹ.
“Sau ngày mai, Hạo sẽ hiểu được trái tim của mình.”
Mạnh Hùng không hiểu hàm ý trong lời nói của Kiều Nhi, anh cúi đầu xuống định hỏi cô.
Đôi môi cương nghị của Mạnh Hùng bất giác công lên thành một nụ cười hạnh phúc, khi anh nhìn thấy Kiều Nhi đã thanh thản thoải mái ngủ thiếp đi trong lòng anh.
Anh yêu thương đặt lên môi của cô một nụ hôn ngọt ngào, Mạnh Hùng cẩn thận đứng lên bế Kiều Nhi đi thẳng lên phòng ngủ của hai người.Trong một căn phòng xa hoa lộng lẫy tại khu chung cư đắt tiền ngay chính giữa trung tâm thành phố S, Lý Kỳ ngồi trên ghế sofa nhìn ra cửa sổ ngắm nhìn phong cảnh màn đêm tráng lệ của nơi mà tất cả mọi người dùng hết khả năng của mình, để chen chân bước vào cái thế giới được gọi là thượng lưu.
Hôm nay thời tiết bên ngoài thật tốt những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời rọi thẳng xuống tàn cây thông ngoài ven đường nhìn vào thật êm đềm bình lặng.
Nhưng trong lòng của Lý Kỳ lại ảm đạm u ám vô cùng, từ lúc Gia Duyên xuất hiện, mọi việc liên quan đến cô đều không được suôn sẽ.
Ngẩm nghĩ một lúc Lý Kỳ cầm lấy điện thoại di động trên bàn lên bấm một dãy số.
“Reng…..reng…….reng….”
“Hello.”
Giọng nói trong trẻo của người phụ nữ vang lên trong điện thoại.
“Là tôi, tôi đã suy nghĩ kỹ muốn làm theo kế hoạch của cô, bắt cóc Gia Duyên cho người làm nhục rồi chụp hình khỏa thân của cô ta tung lên mạng.
Nhưng lần này tôi muốn cô phải tìm một đám người chuyên nghiệp hơn lần trước, dù có tốn bao nhiêu tiền cũng không sao.
Tôi muốn Gia Duyên phải thân bại danh liệt, không thể xuất hiện trong làng giải trí nữa.”
Giọng nói độc ác của Lý Kỳ làm cho đối phương kinh ngạc trong lòng.
Những việc hại người lợi mình Lý Kỳ đã từng làm qua với rất nhiều người phụ nữ bên cạnh của Tràn Hạo, nhưng chưa lần nào Lý Kỳ lại dùng thủ đoạn độc ác đến như vậy.
“Được, chuyện này cứ giao cho tôi.”
Nói xông đối phương lập tức cúp máy, Lý Kỳ ngã người về phía sau ghế sofa.
Cô thoải mái cầm ly rượu đỏ trên bàn lên, tay làm động tác lắc lắc.
Ánh mắt nham hiểm của Lý Kỳ nhìn chăm chăm vào chất lỏng đang xoay tròn trong ly.
Môi cô bất giác công lên thành một nụ cười gian trá.
“Gia Duyên, cô hãy từ từ thưởng thức món quà của tôi tặng cho cô.”
Lý Kỳ nâng ly rượu của mình lên làm động tác cụng ly, rồi đưa ly rượu đến đôi môi khiêu gợi của mình, cô nâng khuôn mặt kiêu căng của mình lên uống một hơi cạn sạch.
Uống xong Lý Kỳ hung hăng ném mạnh ly rượu thủy tinh trên tay của mình vào bức tường màu trắng phía trước.
Lý Kỳ đã bị sự đố kỵ cùng với thù hằn làm mờ đi lý trí, che khuất đi sự sáng suốt của cô.
Gia Duyên đã nói kế hoạch của mình cho Châu Ân nghe, cô bảo Châu Ân không cần lắng cho cô vì thuộc hạ của Hàn Mạc sẽ tuyệt đối không làm tổn thương đến cô.
Ngày hôm sau Châu Ân lái xe đưa Gia Duyên đến công ty giải trí Ngôi Sao Sáng, Gia Duyên vừa bước chân ra khỏi của chiếc xe BMW X7 của mình, đột nhiên một đám người hung hăng xông tới, họ ăn mặc theo lối bụi đời trên người họ được che khuất bởi những hình xăm ghê tởm.
Trong lòng Gia Duyên hiện lên tia nghi ngờ cùng với sự bất an, người của Hàn Mạc tuyệt đối không ăn mặc kiểu này, chẳng lẽ Hàn Mạc sợ Tràn Hạo biết việc này do cô sắp xếp nên mới cố tình cho thuộc hạ của mình ăn mặc như vậy.
Trong lúc này chiếc xe cadillac màu đen của Tràn Hạo do Tạ Chánh lái hiên ngang quẹo vào trong bãi đậu xe.
Tạ Chánh nhìn thấy một đám người hùng hổ đang ẩu đả phía trước, ánh mắt của Tạ Chánh đột nhiên sáng bừng khi anh nhìn thấy người bị tập kích chính là Gia Duyên và Châu Ân.
Nhìn thấy cảnh trước mắt trong lòng Tạ Chánh quýnh lên, chân anh liền nhấn mạnh xuống thắng xe phóng như bay về phía trước.
“Tràn Thiếu, Gia Duyên tiểu thư đang gặp nguy hiểm.”
Tràn Hạo đang ngồi thoải mái dựa lưng vào ghế ánh mắt thâm thúy của anh nhìn ra ngoài cửa sổ xe, khi nghe Tạ Chánh nói vậy Tràn Hạo hốt hoảng trong lòng anh ngồi bật dậy cặp mắt chứa đựng sát khí nhìn thẳng vê phía trước nơi Gia Duyên và Châu Ân đang dằng co với một đám người đàn ông.