Vừa nhìn thấy bàn tay của Tràn Hạo nắm lấy cánh tay của Gia Duyên, ánh mắt độc ác của Thomas Franco Jr hiện lên tia căm phẫn.
Thomas Franco Jr không nói gì hắn lập tức rút khẩu súng lục từ trong túi áo của mình ra, chĩa thẳng vào đầu của Tràn Hạo.
Giữa thanh thiên bạch nhật, Thomas Franco Jr không xem ai ra gì, hắn ngang nhiên nhìn Tràn Hạo bằng ánh mắt thăm độc.
Mấy tháng nay vì chuyện của bang Black Eagle nên Thomas Franco Jr không thể đến Thành Phố S được, cũng vì chuyện này trong lòng hắn đã cảm thấy khó chịu.
Thomas Franco Jr muốn giết chết Tràn Hạo, từ cái ngày thuộc hạ của hắn cho hắn biết Tràn Hạo đã qua lại với Gia Duyên.
Nhưng Tràn Hạo và hắn nước “sông không phạm nước giếng”, ngày nào Tràn Hạo không động đến hắn, hắn tuyệt đối không thể nào ra tay với Tràn Hạo được.
Ông nội Thomas đã ra lệnh, nếu Tràn Hạo chịu “an phận thủ thừa”, Thomas Franco Jr tuyệt đối không được làm hại đến Tràn Hạo.
Tất cả mọi người ở trong quán cafe nhìn thấy trên tay của Thomas Franco Jr có súng, họ hoảng sợ chạy nhanh ra khỏi quán cafe.
Trong lòng Ý An tức giận vô cùng, khi nhìn thấy khách hàng của mình lần lượt bị Thomas Franco Jr hù dọa
rời khỏi quán, Ý An định bước tới làm ầm ĩ lên với Thomas Franco Jr.
Châu Ân nhìn thấy Ý An định đưa mình vào miệng cọp, liền vươn tay chặn Ý An lại.
Thomas Franco Jr là một người với tính chiếm hữu mãnh liệt, hắn không thích thứ gì của mình bị người khác chạm vào, nhất là Gia Duyên.
Trong lòng Thomas Franco Jr cảm giác tức giận, trong ánh mắt điên cuồn của hắn hiện lên tia chết chốc, hắn muốn giết Tràn Hạo ngay lập.
Gia Duyên nhìn thấy tình hình giữa hai bên trở nên căn thẳng, cô lo sợ Thomas Franco Jr sẽ thật sự nổi điên lên ra tay làm hại Tràn Hạo.
Gia Duyên vươn tay cầm lấy khẩu súng trên tay của Thomas Franco Jr, cô nhìn thẳng vào ánh mắt điên cuồng rồ dại của Thomas Franco Jr nói.
“Franco, đừng như vậy.”
Vừa nói cô vừa lắc đầu, ý bảo Thomas Franco Jr đừng nên xúc động.
Tràn Hạo không hề có ý định buông tay của Gia Duyên ra, bàn tay đang nắm chặt cánh tay của cô càng xiết chặt hơn.
Anh muốn cho Thomas Franco Jr biết, ai mới là chủ nhân ở Thành Phố S này.
Ánh mắt phát ra ngọn lửa thù hận của Tràn Hạo, không hề tránh né anh mắt muốn giết người của Thomas Franco Jr.
Tạ Chánh đứng bên cạnh nhìn thấy biểu hiện không muốn nhường nhịnh này của Tràn Hạo, trong lòng anh cảm giác lo lắng không yên.
Hiện tại việc bên Italy còn chưa xử lý xong, nếu Tràn Hạo thật sự muốn đối đầu với Thomas Franco Jr, như vậy sẽ “bứt dây động rừng”.
“Tràn Thiếu!”
Giọng nói khẩn trương của Tạ Chánh, cũng không thể nào làm nguôi đi cơn thịnh nộ trong lòng của Tràn Hạo.
Chỉ cần nghĩ đến việc Thomas Franco Jr muốn đưa Gia Duyên đi, là anh muốn lập tức rút súng ra bắn một phát vào đầu của Thomas Franco Jr ngay.
“Lão đại, ngài không nên quá xúc động, lão gia đã nói “dĩ hoà vi quý”.”
Một người đàn ông Pháp ở độ tuổi trung niên lên tiếng.
Thomas Franco Jr vừa nghe Mark nói bốn chữ “dĩ hoà vi quý” này, đột nhiên bàn tay cầm súng của hắn từ từ hạ xuống.
Nếu hắn lỗ mãng ra tay giết chết Tràn Hạo ở đây, có thể tất cả những gì đang ở trong tay của hắn sẽ bị ông nội lấy lại hết.
“Tránh ra!.”
Thomas Franco Jr giận dữ quát lên với Tràn Hạo.
Trong lòng Tràn Hạo thật sự không muốn buông tay, nhưng khi anh nhìn thấy ánh mắt cầu xin của Mark, anh đành phải buông tay.
Anh không thể vì chuyện riêng của mình mà làm hỏng đi đại sự, không chỉ riêng Mark còn có những thuộc hạ vì đại nghiệp lớn của anh, mà không ngần ngại hy sinh đến tính mạng của mình.
Anh phải để Gia Duyên đi theo Thomas Franco Jr, thì kế hoạch của anh mới có thể thuận lợi mà tiến hành.
Thomas Franco Jr nhếch môi của mình lên thành một nụ cười hài lòng, trong lòng hắn thật khinh thường Tràn Hạo.
Trong lúc Gia Duyên và Thomas Franco Jr xoay người lại muốn rời khỏi quán cafe Lover”s, trong lòng Tràn Hạo đau nhói, anh không tự chủ được bước tới muốn chặn Gia Duyên lại.
Tuy anh biết làm như vậy sẽ khiến cho Thomas Franco Jr nghi ngờ, nhưng hiện tại trái tim của anh, không cho phép anh để Gia Duyên và bảo bối đi theo Thomas Franco Jr, anh sợ Gia Duyên sẽ gặp nguy hiểm.
Đột nhiên Sở Hương từ phía sau xông tới ôm chặt Tràn Hạo lại, mùi nước hoa nồng nặc của Sở Hương xông thẳng vào mũi của Tràn Hạo, làm anh khó chịu cau mày.
Tràn Hạo bị hành động này của Sở Hương làm cho tỉnh táo lại, anh đành dằn xuống nỗi lo lắng bất an trong lòng của mình, để mặc cho Gia Duyên rời khỏi cùng với Thomas Franco Jr.
Mark và tên thuộc hạ của Thomas Franco Jr cẩn thận yểm trợ hắn rời khỏi, trước khi bước ra cửa Mark đã nhìn Tràn Hạo bằng ánh mắt hài lòng.
Cuối cùng anh cũng không làm ông thất vọng, từ cái ngày đầu tiên Mark nhìn thấy Tràn Hạo, ông biết Tràn Hạo là một hòn Ngọc quý chỉ cần có một quân sự mày giũa hòn Ngọc, nó sẽ phát huy ra tài năng bẩm sinh của mình.
Sau khi Thomas Franco Jr, Gia Duyên, Châu Ân và thuộc hạ của hắn ngồi vào trong chiếc xe BMW, đậu ngay trước cửa quán cafe, họ đi thẳng đến ngôi biệt thự ngay ven biển của bang Black Eagle.
Vừa bước vào trong biệt thự bước chân của Gia Duyên và Châu Ân đột nhiên dừng hẳn lại, Châu Ân ngây người đứng yên tại chỗ.
Châu Ân không ngờ ở địa bàn của bang Black Eagle, mà cô có thể nhìn thấy Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng vừa nhìn thấy Thomas Franco Jr, cô liền bước tới khom người cung kính hành lễ trước mặt hắn.
“Lão đại.”
Lời nói của Tiểu Hồng làm Châu Ân kinh ngạc vô cùng, cô không ngờ Tiểu Hồng lại là nội gián do Thomas Franco Jr đã phái tới để giám sát Gia Duyên.