Matt và Meredith mìm cười ý nhị khi Zack sải bước ngang qua phòng khách và mang theo hành lý. Ngả người ra ghế sô pha, Matt duỗi chân thoải mái và soi mói bộ vét xanh Zack đang mặc với nụ cười toe toét đầy hiểu biết.
“Không ai lại mặc vét trong một buổi tiệc ở California cả Zack à. Mà buổi tiệc vẫn chưa kết thúc nữa chứ”.
“Tôi quên khuấy buổi tiệc chết dẫm này rồi” anh nói, nhìn những khách khứa phía ngoài cửa sổ “Thay mặt tôi được không? Nói họ là đã có chuyện khẩn cấp xảy ra. Tôi có thể mượn phi công của anh được không?” anh nói thêm, lơ đãng đặt hành lý xuống và thắt lại cà vạt.
“Chỉ phi công của tôi thôi hả?” Matt nói rồi liếc mắt với Meredith, lúc này cô đang ngồi trên thành ghế và đặt tay lên vai chồng “Không cần máy bay của tôi sao?”
Zack quay sang người giúp việc vừa đưa cho anh hai túi xách khác được đóng gói theo chỉ dẫn của anh.
“Máy bay và phi công của anh” Zack mất kiên nhẫn.
“Còn tùy thuộc cậu sắp đi đâu”.
Hài lòng vì anh đã có đủ mọi thứ cần dùng trong vài ngày tới, Zack cuối cùng cũng dành hết tâm trí cho người bạn của anh .
“Anh nghĩ tôi sẽ đến cái chốn quỷ quái nào?”
“Sao tôi biết được. Nếu là Keaton, Texas thì cậu không nghĩ nên gọi cho Julie trước hay sao?”
“Không. Tôi không biết cô ấy sẽ phản ứng thế nào. Tôi không muốn cô ấy lẩn trốn đâu đó. Nếu tôi theo dạng bình thường thì phải mất nhiều thời gian hơn mới đến được đó”.
“Còn gã kia thì sao? Cậu để cô ấy đợi suốt 6 tuần trong lúc Richardson đã nắm tay cô ấy, không còn nghi ngờ gì, đưa bờ vai ra cho cô ấy khóc. Hơn nữa, máy bay riêng lại là món đồ chơi tốn kém – “.
“Tôi không có thời gian cho cái trò nha- ” Zack ngăn lại tiếng chửi vì sự hiện diện của Meredith, anh cúi người hôn tạm biệt cô, rồi anh dừng lại khi O’Hara nói ngay sau lưng anh .
“Tôi đã để xe ngay phía trước, nổ máy sẵn sàng, Matt. Và tôi đã nói chuyện với Steve bằng điện thoại trên xe. Anh ta nói máy bay đã nạp đủ nhiên liệu và sẵn sàng cất cánh. Zack, khi nào anh đi được?”
“Tôi nghĩ” Matt đùa khô khan “cậu ấy đã sẵn sàng rồi”.
Quăng cho Matt cái nhìn căm ghét, Zack kéo Meredith vào lòng .
“Cảm ơn cô” anh nói với một sự chân thật dịu dàng.
“Không có chi” cô đáp, cười rạng rỡ với anh. “Gửi Julie tình yêu của tôi”.
“Gửi cô ấy lời xin lỗi chân thành nhất của tôi” Matt nói, đứng lên và buồn rũ rượi lúc anh đưa tay cho Zack “Chúc may mắn”.
Họ quan sát anh sải bước gấp rút ra cửa, rồi Meredith nhìn Matt và tiếng cười của cô hơi nghiêng ngả khi cô nói .
“Zack yêu Julie nhiều đến mức không để tâm rằng có rất nhiều người sẽ nghĩ rằng anh ấy ngốc nghếch vì vẫn muốn có cô ấy sau những gì đã xảy ra ở Mexico City. Điều quan trọng với Zack là Julie yêu anh ấy”.
“Anh biết” Matt ủ ê đáp lại, nhìn vào đôi mắt mờ ảo của cô “Anh biết cảm giác đó”.