Ba con sâu? Diệp Hàm Huyên ngớ người, thật không ngờ tiếng lóng tên chồng ngốc này cũng biết!
Kính Thiên Minh nghĩ bụng, anh không trêu cho vợ anh ngại cháy mặt, anh không mang họ Kính! Ngoại trừ chuyện vợ anh đem con búp bê tình dục ra lừa anh lần trước- thì lần này, tuyệt đối là sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời Kính Thiên Minh…
Cô ấy bịt mắt anh lại, rồi nói dối là vào nhà tắm cởi đồ! Ai ngờ cô ấy lại mặc đồ da bó sát người…
Vị họ Kính nào đấy hí hửng tưởng chiếm được tiện nghi con gái nhà người ta, trong lòng xúc động dạt dào- còn nghĩ bụng từ giờ tích đức, rửa tay gác kiếm! Ai ngờ bị chơi cho một vố đau như thế…
Bảo sao cứ có cảm giác sai sai, không chân thật…
“Vợ chắc hẳn đang suy nghĩ tại sao chồng biết mấy cái này đúng không? Hì hì, vì sau đêm đó, để phục vụ chúng ta sau này, chồng…chồng đã lên mạng tìm hiểu mấy ngày đó!” Kính Thiên Minh vỗ ngực tự tin nói, ẩn sau trong mắt là ý cười giảo hoạt.
Thanh âm của anh không lớn- những cũng không hề nhỏ, đủ cho những người đứng gần họ nghe thấy, ai nấy đều nhìn Diệp Hàm Huyên với ánh mắt “hàm súc”. Nhất là những cô gái, hâm mộ có, ghen tị có, khinh bỉ có, nói chung ngũ vị tạp trần.
Diệp Hàm Huyên đương nhiên cảm nhận được những cái nhìn “sai sai” nhắm đến mình khan, lúng túng nói, “Haha, chồng nói linh tinh gì đó?”
Kính Thiên Minh đột nhiên ghé sát vào tai cô, thì thầm, “Vợ này, mua cái này, chúng ta có làm gì cũng không sinh bảo bảo ngoài ý muốn đâu! Dù chồng rất muốn có bảo bảo nhưng nếu vợ không muốn thì….”
Những cô gái trẻ đỏ mắt nhìn vị soái ca siêu cấp kia thân mật với người khác, cô gái kia thì có gì tốt chứ, hừmmm, “một chút tư sắc” thôi mà. Một cô gái không biết lấy dũng khí ở đâu ra, tiến lên, vẫy tay chào Kính Thiên Minh, “Hey, anh đẹp trai!”
Cô ta còn kèm theo một nụ cười ngọt ngào. Người đàn ông này, cô ta ngắm trúng rồi! Chưa nói đến giá trị nhan sắc thượng thừa, ở người đàn ông này còn có khí chất quý tộc cao quý, quả thật xứng đáng với thân phận thiên kim thị trưởng của cô ta. Sẽ không như người kia…
Kính Thiên Minh nhíu mày không vui, anh với vợ đang âu yếm, tự nhiên có con ruồi từ đâu bay ra vò vẽ anh? Còn bên phía Diệp Hàm Huyên tất nhiên là vô cùng không vui rồi! Dù biết tên chồng mình có bộ dáng đẹp, nhưng cái “sinh vật” kia không thấy một đại mĩ nữ như cô đang đứng ở đây hả? Gan hùm mới dáng đến tán người đàn ông của cô!
Tô Dĩ Anh sắc mặt có chút khó coi, lần đầu tiên trong đời cô ta bị đàn ông ngó lơ, hơn nữa lại còn trước mặt đám bạn của cô ta, đã đâm lao thì phải theo lao- huống chi người đàn ông kia tốt như thế, cô cũng không muốn bỏ qua.
“Anh đẹp trai, em là khách quen ở đây! Nếu được thì chúng ta đi cùng nhau đi, em sẽ tư vấn giúp anh.”
Kính Thiên Minh vốn định đuổi cút con điên từ đâu chui ra này đi, nhưng nghĩ lại, vợ anh đào hoa như thế, đã biết bao lần anh bị nhét cho một thùng dấm chua siêu cấp, lần này phải cho cô ấy thử mới được!
“Xin lỗi, trong nhà phu nhân là số một. Cô có đề nghị gì thì tìm phu nhân đi!”
Tô Dĩ Anh bất ngờ trước câu nói của Kính Thiên Minh, người đàn ông hoàn hảo thế này thiếu gì phụ nữ ở bên, thật không ngờ lại nghe lời cô gái kia đến thế! Xem quần áo trên người cô ta, cũng không phải hãng nổi tiếng gì, xem ra xuất thân tầm thường, có thể là lọ lem với hoàng tử thường có trên phim ảnh.
“Chị gái, chúng ta đi cùng được không?”
“Ai chị em với cô?”Diệp Hàm Huyên lạnh tanh nói, còn vứt cho Tô Dĩ Anh một đạo ánh mắt khinh bỉ!
Tô Dĩ Anh phải cố gắng kiềm chế lắm mới giữ được nụ cười gượng, người này sao lại không suy nghĩ theo logic thông thường, chào xã giao cũng muốn làm cho cô mất mặt? Đã thế cô càng phải cướp chồng cô ta! Ở trong giới thượng lưu, không có tình yêu vĩnh cửu, chỉ có lợi ích vĩnh cửu. Càng huống hồ đàn ông chính là thứ động vật dễ thay lòng đổi dạ nhất.
“Chị, chị trẻ hơn em mà. Trước lạ sau quen!”
Kính Thiên Minh gật gù bổ sung thêm, “Đúng rồi! Như anh với vợ này, trước lạ sau quen, mon men làm ông xã!”
Diệp Hàm Huyên đáy lòng dâng lên một trận ảo não, nhìn tên chồng ngốc luôn vâng lời mình răm rắp, giờ đây lại bênh người khác. Có khi tên ngốc này trí tuệ không bình thường, hắn ta muốn lấy cô gái kia làm vợ hai gì đó, nên mới đồng ý với cách xưng hô chị em?
“Thiểu năng!”
Cô không hiểu cảm xúc rối bời lúc này, vì thế quay lưng bỏ đi. Hừm! Được bà đây cần tên ngốc nhà mi chắc, muốn đứng đó tán gái thì cứ tiếp tục đi!
“Vợ đi đâu thế? Lối này cơ mà…”
“Tôi thích đi lối này đấy! A, đồ tốt!”
Thuận tay, Diệp Hàm Huyên lấy bừa một cái hộp chữ nhật trên giá. Từ xa nhìn cô gái kia đứng gần Kính Thiên Minh, trai anh tuấn, gái thuyền quyên, cũng xứng đôi phết đấy! Chỉ là sao cô thấy ngứa mắt quá!
Kính Thiên Minh miệng chữ A, mồm chữ O nhìn cô, dường như đầu óc bị não nhúng, cô có thể thấy rõ ý cười trên khuôn mặt yêu nghiệt kia.
“A, chồng hiểu ý vợ rồi! Cơ mà vợ lấy thêm đi, không đủ đâu!”
Diệp Hàm Huyên giật mình nhìn thứ cô đang cầm, cái gì mà không đủ?