Mãi đến lâu sau khi đoạn video kết thúc, mọi người mới lấy lại tinh thần! Cmn, đây chính là tin động trời nhất trong năm!
“Ah…Thật không thể tin được. Lần này tuy nói là đại hội gia tộc Kính Gia, mà hình như hai vị thiên kim Kính Gia đều gây bão mất rồi, một vị đã được giải oan, không biết lần này sao….”
“Tôi thấy lần này không có khả năng đâu! Nhìn góc quay trực diện lần này xem…Aaaaa, hình tượng Dung nữ thần thanh cao bấy lâu trong lòng tôi sụp đổ rồi…!!!”
“Ách…Tần gia thật có “phúc””
Tần Gia Dung dù đã cố gắng khắc chế bản thân nhưng khuôn mặt không kiềm chế được mà lúc xanh, lúc tím, vô cùng vặn vẹo. Lại nghe lời bàn tán ác ý của mọi người xung quanh, cô ta lại sôi máu, cả cơ thể bất lực dựa vào người Kính Gia Ngọc. Bàn tay dù cố nắm chặt nhưng vẫn run từng trận.
Tại sao Minh ca lại có trong tay đoạn video của cô khi ở nước ngoài truỵ lạc? Có phải hay không anh ấy vốn yêu cô, nhưng khi biết chuyện này lại sinh ra chán ghét, đem tình cảm dành cho mình chuyển sang cho Diệp Hàm Huyên? Nếu vậy quả thật tiện nghi cho con khốn đó!
Không được! Tần Gia Dung không thể buông tay! Cô ta còn mê luyến danh vọng, tình yêu và tiền tài! Không thể cứ thế mà chịu thua Diệp Hàm Huyên!
Diệp Hàm Huyên không phải may mắn sinh ra là con ruột của cha và mẹ thôi sao? Có gì tốt đẹp? Nhưng tại sao mọi thứ ưu tú nó đều được thừa hưởng….
Tần Gia Dung mau chóng khôi phục tinh thần, bi thương nhìn về phía Kính Thiên Minh nói, “Minh ca…Em biết…
Em biết anh làm tất cả điều này vì Tiểu Diệp. Em biết anh muốn đem đến niềm vui đến cho em ấy! Lấy nước mắt của em, đổi thành nụ cười của cô ấy- anh có vui không?”
Ồ?!? Chỉ cần nói một câu là muốn hắt hết bát nước bẩn sang người cô? Với tội danh hãm hại chị gái hử? Diệp Hàm Huyên tự hỏi Tần Gia Dung không biết bao giờ mới thôi trò múa rìa qua mắt thợ này đây!
“Minh, đoạn video vừa rồi anh lấy từ đâu? Có đáng tin không? Dù rằng trước đây em có giận dỗi chị, nhưng là khi đó em còn trẻ con, e tin chị mà, chị gái em không phải người như vậy đâu! Phải không, chị, chị?”
Diệp Hàm Huyên bàng hoàng nhìn Kính Thiên Minh, đáy mắt có chút tức giận vì anh gây tổn hại đến chị gái cô!
Haha! Tần Gia Dung à? Cô tưởng chỉ mình cô biết diễn kịch thôi sao? Tôi sẽ phụng bồi cô tới cùng! Hơn nữa sẽ làm cô nghẹn uất tới chết!
Tần Gia Dung có chút không tiếp nhận được “thái độ thân thiện” này của Diệp Hàm Huyên. Tại sao con khốn này không đối xử với cô như mọi khi chứ? Tại sao không tát cô đi? Lần đầu tiên trong đời Tần Gia Dung mong mình bị tát- hơn nữa còn từ kẻ thù truyền kiếp Diệp Hàm Huyên!
Tần Gia Dung chỉ có thể gượng cười, gật đầu, “Không phải chị!”
“Huyên Nhi, anh tới muộn!”
Ngay lúc mọi người còn đang ngây ngốc vẫn chưa hiểu kết thúc của việc này thế nào thì một đạo thanh âm ôn hoà như gió xuân vang lên.
Tần Cảnh Dật một tay dìu Tần phu nhân bước vào, mà ở bên cạnh anh, một cô gái trẻ khác dìu Tần lão gia bước vào….
Diệp Hàm Huyên day day cái trán trơn bóng của mình, ây gu, hôm nay cũng thật lắm náo nhiệt đi!
Dật ca của cô, vẫn anh tuấn như thường a~
Kia một thân y phục quân đội đen tuyền, kia một khuôn mặt như đao tước, như kiếm gọt. Tần Cảnh Dật mỗi bước đi đều uy nghiêm, tựa như từ giây phút đầu tiên xuất hiện, đã khiến thế gian vạn vật lu mờ. Đặc biệt nhất chính là đôi mắt phượng hẹp dài làm cho người ta như nhìn thấy bầu trời bao la, màn đêm vô tận! Đẹp mà độc!
Cô gái đi cùng anh cũng không hề tầm thường. Diệp Hàm Huyên tặc lưỡi, một dung nhan trong trẻo lạnh lùng, chiếc váy dạ hội màu trắng càng làm tăng thêm vẻ tao nhã của cô gái. Chợt có làn gió vô tình thoảng qua, đuôi váy dài khẽ động, như u lan nở rộ giữa đêm trăng rằm.
Mà cô gái này trông có chút quen quen, hình như cô đã từng thấy ở đâu đó, mà rốt cuộc nghĩ mãi cũng không ra.
Kính Thiên Minh ở bên cạnh cau mày không vui. Trông thấy vợ yêu đánh giá hết người này tới người khác thì thập phần không vui. Nhất là ánh mắt hoa si đó! Hừm! Ông đây còn chưa đủ đẹp hay sao? Nhìn tên Tần tiện nhân kia thì thôi đi, dù sao hắn cũng là anh trai của cô ấy, nhìn Thiên Ân làm cái quần gì chứ? Cùng là phụ nữ cũng không được…
Nhắc tới việc này, Kính Thiên Minh trong lòng lại nảy sinh chút bất an! Vợ anh lạnh lùng với trai đẹp như thế…
Anh bao lần dùng sắc dụ dỗ mà không thành công, có phải hay không vợ yêu có xu hướng sai lệch giới tính! Nghĩ tới đây ánh mắt Kính Thiên Minh nhìn Bạch Thiên Ân u ám vài phần.
Diệp Hàm Huyên đang định chạy tới chào hỏi Tần Cảnh Dật, dù sao cũng đã lâu hai người không gặp, thì một bàn tay to lớn năm chặt lấy tay cô, hơn nữa lực đạo còn không hề nhẹ.
“Em lại đó không phải phá hư chuyện tốt của Dật ca nhà em sao? Anh ta cấm dục lâu như thế, hôm nay mới dẫn người yêu về ra mắt, em chạy ra ôm lấy anh ta, chẳng phải sẽ khiến cô gái đó ghen sao? Nhỡ người ta chán ghét Dật ca nhà em thì……”
Giọng nói của anh rất nhẹ, rất êm tai. Diệp Hàm Huyên chậm rãi tiếp thu từng thông tin anh đem đến!
Ôi…
Dật ca, Dật ca có…khụ…khụ…có đối tượng yêu đương rồi á?
Dù lời tên chồng ngốc kia nói có phần ác ý, nhưng quả thực Dật ca cấm dục bao lâu nay, thậm chí có một thời gian cô còn nghi ngờ xu hướng giới tính của anh ý….
Thật không ngờ….
Mà giờ cô ra sẽ khiến bạn gái của Dật ca ghen sao? Cô ấy sẽ không nhỏ nhen vậy đâu nhỉ? Mà tính chiếm hữu của nữ nhân cũng rất cao đó nha! Vì thế Diệp Hàm Huyên quyết định đứng tại chỗ, không ra chào hỏi Dật ca nữa!
Tần Cảnh Dật mặt đen như đít nồi! Vài tháng không gặp, cô em gái nhỏ bướng bỉnh của anh từ khi nào nghe lời thằng em rể khốn kiếp giả nai, giả ngốc ấy chứ? Nghĩ đến đây Tần Cảnh Dật nghiến răng ken két, ý nghĩ muốn vạch trần lớp mặt nạ kia ngày càng mãnh liệt……
Tần Gia Dung đứng bên kia khi thấy Tần lão gia, Tần phu nhân đến thì khẽ thở nhẹ, dù sao cô cũng là đại tiểu thư cao quý của Tần gia, có sự bảo hộ của cha mẹ, cô không tin Dật có thể làm mất mặt gia tộc!
Nhưng kể từ lúc vào đây, Dật không hề nhìn cô- dù chỉ một lần, điều này khiến cô có chút sợ hãi…
“Ba, mẹ, anh…mọi người đã đến!” Tần Gia Dung không biết lấy đâu ra hơi sức, chạy thật nhanh về phía ba người. Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương, lại ủy khuất vô cùng, khiến cho người mới đến không hiểu có chuyện gì xảy ra! Nhất là phu phụ Tần gia, con gái cưng của họ hay là bị ai bắt nạt?
…..Còn…..