Năm năm sau.
Nếu ai đi qua thành Tây, nhìn thấy căn biệt thự cổ kính phía trước- chắc hẳn sẽ phải ngậm ngùi. Thông qua những vết đổ nát, những chân tường còn sót lại, có thể tưởng tượng ra năm xưa nơi đây từng tồn tại một căn biệt thư rộng lớn chừng nào! Họa chăng gọi là lâu đài cũng không ngoa.
Đây chính là biệt thự Dương gia….
Dương gia đã từng huy hoàng như thế đấy, ngự trị cả một phương trời- vậy mà chỉ sau một đêm diệt tộc!
Nói đến vụ án diệt môn của Dương gia hơn mười năm năm về trước có rất nhiều điểm đáng ngờ. Ngay tại đêm giao thừa, nhà nhà đang hân hoan chào đón một năm mới may mắn, an khang thịnh vượng thì căn biệt thự kia bỗng bốc cháy, với tốc độ lây lan khủng khiếp.
Ngọn lửa đỏ hung dữ bao phủ lấy tất cả, đem biệt thự Dương gia ngời sáng cả một vùng trời. Nhưng kì lạ thay- hôm nay cả gia tộc Dương gia tụ họp lại cùng ăn tất niên, vậy mà không có lấy một tiếng hỗn loạn, chỉ có gió reo cùng với lửa….
Đến khi đội cứu hộ tới thì đã muộn, cả đại gia tộc Dương gia đều hoá thành tro bụi, không một ai sống sót!
Phía cảnh sát cũng điều tra rất kĩ vụ án này, cuối cùng kết luận: do có người sơ sẩy, bất cẩn làm lửa bén vào một góc mành, mà biệt thự Dương gia đều làm từ gỗ, dẫn đến lửa cháy lớn.
Ai nấy đều bĩu môi, có quỷ mới tin a! Lửa cháy lớn như thế, nhanh như thế, khẳng định phải có người động tay động chân. Có kẻ tò mò không biết sống chết, lén lút xông vào hiện trường xem xét, kết quả có tìm thấy vết xăng.
Haizz, nhưng thế thì sao chứ? Không thoát khỏi kết cục Dương gia diệt tộc! Gia tộc này diệt, ắt sẽ có gia tộc khác lên thay, cũng chẳng ảnh hưởng gì tới bọn họ- chỉ là khiến người ta có chút cảm khán: thế sự vô thường a….
Mà hôm nay có một cô gái rất trẻ, lại vô cùng xinh đẹp, đến tìm những người già lân cận quanh đó, hỏi hết chuyện này tới chuyện kia.
“Cụ ơi, ngày xưa mối quan hệ giữa các đại gia tộc có phải rất tốt không?”
Cụ già hít một điếu xì gà, thả một hơi khói vào không khí, gật gù nói, “Không sai nha! Nửa thập kỉ về trước, các đại gia tộc thường hay quay lại, giúp đỡ qua lại lẫn nhau, đặc biệt còn cho con cái chơi thân thành một hội. Tứ đại công tử của Đế Đô ngày đó chính là: Kính Bạch Diệp, Tần Chi Lăng, Dương Nhân Đình, Mạc Đăng Huỳnh, bốn vị này có ai không đẹp trai, tài giỏi chứ? Quả thật là rồng trong biển người. Con gái Đế Đô khi đó có ai là không đem mộng xuân, mơ ước được gả cho họ đâu?”
Nói đoạn cụ già bật cười lớn, quay sang nhìn hai người khác cười, gật gù nói, “Năm ấy đấy à, còn lưu lại một chuyện tình tay tư kinh thiên động địa đấy! Không biết có phải do chơi thân quá lâu ngày hay không, sở thích của họ đều đặc biệt giống nhau- tới nỗi cùng thích một cô gái! À, ngoại trừ Tần Chi Lăng, gia chủ Tần gia, ba người còn lại đều sa vào lưới tình. Cụ thể thế nào thì ngoài cuộc như ta không biết, chỉ hay cuối cùng cô gái gả cho người họ Kính, cũng là gia chủ Kính gia bây giờ. Cô gái đó tên gì nhỉ?”
Hai ông lão khác ngồi bên cạnh cũng miết cằm suy tư, rồi một người sáng mắt nói, “Bà ấy là Triệu Ngọc Hinh….”
“Này, khai thật đi, ông có phải cũng từng tơ tưởng tới con gái nhà người ta đúng không? Tôi sẽ đi méc bà lão nhà ông!”
“Lão ngoan đồng, bao nhiêu tuổi đầu rồi còn trẻ con như thế?”
……….
Mọi người nghỉ tết có vui không ạ ^^
Tết vừa lười, vừa ham ăn chắc tui béo ú quá:((
Còn p2 của ngoại truyện này, tối tui đăng tiếp a~ ngoại truyện không thừa đâu, những gì chính văn chưa nói, trong ngoại truyện tui sẽ đề cập hết:p
Anh nhà mới lập nick watt, mn theo dõi giúp tui với >< nhanlangtuc
#UyenToTo