Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Những Kẻ Điên Rồ Phải Chết

Chương 17

Tác giả: Mario Puzo

Trong bốn năm kể từ khi Jordan chết, Cully đã tự tạo cho mình thành cánh tay phải của Gronevelt. Không còn là một nghệ sĩ thoái hoá nữa, trừ ra trong tim mình, hiếm khi anh chơi cờ bạc. Người ta gọi anh bằng tên thực, Cully Cross. Mã số điện thoại của anh là Xanadu số hai. Và quan trọng hơn cả, giờ đây Cully được có quyền “Cây bút chì” – một quyền lực được thèm muốn nhất ở Las Vegas. Với việc ghi tháu những chữ đầu trong tên họ của mình, anh ta có thể ban phát những phòng ở miễn phí, đồ ăn thức uống miễn phí cho những khách hàng và bạn bè nào mà anh muốn chơi đẹp. Anh chưa có được quyền sử dụng không hạn chế “cây bút chì”, một đặc quyền vương giả dành riêng cho các chủ nhân khách sạn và những nhà quản lý casino quyền thế hơn, nhưng điều ấy cũng sẽ tới thôi. Cully bắt cú gọi của Merlyn lúc đến trong casino nơi phòng chơi blackjack, lúc bàn số 3 đang bị nghi ngờ có tay chơi đang “trổ ngón”. Anh hứa với Merlyn sẽ đến New York và giúp anh ta. Rồi anh trở lại để quan sát bàn số 3. Trong suốt ba tuần qua, ngày nào bàn này nhà cái cũng thua tiền. Theo quy luật bách phân của Gronevelt, thì chuyện này là bất khả; hẳn là có mánh mung gian lận gì ở đây rồi. Cully đã cho thực hiện tác vụ địêp báo. Con mắt từ trên trời đã cho quay lại những cuốn videotape ghi cảnh bàn đánh bài dưới mọi góc cạnh: Từ trên nhìn xuống, từ dưới sàn nhìn lên và từ bốn hướng, đã đích thân quan sát, nhưng vẫn chưa có thể hình dung được chuyện gì đang diễn ra nơi mảnh đất lắm người nhiều ma đó. Và anh không muốn tường trình như thế cho Gronevelt cho đến khi anh giải quyết được câu đố bí hiểm kia. Anh cảm thấy rằng bàn đó đang bị một làn “hắc xạ quang” chiếu ngang nên mới “xui tận mạng” như thế, nhưng anh biết Gronevelt sẽ không bao giờ chấp nhận lối giải thích mê tín đó. Gronevelt tin tưởng rằng trong trường kỳ, nhà cái không thể nào thua, rằng các quy luật về tỷ lệ bách phân không phụ thuộc vào may rủi mà có thể căn cứ vào xác suất được đặt ra từ thời Pascal – nhà tư tưởng và toán học thiên tài của Pháp. Giống như những kẻ mê cờ bạc tin tưởng một cách huyền bí vào vận may của họ, Gronevelt lại tin tưởng vào tỷ lệ bách phân. Các sòng bài của ông không thể nào thua. Sau khi nghe cú gọi của Merlya, Cully lại đi đến bàn số 3. Là chuyên gia về mọi trò cờ gian bạc lận, anh đi đến quyết định tối hậu là các tỷ lệ bách phân đã hoá rồ, không cón tuân theo quy luật nữa? Anh sẽ làm một tường trình đầy đủ cho Gronevelt và để cho ông ta quyết định xem nên hoán chuyển các tay phụ trách bàn hay nên sa thải họ.

Cully rời casino và theo lối cầu thang qua shop cà phê lên tầng 2 dẫn đến phòng Ban điều hành. Anh kiểm tra văn phòng mình xem có thư từ, lời nhắn gì không rồi đi vào văn phòng Gronevelt. Gronevelt đã lên phòng ở trong khách sạn. Cully gọi điện thoại nội bộ và được lệnh đến. Gronevelt đang ngồi một mình. Trông ông rất trẻ trung và rất khỏẻ mạnh so với lứa tuổi thất tuần muộn của mình. Ông vừa mới đọc sách và quyển sách còn để mở trên bàn. Ông bảo Cully đến quầy rượu và Cully lấy một ly Scotch -Whisky pha soda cho ông và một cho anh.

Rồi họ ngồi đối mặt nhau:

– Cháu không phát hiện được cái gì gian lận nơi bàn blackjack thua ấy cả, – Cully nói.

– Không thể thế được, – Gronevelt nói. – Anh đã học được nhiều điều trong bốn năm qua, nhưng có một điều anh không chịu nhìn nhận đó là định luật về tỷ lệ bách phân. Không thể bàn đó thua số tiền cỡ đó trong ba tuần mà không có chuyện ám muội xảy ra.

Cully nhúm vai.

– Vậy cháu phải làm gì?

Gronevelt bình thản nói:

– Tôi sẽ ra lệnh cho tay quản lý sa thải mấy tay cầm cái. Muốn hoán chuyển họ đến bàn khác để xem chuyện gì xảy ra. Nên sa thải chúng ngay là hay hơn.

– OK, – Cully nói – Ông là chủ nhân

Anh nhắp một ngụm rượu:

– Bác còn nhớ anh bạn Merlyn của cháu, anh chàng viết sách ấy không?

Gronevelt gật đầu:

– Một đứa dễ thương đấy, – ông nói.

Cully đặt ly rượu xuống bàn. Anh thực sự không mê rượu lắm, nhưng Gronevelt không thích uống một mình.

Anh nói:

– Thằng gà con ấy than thở là hắn bị dính vào một vụ bể mánh. Hắn cần cháu giúp. Cháu phải bay đi New York tuần tới để gặp mấy người của mình vì vậy cháu nghĩ có thể đi sớm một chút, vào ngày mai, nếu bác cho phép.

– Được thôi! -Gronevelt nói – Nếu ta có thể giúp được gì, cháu cứ nói cho ta biết. Thằng ấy là một nhà văn có tài đấy.

Ông nói điều này như thể ông cần có một lý do khoan miễn để giúp đỡ Merlyn rồi ông thêm:

– Lúc nào chúng ta cũng có thể cho cậu ta một công việc làm ở đây

– Cám ơn, – Cully nói. – Trước khi bác sa thải những tay cầm cái đó, xin hãy cho cháu thêm một lời giải thích. Nếu bác nói đó là một trò gian lận thì cháu tin nó là trò gian lận. Cháu chỉ tức là cháu không sao hình dung được chuyện đó diễn ra như thế nào.

Gronevelt cười:

– Được thôi, – ông nói. – Nếu bác ở vào tuổi cháu, ắt bác cũng phải tò mò như thế thôi. Để cho cháu thấy ra sự việc, hãy bảo đem mấy videotape đến đây rồi bác cháu mình cùng xem và xét qua một vài việc. Sau đó cháu có thể lấy chuyến máy bay đi New York ngày mai với đầu óc thoải mái. Nhất trí chứ? Hãy xem những cuốn băng ghi lại ca đêm, từ tám giờ tối đến hai giờ sáng để chúng ta thâu tóm đủ khoảng thời gian hoạt động nhộn nhịp nhất của cả sòng bài.

– Tại sao bác chọn những thời điểm đó? – Cully hỏi.

– Phải thế. – Gronevelt nói.

Khi Cully cầm điện thoại lên, Gronevelt nói.

– Gọi phục vụ buồng và đặt vài món ăn cho bác cháu mình.

Trong khi ăn, hai người xem phim video quay cảnh bàn thua. Cully không thưởng thức được món ăn bởi vì quá để ý đến cảnh phim. Nhưng Gronevelt hình như chẳng màng liếc mắt đến màn hình. Ông ăn nhấm nháp chậm rãi, dùng hết nửa chai vang đỏ và phần bít tết của mình.

Nửa chừng phim bỗng tắt lúc Gronevelt ấn nút “OFF” trên bộ phím điều khiển.

– Cháu không thấy gì à? – Gronevelt hỏi.

– Thấy gì đâu? – Cully đáp.

Gronevelt dựa ngửa ra ghế và đốt một điếu xì gà Havana to tướng. Ông được hút mỗi ngày một điếu và ông thường hút sau bữa ăn tối.

– Cháu không thấy ra vì mánh này lại đơn giản đến không ngờ.

Ông bảo chàng Gronevelt gọi viên quản lý casino.

Rồi ông bật video lên lại để hiện cảnh bàn blackjack đáng nghi đang hoạt động. Trên màn hình, Cully có thể thấy viên quản lý casino đi đến phía sau tay cầm cái, với hai nhân viên an ninh mặc thường phục đi kèm. Trên màn hình, viên quản lí thọc tay vào khoang tiền của nhà cái và lấy ra một chồng con phỉnh đỏ trị giá năm đô-la một con. Gronevelt tắt màn hình. Mười phút sau viên quản lý đến và ném mạnh ra một chồng con phỉnh năm đô-la lên bàn giấy của Gronevelt. Và Cully ngạc nhiên biết mấy khi thấy các con phỉnh không rời ra.

– Ông nói đúng! – Viên quản lý casino nói với Gronevelt.

Cully cầm cái khối hình trụ màu đỏ lên. Trông nó giống như một con phỉnh năm đô-la, nhưng thật ra nó là một khối lăng trụ có đường kính của con phỉnh năm đô-la với bên trong rỗng. Dưới đáy cái nắp đáy di chuyển thụt vào phọt ra bằng lò xo. Cully nhấn lò xo và cái ống phun ra năm con phỉnh trị giá một trăm đô-la mỗi con.

– Cháu thấy nó làm việc như thế nào chưa, – Gronevelt nói. – Một chiến hữu đến chơi và đưa chồng phỉnh này để đổi. Tay cầm cái đặt nó vào một hàng trước chồng phỉnh một trăm, nhấn lò xo và cái đáy hút vào những con phỉnh một trăm. Một lát sau hắn đổi tiền cho tên đó và rút ra năm trăm đô-la. Hai lần mỗi đêm, thế là một ngàn đô-la mỗi ngày, khỏi thuế. Chúng làm giàu trong bóng tối!

– Lạy chúa, – Cully nói:

– Cháu không theo kịp những tay này.

– Đừng nghĩ chuyện đó. – Gronevelt nói – Hãy đi New York giúp cho bạn cháu và lo cho xong việc đó đi. Cháu sẽ đi giao một số tiền, vậy hãy lên gặp ta khoảng một giờ trước khi cháu lên máy bay. Và rồi khi cháu trở về, ta sẽ có vài tin lành cho cháu. Cuối cùng thì cháu sắp đi vào hành động và gặp vài nhân vật quan trọng đây.

Cully cười:

– Cháu không giải quyết được cái trò ma giáo nho nhỏ kia ở bàn blackjack, vậy mà cháu vẫn được thăng cấp?

– Vẫn, – Gronevelt nói. – Cháu chỉ cần có thêm chút kinh nghiệm và một trái tim cứng rắn hơn.

Bình luận