Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Nụ Hôn Của Casanova

Chương 37

Tác giả: James Patterson

Tích tắc, tịch tặc.

Đây là cách hắn săn tìm phụ nữ. Đây là cách mọi việc xảy ra trên thực tế, hết lần này đến lần khác. Bản thân hắn chưa bao giờ gặp bất kỳ nguy hiểm gì. Hắn thích hợp với mọi nơi hắn chọn săn tìm. Hắn cố hết sức tránh bất kỳ rắc rối hoặc sai lầm nào. Hắn luôn mong muốn mọi thứ phải đúng vào khuôn khổ, và trên hết là sự hoàn hảo.

Buổi chiều hôm đó, hắn kiên nhẫn chờ đợi tại hành lang mái vòm đông đúc của một trung tâm mua sắm thời trang ở Raleigh, Bắc Carolina. Hắn theo dõi những phụ nữ hấp dẫn ra vào cửa hàng Victoria’s Secret địa phương qua một con đường tắt dài lát đá hoa. Hầu hết những người phụ nữ này đều ăn mặc sang trọng. Bên cạnh hắn trên băng ghế đá cẩm thạch là tờ tạp chí Time và USA Today gấp gọn. Tin nhất tờ báo là: Kẻ Lịch Thiệp ra tay lần thứ sáu tại L.A.

Hắn nghĩ bụng, “Kẻ Lịch Thiệp” đang tung hoành ở miền Nam California. Gã sưu tập những kỷ vật khủng khiếp, đôi khi giết hại hai phụ nữ một tuần, chơi trò tâm lý ngu ngốc với Los Angeles Times, cảnh sát L.A., và FBI. Hắn sẽ sớm bị bắt thôi.

Đôi mắt xanh của Casanova lại hướng trở lại trung tâm mua sắm đông đúc. Hắn là một người đàn ông đẹp trai, giống Casanova nguyên bản. Nhà thám hiểm thế kỷ mười tám có vẻ đẹp, tính ham nhục dục trời phú, và cả sự đam mê phụ nữ – và do đó, hắn cũng vậy.

Bây giờ Anna đáng yêu đang ở đâu? Chắc chắn là cô đã đi vào cửa hàng Victoria’s Secret để mua món đồ màu mè cho bạn trai. Anna Miller và Chris Chapin học chung trường luật tại bang Bắc Carolina. Giờ Chris Chapin cộng tác với một công ty luật. Họ thích mặc quần áo của nhau. Mặc quần áo của nhau để tạo hưng phấn. Hắn biết tất cả về họ.

Hắn đã theo dõi Anna bất cứ khi nào có thể suốt hai tuần nay. Cô gái hai mươi ba tuổi có vẻ đẹp tuyệt trần với mái tóc đen, có thể không phải là một bác sĩ Kate McTiernan khác, nhưng có nhiều điểm tương đồng.

Hắn nhìn Anna cuối cùng cũng ra khỏi Victoria’s Secret và gần như đi thẳng về phía hắn. Tiếng lách cách của đôi giày cao gót khiến cô đầy vẻ kiêu ngạo. Cô thừa biết mình là một kiều nữ nổi bật. Đó là điều tuyệt vời nhất của cô. Sự tự tin tuyệt đối của cô gần giống với hắn.

Trông cô đầy vẻ kiêu kỳ dễ thương với những sải chân dài. Những đường nét thanh mảnh mỹ miều nhịp nhàng lên xuống trên cơ thể cô. Trong vai trò người hỗ trợ pháp lý bán thời gian ở Raleigh, cô đi tất da chân tối màu và giày cao gót. Bộ ngực đẹp như tạc khiến hắn khao khát được vuốt ve. Hắn còn nhìn thấy được những đường viền tinh tế của chiếc quần lót sau lớp váy bó màu nâu. Tại sao cô lại khiêu khích đến vậy? Bởi vì cô có thể.

Cô cũng có vẻ thông minh. Nhiều khả năng là vậy. Cô vừa cúp tiết Rà soát Luật. Anna ấm áp, ngọt ngào, ở bên cô lúc nào cũng vui vẻ. Một người chăm nom. Người yêu gọi cô là “Anna Chuối”. Hắn yêu sự thân mật ngọt ngào, ngốc nghếch trong cái biệt danh này.

Tất cả những gì hắn phải làm là giành lấy cô. Cũng dễ thôi.

Một người phụ nữ cũng rất hấp dẫn khác bất ngờ làm sao lãng ánh nhìn của hắn. Cô mỉm cười với hắn, và hắn mỉm cười lại. Hắn đứng dậy vươn vai, sau đó đi về phía cô. Trên hai tay cô là những gói đồ và túi cao ngất ngưởng.

“Xin chào, người đẹp,” hắn nói khi tiến lại gần. “Anh cầm đỡ cho một ít nhé? Giảm tải sức nặng trên đôi tay em yêu nhé?”

“Anh đúng là cái thứ đẹp trai, ngọt ngào,” người phụ nữ nói với hắn. “Nhưng lúc nào anh chả vậy. Luôn luôn lãng mạn nữa.”

Casanova hôn lên má vợ mình và giúp cô xách đồ. Người phụ nữ toát lên vẻ thanh lịch, tự tin. Cô mặc quần jean, áo công sở rộng thùng thình, áo khoác vải tuýt màu nâu. Cô ăn mặc đẹp. Cô gây ấn tượng sâu sắc với hắn ở nhiều phương diện. Hắn đã lựa chọn vô cùng kỹ lưỡng.

Khi hắn xách đỡ mấy cái túi thì những suy nghĩ tốt đẹp nhất, ấm áp nhất chợt hiện ra: Một nghìn năm nữa họ cũng không bắt được tôi. Họ còn chẳng biết phải bắt đầu từ đâu. Họ không thể nhìn thấu lớp vỏ ngụy trang hoàn hảo, hoàn hảo này, bộ mặt hết sức chuẩn mực này. Tôi không thể bị nghi ngờ.

“Em thấy anh ngắm con ranh kia rồi. Cặp giò đẹp đấy,” vợ hắn vừa cười cười ra vẻ hiểu biết vừa đảo mắt. “Miễn sao anh chỉ nhìn thôi là được.”

“Em bắt quả tang anh rồi,” Casanova nói với vợ mình. “Nhưng chân cô ta không đẹp bằng chân em.”

Hắn nở một nụ cười thoải mái và quyến rũ. Ngay cả khi cười, một cái tên vẫn lóe lên trong đầu hắn. Anna Miller. Hắn phải có cô.

Bình luận
× sticky