Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Nụ Hôn Của Casanova

Chương 102

Tác giả: James Patterson

Buổi sáng sau khi bác sĩ Wick Sachs bị bắt giữ, Casanova đi dạo quanh hành lang trung tâm y tế Duke. Hắn bình tĩnh rẽ vào phòng điều trị riêng của Kate McTiernan.

Giờ đây hắn có thể đi bất cứ đâu. Hắn lại được tự do.

“Chào em yêu. Cuộc chiến thế nào rồi hả?” hắn khẽ thì thầm với Kate.

Cô nằm một mình trên giường bệnh, mặc dù vẫn còn một cảnh sát Durham ngồi cạnh dưới đất. Casanova ngồi xuống chiếc ghế tựa lưng thẳng bên dạnh giường. Hắn nhìn cái thân thể tàn phế tội nghiệp mà một thời đã từng là vẻ đẹp xuất chúng̉.

Hắn thậm chí không còn giận Kate nữa. Chẳng có gì khiến hắn giận dữ với hiện tại, phải không nhỉ? Đèn điện vẫn sáng, hắn nghĩ khi nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu nâu trống rỗng, nhưng không có ai ở nhà phải không, Kate?

Hắn thích cái cảm giác ở trong phòng bệnh của cô – nó mang lại cho hắn nguồn dưỡng khí, khiến hắn phấn chấn, hào hứng để hướng tới những điều tuyệt vời. Thực sự thì chỉ cần ngồi bên cạnh giường của Kate McTiernan cũng khiến hắn bình yên.

Lúc này hắn rất cần yên tĩnh. Hắn cần phải đưa ra một vài quyết định. Làm thế nào để xử lý tình huống với tiến sĩ Wick Sachs? Có cần đổ thêm dầu vào lửa nữa không? Hay như vậy là quá mức cần thiết, và do đó sẽ gây nguy hiểm hơn?

Cũng cần sớm đưa ra một quyết định đầy khó khăn khác. Hắn và Rudolph vẫn phải rời khỏi khu vực Tam Giác Nghiên cứu này sao? Hắn không muốn – đây là nhà hắn – nhưng có lẽ vẫn phải vậy thôi. Còn về Will Rudolph? Rõ ràng ở California, tinh thần gã đã bị xáo trộn. Gã đang sử dụng Valium, Halcion, và Xanax – những loại thuốc mà Casanova biết. Chẳng chóng thì chày, gã cũng làm hại cả hai phải không? Mặt khác, hắn cảm thấy cô đơn cùng cực khi không có Rudolph bên cạnh. Như thể thiếu đi một nửa cơ thể.

Casanova nghe thấy tiếng động nơi cửa phòng bệnh phía sau hắn. Hắn quay lại mỉm cười với người đàn ông.

“Tôi đang định đi đây, Alex,” hắn vừa nói vừa đứng lên, “Không có gì chuyển biến cả. Thật là đáng hổ thẹn.”

Alex Cross để Casanova đi qua bước ra khỏi cửa.

Hắn phù hợp với bất cứ nơi nào, Casanova nghĩ thầm khi hắn ra ngoài đi dọc hành lang bệnh viện. Còn lâu hắn mới bị bắt. Hắn đeo một chiếc mặt nạ hoàn hảo mà.

Bình luận