Tên Xao Jin ngơ ngác nhìn ông bác già, hình như hắn vẫn chưa tiếp thu được người đang đứng sau lưng tôi là ai. Ông bác đưa bàn tay ra rồi khẽ mỉm cười lên tiếng:
– Chào cậu! Tôi là chủ tịch của hiệp hội tâm linh miền bắc!
Hắn đứng dậy gãi đầu xấu hổ rồi ấp úng lắp bắp:
– Ngộ ở trên lúi từ nhỏ! Lên…!
Ổng bác già mời hắn ngồi xuống ghế, rồi ổng cũng an tọa vào chiếc ghế gần đó. Ổng đưa mắt về phía hắn có ý dò xét, rồi lạnh lùng cất lời:
– Trước giờ đạo sĩ là một ngành nghề mà khó có thể phân biệt ” thượng vàng hạ cám “! Tôi cũng khó có thể biết được cậu nói thật hay là hạng lừa đảo… nên cậu biết đấy…!
– Ngộ nà đạo sĩ mao sơn thật mà…! Ngộ không có lói dối mấy người đâu…!
Tên Xao Jin xua tay cắt lời ổng bác già như có ý thanh minh, ông bác mỉm cười nhấm nháp tách trà rồi châm rãi nói tiếp:
– Muốn người ta tin cậu nói thật… thì cậu phải chứng minh cho người ta xem chứ? Ở đây có ba hồ sơ liên quan đến ma quỷ! Nếu cậu giải quyết được hết trong vòng một tuần… thì chúng ta bàn về ” Phá Hồn Kiếm ” tiếp!
Vừa nói, ổng bác già vừa để tập hồ sơ xuống trước mặt tên người tàu. Xao Jin nhìn tập hồ sơ rồi gãi đầu ấp úng:
– Nhưng đường xá xung quanh đây, ngộ vẫn chưa thông thuộc! Với cả…. ngộ không có tiền mua đồ nàm pháp đàn!
Ông bác già mỉm cười ôn tồn lên tiếng đáp lời:
– Việc này thì cậu cứ yên tâm, chuyện đi lại và làm pháp đàn bên chúng tôi sẽ chuẩn bị đầy đủ cho cậu! Không những thế Nguyễn Đ sẽ hỗ trợ cho cậu giải quyết những vụ việc này!
Tôi trợn mắt nhìn về phía ông bác già, What the con heo mập ú? Tại sao lại là tôi chứ? Nhưng nhìn vào thái độ ông bác già thì có vẻ là ổng đang có âm mưu nào đó, chắc chắn là vậy.
Xao Jin cầm lấy tập hồ sơ rồi nhìn sơ qua một lượt, hắn nở một nụ cười như tỏ vẻ coi thường những gì đang ghi trong đó:
– Không cần đến một tuần đâu! Ngộ sẽ giải quyết xong mọi việc trong vòng 3 ngày!
– What the Fuck?